Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Bảy Kiếp Trước

Chương 214

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Tô Mộc Y

Xe la ra khỏi ngõ nhỏ phủ thái thú, ra đến đường dần dần náo nhiệt.

Lý Mục có công vụ, Trần Kiều coi như đi ra ngoài du ngoạn, thấy bên đường có bán đậu rang, mắt Trần Kiều sáng lên, quay đầu lại nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh đang nhắm mắt dưỡng thần nói: “Đại nhân, ta muốn mua chút đồ ăn vặt.”

Lý Mục nhíu mày, khi mở mắt ra, y phân phó Cao Tuấn đang đánh xe: “Dừng xe.”

Xe la lập tức dừng lại.

Trần Kiều lấy lòng nhìn Lý Mục: “Ta muốn vào cửa hàng xem.”

Tính của Lý Mục không nỡ đánh người đang cười, đối diện với ánh mắt sáng lấp lánh như mèo thèm ăn của nàng, hắn gật đầu, đi xuống cùng nàng.

Cửa hàng đậu rang không lớn, nhưng bên trong loại đậu rang nào cần có thì cũng có, chỉ riêng hạt dưa rang đã có năm, sáu vị. Trần Kiều nếm từng vị hạt dưa trong túi, cuối cùng mua nửa cân loại ngũ vị hương, hai cân muối hấp.

Lúc tính tiền, Trần Kiều bỗng nhớ tới cái gì, hỏi Lý Mục: “Đại nhân thích vị gì?”

Lý Mục cười nhạt: “Ta không ăn cái này.”

Trần Kiều hơi thất vọng, nhưng khi nhận hai bao hạt dưa lớn từ tay chủ quán, nàng lại khôi phục sự ngây thơ vô ưu, tươi cười ngay.

Hai người quay về xe, Cao Tuấn đánh xe bên ngoài, Cao Lãng ngồi bên sườn xe.

Trước khi xe la ra khỏi thành, Trần Kiều vẫn luôn nhìn ra ngoài, như một tiểu nha đầu chưa hiểu sự đời, nhìn thấy có người làm xiếc cũng muốn kéo tay Lý Mục kêu hắn xem cùng. Lý Mục vẫn mỉm cười, nhưng trong lòng đã bắt đầu cảm thấy mỏi mệt.

Sau khi xe la ra khỏi thành, bên ngoài đều là đồng ruộng, dần dần cũng không có gì đẹp, Trần Kiều liền chuyên tâm mà cắn hạt dưa.

“Đại nhân cũng ăn đi?” Trần Kiều cầm lấy hạt dưa vị ngũ vị hương đưa cho Lý Mục.

Lý Mục mỉm cười uyển chuyển từ chối.

Hắn không ăn, Trần Kiều thò đầu ra, cười hỏi huynh đệ Cao gia.

Cao Tuấn trầm tĩnh ít nói, lắc đầu tỏ vẻ không cần, đệ đệ Cao Lãng do dự, Trần Kiều thấy vậy, nhiệt tình nhét hạt dưa vào trong tay hắn: “Ăn đi, dùng để gϊếŧ thời gian.”

Nàng bình dị gần gũi như cô nương nhà bên, không hiểu sao Cao Lãng lại đỏ mặt, cúi đầu nói: “Đa tạ phu nhân.”

Trần Kiều thở dài một tiếng, nhắc nhở nói: “Bây giờ ta là nha hoàn của đại nhân, ngươi đừng nói lỡ miệng.”

Cao Lãng cười, lộ ra hàm răng trắng.

Lại lôi kéo thêm được một người, Trần Kiều cảm thấy mỹ mãn, lui vào trong xe.

Cao Lãng cắn hạt dưa cho vui, Cao Tuấn đánh xe không tán đồng trừng mắt nhìn đệ đệ một cái, Cao Lãng không để bụng.

Ở trong xe, sau khi Trần Kiều ngồi về chỗ, Lý Mục tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Cô gái nhỏ nhàn nhã cắn hạt dưa, âm thanh rất có quy luật hoà cùng tiếng vó ngựa, nhưng không lâu sau, âm thanh bên tai thay đổi, Lý Mục hơi mở mắt, thấy Kiều tiểu thư cúi thấp đầu, trải một chiếc khăn lên đùi, nàng nghiêm túc dùng ngón tay bóc hạt dưa, đặt nhân lên khăn, ném vỏ hạt dưa đi, lại cầm một hạt mới lên. Trên khăn thêu đã có bảy, tám nhân hạt dưa.

Lý Mục không biết nàng muốn làm gì, cũng không thèm để ý.

Trần Kiều lột rất nhiều hạt dưa, lột mệt rồi, thấy Lý Mục dựa vào xe ngủ rất ngon, Trần Kiều thu lại khăn, cũng dựa vào góc bên trái, đầu dựa vào xe, dần dần cũng buồn ngủ, mơ màng thϊếp đi.

Ngồi ngủ cũng không thoải mái, xe la xóc nhẹ, Trần Kiều liền tỉnh, dụi mắt, thấy Lý Mục cũng tỉnh rồi, trong tay cầm một quyển sách.

Trần Kiều đẩy bức màn ra, lén ngáp một cái, khôi phục tinh thần, Trần Kiều hỏi Lý Mục: “Đại nhân muốn uống trà không?”

Lý Mục nhìn nàng, gật đầu.

Trần Kiều rót hai chén, nàng ăn nhiều hạt dưa, càng dễ khát nước.

Uống trà xong, Trần Kiều lấy khăn gói hạt dưa ra, mở ra, đưa đến trước mặt Lý Mục hiến như vật quý: “Đại nhân ăn chút đi, ta đã bóc hết rồi.”

Khăn trắng như tuyết, bày một đống nhân hạt dưa vị ngũ vị hương.

Lý Mục giật mình, trong đầu hiện ra khuôn mặt nàng nghiêm túc lột hạt dưa.

“Đa tạ.” Hắn lấy một viên.

Trần Kiều rất cao hứng, đặt khăn gói hạt dưa lên ghế bên cạnh hắn, nàng lại lấy hạt dưa chưa lột vỏ ra, tiếp tục dùng miệng cắn ăn.

Ý tứ rất rõ rồi, hạt dưa đã bóc trong khăn là nàng đặc biệt đưa cho Lý Mục.
« Chương TrướcChương Tiếp »