Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Bảy Kiếp Trước

Chương 269

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Tô Mộc Y

Trần Kiều bắt đầu ra vào thư phòng của Vương Thận mỗi ngày. Lần đầu biên soạn sách, nàng sao chép một phần bản thảo, gần tối Vương Thận trở về, giao cho hắn xem qua, sau khi được Vương Thận chỉ bảo, ngày thứ hai lại nàng lại chính thức sao chép lại một lần nữa. Nàng nghiêm túc như vậy, Vương Thận dần dần cũng coi nàng như nàng đệ tử, không còn băn khoăn về việc phụ nữ không nên biên soạn sách nữa.

Lúc Trần Kiều biên soạn sách cũng sẽ gặp rất nhiều chỗ hoang mang, gần tối sau khi Vương Thận xem xong bản thảo, nàng lại thỉnh giáo hắn, gộp hai việc vào chung, thời gian Trần Kiều ở chính viện lại càng lâu.

“Đại nhân, nên dọn cơm rồi.”

Trường Phúc lại tới thư phòng nhắc nhở lần nữa.

Vương Thận đang giảng rất hứng thú, nghe vậy nhìn Trần Kiều.

Trần Kiều rất hiểu chuyện, cười nói:

“Đại nhân dùng cơm trước đi, ngày mai ta lại thỉnh giáo đại nhân.”

Thật ra Vương Thận dùng cơm muộn một chút cũng không sao, nhưng nếu Trần Kiều nói vậy, hắn liền gật đầu.

Vương Thận tới thính đường trước, Trần Kiều sửa sang lại án thư lần nữa, sau đó đi ra ngoài. Ra khỏi thư phòng, nàng liền thấy mẹ con Liễu thị, Xảo Liên bưng cơm tối của Vương Thận tới. Liễu thị cũng không liếc mắt nàng một cái, nhưng thật ra Xảo Liên nhìn thấy Trần Kiều đi từ thư phòng, trong mắt ánh lên vài phần ghen ghét.

Ngày hôm sau, Trần Kiều đang viết bản thảo ở thư phòng, trong sân bỗng nhiên truyền đến tiếng Xảo Liên nói chuyện với Trường Phúc.

“Trường Phúc ca, ta muốn tìm Trần tỷ tỷ.”

Giọng Xảo Liên rất ngọt ngào.

“Chờ một lát, ta đi thông truyền.”

Giọng điệu Trường Phúc cũng rất tự nhiên.

Trần Kiều không để Trường Phúc tiến vào mà tự mình đi ra, đứng ở trước thư phòng nghi hoặc hỏi Xảo Liên:

“Ngươi tìm ta?”

Xảo Liên giơ quyển “Nữ giới” trong tay lên, vừa tới gần Trần Kiều vừa ngượng ngùng nói:

“Lần trước mượn sách của Trần tỷ tỷ, bên trong có vài chỗ muội xem không hiểu, muốn nhờ Trần tỷ tỷ giúp muội một chút.”

Trần Kiều ngồi rất lâu, bả vai cũng hơi mỏi, nghe vậy liền đi xuống bậc thang, chuẩn bị nói chuyện Xảo Liên với ở trong sân.

Xảo Liên lại nói:

“Chúng ta vào thư phòng đi, bên ngoài quá nóng.”

Trần Kiều nói:

“Hay là ra ngoài đi, ra chỗ dưới bóng cây.” Thư phòng của chủ nhân rất quan trọng, người bình thường không thể tiến vào, Vương Thận tín nhiệm nàng, Trần Kiều sẽ không làm loạn, nhưng nàng không dám bảo đảm tay chân Xảo Liên có sạch sẽ không.

“Trần tỷ tỷ, muội muốn ngồi nghe tỷ giảng.”

Xảo Liên làm nũng lấy lòng.

Cuối cùng Trần Kiều cũng hiểu, cô nương này muốn thảo luận kiến thức với nàng là giả, muốn vào thư phòng của Vương Thận mới là thật.

Trần Kiều cũng không qua lại với Xảo Liên, việc cho mượn sách, giảng giải chỉ vì thấy mọi người ở cùng phủ Thượng thư, không muốn phá hỏng hòa khí, có lẽ Xảo Liên tiếp cận nàng là có dụng ý, Trần Kiều cũng chẳng muốn qua loa lấy lệ.

“Ta còn có việc, xin lỗi.”

Trần Kiều trực tiếp đi về.

“Ai, Trần tỷ tỷ từ từ!”

Xảo Liên đuổi theo, chắn trước mặt Trần Kiều, khó hiểu hỏi:

“Trần tỷ tỷ, gần đây muội thấy ngày nào tỷ cũng ở thư phòng của đại nhân, tỷ ở trong đó làm gì thế, có phải đại nhân giao việc gì cho tỷ không? Nếu tỷ nhiều việc quá không lo liệu nổi, muội có thể giúp tỷ.”

Trần Kiều cười nhạt:

“Ta mượn sách của đại nhân, nhưng ở đó có quá nhiều sách trân quý, đại nhân không cho ta mang sách ra khỏi thư phòng, ta đành phải đọc ở thư phòng.”

Xảo Liên hâm mộ không chịu được, nhỏ giọng nói:

“Đại nhân thật tốt với Trần tỷ tỷ, đổi lại là ta, chắc chắn đại nhân không cho ta vào thư phòng.”

Trần Kiều cũng không nói gì, đi vòng qua nàng ta.

Xảo Liên nhìn bóng lưng mảnh khảnh của nàng, khuôn mặt trắng bệch, hậm hực trở về phòng hạ nhân.

“Sao vậy?”

Liễu thị xoa bả vai, ngày nào cũng nhóm lửa nấu cơm, bà cũng rất mệt, thấy vẻ mặt con gái không vui, bèn buồn bực hỏi.

Xảo Liên ngồi trên giường, nổi giận nói:

“Còn không phải tại Trần Kiều sao, ỷ vào mình đẹp, ngày nào cũng chạy tới quyến rũ đại nhân, một quả phụ không sinh được con lại còn khắc phu, sao nàng ta lại có gương mặt như thế chứ!”

Mặc dù mắng như vậy, nhưng nghĩ đến gương mặt của Trần Kiều, Xảo Liên liền thấy rất uể oải, cảm thấy mình chắc chắn sẽ bại bởi Trần Kiều.

Nhắc tới việc này, Liễu thị cũng phát sầu.

Thân phận của con gái như vậy, bà cũng không hy vọng con gái sẽ gả cho đại nhân làm chính thê, nhưng có thể vớt vát được danh phận thϊếp thất thông phòng cho Hình Bộ Thượng Thư, cũng tốt hơn gả cho gã sai vặt hoặc bá tánh bình thường, một khi con gái thành người trong phòng đại nhân, bà là mẹ cũng liền có thể đi theo hưởng phúc, nếu con gái có thể sinh con trai cho đại nhân…

Chỉ nghĩ đến đó thôi , Liễu thị cũng phải cười ra tiếng.

Nhưng mà hết lần này tới lần khác, nửa đường gϊếŧ tới Trần Kiều thủ tiết lại về nhà, Trần Kiều không thể sinh, nhưng nàng đẹp, nếu đại nhân thật sự bị Trần Kiều mê hoặc, sao còn nhìn trúng con gái chứ?

Nghĩ cách diệt trừ Trần Kiều?

Liễu thị muốn thế, nhưng quá khó khăn, hạ nhân phủ Thượng thư cộng lại có thể đếm trên đầu ngón tay, đại nhân lại xử án như thần, nhỡ tra ra là hai mẹ con họ giở trò, nhẹ thì đuổi hai mẹ con họ ra khỏi phủ, lớn thì đưa vào đại lao.

Vậy, mau chóng thúc đẩy chuyện tốt của con gái và đại nhân?

Liễu thị cảm thấy cách này tương đối đáng tin, đại nhân là người chính trực, đường đường là quân tử, chỉ cần đại nhân chạm vào con gái, nhất định sẽ phụ trách.
« Chương TrướcChương Tiếp »