Chương 213

Editor: Tô Mộc Y

Thời tiết ấm dần lên, vụ cày bừa mùa xuân đã tới rồi, Lý Mục thân là thái thú, có trách nhiệm tuần tra chi huy dân chúng trong quận cày bừa, thuận tiện nhìn xem có địa chủ nào chiếm đoạt ruộng, quấy nhiễu dân chúng không.

“Khi nào đại nhân về?” Nằm bên cạnh hắn, Trần Kiều hỏi.

Lý Mục nói: “Khoảng một tháng nữa.”

Trần Kiều khẽ cắn môi, tay nhỏ đưa qua, nắm chặt ống tay áo trung y của hắn: “Đại nhân dẫn ta đi đi, ta có thể giả trang thành thị nữ của đại nhân.”

Một tháng lận, nàng không thể lãng phí!

Thật ra Lý Mục không ngờ nàng sẽ nói vậy, trầm tư một lát rồi nói: “Hạ quan vi phục đi tuần, khinh xa giảm tụng*, chỉ dẫn theo hai hộ vệ, đi đường tàu xe mệt nhọc, cơm canh đạm bạc, còn phải dãi nắng dầm mưa…”

*khinh xa giảm tụng: đi xa đơn giản chỉ có cái xe không và ít người hầu

“Ta không sợ, ta chỉ muốn ở cùng đại nhân.” Trần Kiều cắt ngang hắn, giọng điệu kiên định.

Lý Mục vẫn muốn từ chối, Trần Kiều đã bò dậy, gọi nha hoàn gác đêm bên ngoài đốt đèn.

“Tiểu thư có việc gì?” Lý Mục dậy theo, nghi hoặc hỏi.

Trần Kiều cười nói: “Bọc hành lý của đại nhân đã thu dọn xong, ta cũng mang theo mấy bộ quần áo, tránh sáng mai mới thu dọn lại trễ giờ đại nhân khởi hành.”

Trong lời nàng nói đều là sự vui sướиɠ khi có thể theo hắn ra ngoài, Lý Mục nghĩ nghĩ, cảm thấy dẫn nàng đi cũng được. Vị Kiều tiểu thư này có thể khôi phục ký ức bất cứ lúc nào, nếu nàng khôi phục khi hắn ra ngoài, nhớ ra biểu muội đã đẩy nàng rơi xuống nước, chắc chắn sẽ nghiêm trị biểu muội, dẫn đi theo, cùng lắm nàng chỉ cáu kỉnh chứ cũng không dám phạt hắn cái gì.

Vì muốn ra vẻ giống nha hoàn, Trần Kiều lấy hai bộ quần của Cẩm Tú có dáng người tương tự nàng nhất, còn trung y thì là của mình, sau đó mang thêm hai bộ quần áo tơ lụa dự phòng. Thu dọn xong tay nải, Trần Kiều trở lại giường, thấy Lý Mục mặc trung y ngồi ở đầu giường chờ nàng, Trần Kiều ngượng ngùng cười, vui vẻ bò vào trong nằm.

Lý Mục nằm xuống, cuối cùng nhắc nhở: “Hạ quan có công vụ, chuyến này không phải là du sơn ngoạn thủy, tiểu thư nên nghĩ lại đi.”

Trần Kiều khẽ nói: “Đại nhân đừng có xem thường phụ nữ, chàng có thể chịu khổ, ta cũng có thể.”

Lý Mục bật cười, mặc kệ nàng, dù sao sau khi xuất phát, nàng đừng mong mình sẽ thương hương tiếc ngọc.

Sáng sớm hôm sau, Lý Mục dẫn Trần Kiều đi từ biệt cô mẫu.

Lý thị thấy Trần Kiều trang điểm kiểu nha hoàn, trợn mắt há hốc mồm: “Này, này…”

Trần Kiều đỏ mặt nói: “Cháu sợ phu quân vất vả, đi theo chăm sóc phu quân, việc trong nhà phiền cô mẫu để ý giúp.”

“Muội cũng đi!” Ngô Tú Nga lập tức nhảy ra, Trần Kiều đứng bên trái Lý Mục, nàng liền túm chặt cánh tay phải của Lý Mục, làm nũng: “Biểu ca, huynh cũng dẫn muội đi đi, chắc chắn muội sẽ ngoan ngoãn!”

“Đừng có nháo.” Lý Mục trầm mặt rút tay lại, không đợi Ngô Tú Nga đáp lời, hắn đã với Lý thị nói: “Không còn sớm nữa, cháu đi trước, cô mẫu đừng lo.”

Lý thị không lo cho cháu trai, vừa ra ngoài tiễn vừa dặn mãi: “Lần đầu tiên phu nhân đi theo cháu ra ngoài, cháu nhất định phải chăm sóc phu nhân, đừng chỉ lo bận rộn chính sự.”

Lý Mục nhận lời cho có, Ngô Tú Nga tức giận đến đỏ mắt, Trần Kiều đi theo Lý Mục như cô vợ nhỏ, lại thêm càng ngày càng thích Lý thị.

Bên ngoài phủ thái thú đã sớm chuẩn bị xe la, Lý Mục muốn đỡ Trần Kiều lên xe, Trần Kiều đã bắt đầu diễn, cung kính đứng bên xe, cúi đầu nói: “Mời đại nhân lên trước.”

Lần này Lý Mục dẫn theo hai thị vệ, một người tên Cao Tuấn, một người tên Cao Lãng, cả hai là huynh đệ ruột, đều mới hai mươi. Cao Tuấn điềm tĩnh, Cao Lãng thích cười, hắn đã từng thấy thái thú phu nhân kiêu căng vô lễ nay lại lộ vẻ xinh xắn động lòng người, Cao Lãng sợ đến mức con mắt cũng muốn rớt xuống đất, khó tin nhìn Trần Kiều chằm chằm.

Lý Mục rất bất đắc dĩ nói: “Lên xe đi.” Nói rồi hắn đã nâng tay Trần Kiều lên.

Trần Kiều tình ý miên man liếc hắn một cái, lúc này mới ngoan ngoãn lên xe.

Lý Mục xoay người đứng ở cửa chắp tay với cô mẫu, sau đó cũng bước lên.

Xe la xuất phát, càng đi càng xa.

Ngô Tú Nga nhìn theo bóng xe la, tức giận đến mức dậm chân, trong lòng thầm mắng hồ ly tinh Trần Kiều!

Lý thị rất vui, hy vọng cháu trai và cháu dâu sớm chiều ở chung, có thể nảy sinh tình cảm, nhanh chóng sinh cháu trai cho bà.