Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Bảy Kiếp Trước

Chương 207

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Tô Mộc Y

Ba ngày sau, ngoại thương của Trần Kiều đã tốt lên, Lý Mục viết thư gửi đi thành Trường An báo tin và cũng nhận được hồi đáp của Trần quốc cữu. Buổi chập tối lúc Lý Mục trở về, Nghiêm quản sự dẫn theo một vị quản sự là một người đàn ông trung niên đến bái kiến.

Lý Mục đã từng ở lại phủ quốc cữu nên nhận ra người đàn ông trung niên này là một trong những quản sự tâm phúc của Trần quốc cữu, họ Lữ.

Lý Mục đứng dậy hành lễ.

Lữ quản sự thụ sủng nhược kinh, sau khi đáp lễ, ông ta lấy ra một phong thư đưa cho Lý Mục, nói: "Quốc cữu gia nhờ tiểu nhân giao cho đại nhân."

Lý Mục tiếp nhận phong thư, ngồi xuống mở ra, sau khi xem xong, hắn nhíu nhíu mày.

Dựa theo lý giải của Lý Mục là quốc cữu hi vọng hắn đem Trần tiểu thư đưa về phủ quốc cữu, có cha mẹ ruột chiếu cố, Trần tiểu thư rất có khả năng sẽ nhanh chóng khôi phục ký ức, đến lúc đó Trần quốc cữu sẽ đem nữ nhi đưa lại cho hắn, Lý Mục lại tiếp tục chăm sóc nàng. Nhưng mà sau khi biết được nữ nhi ngã một phát đã quên đi hết chuyện cũ trước kia, cao hứng lại nhiều hơn so với khổ sở, mặc dù nữ nhi không nhớ rõ ông ấy nhưng cũng không còn nhớ đoạn nghiệt duyên với ca ca ruột.

Trần quốc cữu thật tâm hi vọng nữ nhi cùng với Lý Mục sinh hoạt thật tốt, nên vậy trừ trong thư ông ấy trịnh trọng dặn dò Lý Mục phải chăm sóc thật tốt cho nữ nhi, Trần quốc cữu còn làm một quyết định, hắn yêu cầu Lữ quản sự đem những nô bọc bên cạnh nữ nhi biết được tư tình cũ của huynh muội bọn họ đều mang đi. Tất cả đều thay đổi thành những nô bộc mới mà ông ấy đích thân lựa chọn. Trần quốc cữu cảm thấy, nếu không có những nô bọc xúi giục, tình cảm của nữ nhi với con rễ nhất định sẽ tiến triển ngàn dặm.

"Ý của Đại nhân như thế nào?" Lữ quản sự cung kính hỏi.

Lý Mục đặt thư xuống, nghiêm mặt nói: "Nỗi khổ tâm của nhạc phụ, hạ quan không thể báo đáp, chỉ sợ tiểu thư sau khi lành bệnh sẽ oán hận ta."

Lữ quản sự cúi đầu, cười nói: "Đại nhân quá lo lắng, quốc cữu gia cố ý để tiểu nhân truyền cho đại nhân hai lời nhắn." Nói xong, Lữ quản sự tiến lên, đi đến bên cạnh Lý Mục, cố ý dùng âm thành chỉ có thể để Lý Mục nghe được: "Quốc cữu gia nói, nữ tử xuất giá tòng phu, đại nhân quản được liền quản, không cần lo lắng, quốc cữu gia còn nói, hi vọng đại nhân mau chóng cho lão nhân gia ông ấy thêm một đứa cháu ngoại."

Gương mặt đẹp trai của Lý Mục lướt qua một tia xấu hổ.

Lữ quản sự nhìn thấy ở trong mắt, lùi ra phía sau mấy bước, xin chỉ thị: "Nếu Đại nhân không có phân phó khác, tiểu nhân muốn đi thỉnh an phu nhân."

Lý Mục đứng dậy tiễn ông ta.

Lữ quản sự cung kính lùi ra ngoài, lúc về phía sau viện, phía sau ông ta lại nhiều thêm bốn đại hán khôi ngô hữu lực.

Biết được Trần quốc cữu phái quản sự đến, Trần Kiều thay xong quần áo, dẫn Bích Hà, Bích Liễu đến phòng gặp khách.

Lữ quản sự yên lặng dò xét tiểu thư nhà mình, nhìn thấy một nữ tử đi tới chỉ mặc bộ một váy áo như ở nhà, vẫn xinh đẹp như cũ nhưng sự ương ngạnh trương dương tự đắc lại thay thế bằng sự ôn nhu đoan trang, quả nhiên tính tình đã thay đổi lớn giống như thư mà Lý Mục viết, Lữ quản sự âm thầm vui mừng thay cho quốc cữu gia, lành lễ với Trần Kiều xong ông ấy cũng một mực cung kính.

Tương tự Trần quốc cữu cũng viết cho nữ nhi một phong thư, trong thư Trần quốc cữu nữa chữ cũng không nhắc đến con trai Trần Đình Chương mà chỉ trắng trợn tán dương Lý Mục một phen, sau đó lại căn dặn nữ nhi phải chăm sóc chồng cho tốt, không cần phải mời gấp lang trung uống thuốc.

Trần Kiều nhìn từ đầu tới đuôi, cảm thấy Trần quốc cữu mặc dù là người ham quyền thế dã tâm bừng bừng nhưng thật sự là một người cha tốt. Nếu như có thể, nàng cũng phải nỗ lực để bảo vệ tính mạng của cha mẹ đời này.

Đợi nàng xem xong thư, Lữ quản sự lúc này mới giao phó mệnh lệnh của Trần quốc công.

Gương mặt Bích Hà, Bích Liễu biến sắc, lập tức quỳ trước mặt Trần Kiều, cầu xin Trần Kiều lưu lại các nàng.

Trong lòng Trần Kiều lại vui như điên, mấy người Bích Hà là nha hoàn nanh vuốt ở bên cạnh nguyên thân, coi như nàng giả mất trí nhớ nhưng có mấy người nha hoàn này thì kế hoạch giao hảo của nàng với Lý Mục cũng bị cản trở khắp nơi, mấy ngày nay Trần Kiều đều đang suy nghĩ làm như thế nào để đuổi nhóm nha hoàn này đi mà không làm cho Lý Mục nghi ngờ, không nghĩ tới lần này Trần quốc cữu lại giúp nàng một việc lớn.

Trong lòng cao hứng, nhưng trên mặt Trần Kiều chỉ làm ra một bộ dáng mờ mịt luống cuống, giống như rất dễ bắt nạt.

Bích Hà, Bích Liễu cùng Lục Châu, Lục Thược liên tiếp cầu xin càng dữ dội hơn, Trần Kiều "Khó xử" nhìn về phía Lữ quản sự.

Lữ quản sự vỗ vỗ tay, trong viện liền đi tới bốn người nha hoàn mặc váy trắng.
« Chương TrướcChương Tiếp »