Chương 35: Đau Quá!

“Về phần sản dịch giữa hai chân của cô ấy, tốt nhất đừng để chảy khắp nơi, anh có thể dùng...da động vật lau qua. Da động vật sau khi dùng lau sản dịch có thể bỏ vào nước sôi để rửa sạch. Sau khi phơi khô là có thể sử dụng lại, cũng có thể đốt, hoặc đào một cái hố ở đâu đó xa bộ lạc rồi chôn xuống đất”. Đường Quả nói liền mấy câu.

Về việc những thú nhân có thực hiện được hay không, thì Đường Quả nghĩ bọn họ chắc có thể làm được.

Thực ra nếu có thể, Đường Quả thật sự không muốn nói quá nhiều khi cô chưa quen với nơi này, nhưng thói quen vệ sinh của họ thực sự khiến cô không chịu nổi.

Điều quan trọng nhất là cô phải sống ở đây, với thân thể yếu ớt hiện tại, không một giây nào là không thể uống thuốc!

Cho nên bây giờ những thú nhân trước mặt, bọn họ rất nghe lời cô, Đường Quả đành phải nói thêm một hai câu.

Cô đưa mắt nhìn xung quanh, đôi mắt cô nhìn xuống mặt đất, cô đưa tay ra và nói: "Hãy nhìn xuống sàn nhà, tất cả đều toàn máu của con mồi. Có thấy nó ghê sợ và kinh tởm không?Vì vậy, tốt nhất các anh nên làm sạch con mồi bên sông trước khi mang về.”

Những thú nhân có mặt ở đó, khi nghe thấy lời Đường Quả, đều không khỏi đưa mắt nhìn theo hướng ngón tay của cô, nhìn cái này, mặc dù bình thường họ không cảm thấy mình có gì không tốt, nhưng bây giờ sau lời nói của Đường Quả, họ cảm thấy nơi đó thực sự không thể chấp nhận được!

"Nghe nói ngươi đã bảo đám người Hổ Nha đi tìm rau cảnh và bạc hà, hai thứ này đều là thuốc quý." Giọng nói của Tế Ti đột nhiên vang lên.

Đêm qua Tế Ti đã nghe nói về việc làm của Đường Quả, cô có thể dạy cho bộ tộc những gì mình biết, bà cảm thấy Hổ Nha đã mang về một cô gái tốt như vậy.

Tuy nhiên, khi biết được Đường Quả đã nhắc đến công dụng của hai loại cây rau cảnh và bạc hà, bà lại không thể ngồi yên được. Liệu đây có phải là một món quà từ Thần thú không? Một phước lành dành cho Vu Y của bộ tộc hay không?!

Nhưng sau đó, khi nghe Đường Quả từ chối thừa nhận mình là Vu Y, Tế Ti cảm thấy thực sự thất vọng.

Dẫu vậy, sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, nhìn thấy những thú nhân bên ngoài đang tập trung quanh Hổ Nha thảo luận về lời nói Đường Quả, Tế Ti quyết định rằng mình vẫn nên đến xem xét, bà muốn nói chuyện với Đường Quả và và xem liệu có thể kết bạn với cô ấy hay không.

Đường Quả quay người nhìn sang, thấy Tế Ti đang từ từ tiến lại gần. Ngón trỏ bên phải của cô bất giác cử động.

Vừa nhìn thấy Tế Ti, Đường Quả liền nhớ tới hai bát nước thảo dược màu xám mà cô đã đổ vào bụng để rửa sạch ngón tay. Ôi, nếu như cô cũng phải uống hai bát thuốc đắng ấy thì sao? Nhưng không, cô biết mình phải chịu đựng nó!

“Tế Ti.” Ngoại trừ Đường Quả, mọi người đều cung kính nhìn Tế Ti.

Tế Ti xua tay nói: "Ngươi đi làm việc của ngươi đi, ta muốn nói chuyện riêng với Đường Quả."



"Vâng." Mọi người đồng loạt đáp lại, không ai phản bác, sau đó mọi người tiếp tục công việc của mình.

Những người không bận rộn thì lặng lẽ bước sang một bên và cẩn trọng quan sát.

Đường Quả đã đoán trước được thân phận của Tế Ti, nhìn bọn họ như vậy, cô cũng không có gì ngạc nhiên.

Nhìn vị Tế Ti đi tới chỗ cô, Đường Quả mỉm cười gật đầu với bà.

Tế Ti không cảm thấy nụ cười của Đường Quả có gì kỳ quái, nhưng Hổ Nha đang đào bồn tắm gỗ thứ hai ở đằng kia lại cảm thấy Đường Quả không vui, nhưng cô lại cười, quả thực rất kỳ lạ.

Nhìn thấy Đường Quả mỉm cười với mình, vị Tế Ti cũng mỉm cười với Đường Quả, nhưng còn chưa kịp nói ra điều mình muốn nói thì sắc mặt Đường Quả đột nhiên thay đổi.

Đột nhiên một cơn đau dữ dội ở phần bụng dưới khiến sắc mặt Đường Quả không tự chủ được thay đổi, cô cúi xuống đặt tay lên bụng, cố gắng giảm bớt cơn đau dữ dội ở đó.

"Đường Quả?" Hổ Nha lập tức thả củi đang đào xuống, anh nhanh chóng đi tới bên cạnh Đường Quả, "Cô... cô bị sao vậy?"

Nhìn Đường Quả run rẩy, Hổ Nha đưa tay đỡ cô, nhưng lại sợ cô không thích.

Sau khi cơn đau trải qua một lúc, Đường Quả đột nhiên cảm thấy có chất lỏng gì đó đang chảy ra từ phần dưới cơ thể mình, trong nháy mắt ướt đẫm quần cô.

Mũi Hổ Nha đột nhiên giật giật, có phải là mùi máu không?! Ánh mắt của anh lập tức dán chặt vào phần thân dưới của Đường Quả.

Đối với sự xuất hiện đột ngột của bà dì, Đường Quả thực sự không cảm thấy gì, dù sao thì cô lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, thi thoảng sẽ đột ngột đổ máu vài lần, mặc dù không phải là mỗi tháng một lần,nhưng vẫn thường xuyên xảy ra vài lần do quên chuẩn bị. Nếu quên chuẩn bị thì da mặt cô đã dày sẵn rồi.

Nhưng bây giờ, sau khi chú ý đến ánh mắt của Hổ Nha, Đường Quả không khỏi có chút tức giận, trừng mắt nhìn anh: "Đừng nhìn!"

Nếu là bình thường, Hổ Nha nhất định sẽ nghe Đường Quả, nhưng anh đã ngửi được mùi máu từ trên người Đường Quả, sao anh có thể bỏ qua được!

"Cô bị thương chảy máu..." Vẻ mặt Hổ Nha khẩn trương, ánh mắt lo lắng muốn nhìn xem Đường Quả đang bị thương ở đâu.

“Câm miệng!” Đường Quả đột nhiên tức giận, liếc mắt nhìn Hổ Nha.



Đường Quả không ngờ lần này cô đến sớm như vậy, đã vậy cơ thể còn đau nhức, bình thường cơ thể luôn trong tình trạng tốt, cô luôn đến đúng ngày và chưa bao giờ bị đau bụng kinh.

Lần này dù cô không chuẩn bị trước nhưng mà cơn đau này còn tệ hơn cả “Ngàn đao”, Đường Quả có chút lo lắng, cô cảm thấy cơ thể mình lại xảy ra chuyện gì đó khiến cô muốn mau chóng tìm hiểu nguyên nhân.

Bị Đường Quả cắt ngang, thấy sắc mặt cô tái nhợt, thậm chí trán còn đổ mồ hôi, Hổ Nha mím môi không dám nói câu nào, nhưng sự lo lắng trong mắt anh không hề giảm bớt.

Đường Quả vốn muốn đợi cơn đau qua đi sau đó cơ thể sẽ quen dần với cơn đau rồi mới đi bộ về hang động nghỉ ngơi.

Nhưng càng chờ đợi, cô càng phát hiện cơn đau vẫn không hề giảm bớt, thậm chí còn tệ hơn, máu bên dưới không ngừng chảy ra, đây là một biểu hiện đáng sợ.

“Hổ Nha.” Đường Quả gọi anh với giọng điệu yếu ớt.

"Ta ở đây." Hổ Nha nhanh chóng trả lời khi nghe thấy cô goi.

“Đưa tôi về hang động, rồi giúp tôi đun một nồi nước, tôi muốn tắm, trong hang động.” Đường Quả nhìn vào mắt Hổ Nha, cô không muốn bị người khác vây quanh khi đang tắm!!

"Được." Nhìn ánh mắt kiên định của Đường Quả, Hổ Nha chỉ cảm thấy trong lòng như bị đánh mạnh, anh vô thức gật đầu đáp lại, đồng thời đưa tay ôm lấy eo Đường Quả, ôm lấy cô đứng lên.

Trong khoảnh khắc bị bế lên, cảm giác đột ngột mất thăng bằng khiến cô vô thức ôm lấy cổ Hổ Nha, trong nháy mắt hai người mặt đối mặt, hơi thở của đối phương lập tức xông thẳng vào mũi của họ.

Sau khi sửng sốt một lúc, Đường Quả bình tĩnh lại và nói “Đặt tay trái của anh lên chỗ cong của chân tôi.”

"Ồ." Hổ Nha ngơ ngác đáp lại, anh vô thức dùng tay trái đỡ hai chân có phần hơi cong của Đường Quả, thành công bế kiểu công chúa.

Tuy rằng anh muốn thời gian này kéo dài lâu hơn, nhưng mùi máu tươi mang theo mùi của Đường Quả càng ngày càng đậm, Hổ Nha nhanh chóng tỉnh táo lại, nhanh chóng ôm Đường Quả trở về hang động.

Nhìn thấy vết máu trên chân và quần của Đường Quả, sau khi suy nghĩ kĩ càng, Tế Ti mỉm cười.

Biết chuyện gì đang xảy ra, vị Tế Ti không còn lo lắng cho Đường Quả nữa, nhưng bà vẫn đi theo cô để xem có cần giúp đỡ gì không.

A Lan, Bạch Mai cũng đi theo, còn Bạch Hà quay lại lấy nước để đun nước nóng, Hổ Liệp đi vòng quay hai vòng rồi chạy về phía sơn động của Hổ Nha.