Chương 15:

Mặc Phi Nhận mới vừa đi vào:???Sao lại ăn dưa tới trên người mình rồi?

Vừa rồi anh ta ở ngoài cửa nghe được tiếng lòng của bé út, ăn cái được cái không, hơn nữa Hạ Bách Chu đã gấp không chờ nổi nói với anh ta dăm ba câu, anh ta đã hiểu đại khái.

Sao lại như vậy??

Anh ta cưới Phương Vân Thư??

Này không hợp lý. Tuyệt đối không hợp lý.

Cho dù trong lòng có hàng ngàn con ngựa chạy qua, vẻ mặt của Mặc Phi Nhận vẫn lạnh băng bình tĩnh.

Hạ An Trạch: .

Không thể tiếp tục kiếp sống quân nhân tương đương với muốn mạng của hắn.

Nhưng mà, thật sự sẽ như vậy sao?

“…”

Vẫn là Phó Tuyết Dung mở miệng: “Vẫn nên suy xét cẩn thận đi.”

Nếu thật giống như bé con nói, dù thế nào hắn cũng sẽ không nhả ra, không thể lấy kiếp sống lão đại làm tiền đặt cược được!

Hạ An Trạch cũng bỗng nhiên sửa miệng: “Trước khi cưới cậu ta đương nhiên muốn điều tra rõ ràng.”

“…”

Lại là một đợt im lặng, Hạ An Trạch đặt hai tay trước ngực tự hỏi, nên làm cái gì bây giờ?

“An Trạch, thật ra, nếu muốn biết có phải là sự thật hay không, chỉ cần một cái kiểm tra nhỏ là biết ngay thôi.” Vẫn là Phó Tuyết Dung có kinh nghiệm hơn.

Cả đám mèo lớn quay ra nhìn ba mình, ánh mắt giống như nhìn một loại bạc hà mèo kiểu mới.

Phó Tuyết Dung: “…”

Bị nhiều lông thứ lông xù hình thù lớn nhìn chăm chú như vậy vẫn rất có áp lực.

Ông căng da đầu: “Phương Vân Thư và Mục Quán Lẫm không phải đều công tác ở Hạm đội 1 của con sao? Chỉ cần bố trí một tình huống, để hai người bọn họ chạm mặt là được.”

“Thử một lần đi.”

“Nếu Phương Vân Thư vượt qua kiểm tra, vậy thì ba sẽ lập tức đồng ý.”

“Nhưng mà dùng cái gì để làm mồi câu?” Hạ Bách Chu nói.

“Thì… Lấy đồng phục y tá gì đó đi.”

Cả nhà và Mặc Phi Nhận: “…”

[Ầy? Mình chưa nói tới Mục Quán Lẫm mà? Sao ba lại biết thế nhỉ?]

[Ồ, ba thần thông quảng đại như vậy, đương nhiên biết một ít tin tức, nếu không cũng sẽ không phản đối.]

[Ba cũng thật lợi hại, chính là thần!]

.

Mọi việc cứ quyết định như vậy, ngày kia là ngày nghỉ của Hạm đội 1, hơn nữa gần đây Hạm đội 1 không có nhiệm vụ chiến đấu, chỉ để lại một ít nhân viên cơ bản canh gác.

Như vậy bộ Hậu cần có thời gian cũng là điều hợp lý.

Hạ Vũ An muốn nghỉ ngơi, nhóc tắm rửa xong, ba cho nhóc một cái ôm yêu thương, còn vỗ nhóc ngủ, cho Hạ Vũ An một cái hôn ngủ ngon.

Lúc mới đến, Hạ Vũ An kỳ thật có hơi không quen, nhưng mà ba quá dịu dàng, Hạ Vũ An ngủ lúc nào không hay.

Một giấc ngủ dậy, còn tưởng rằng trời đã sáng, Hạ Vũ An mới phát hiện cơ thể của mình nhỏ lại, đồ trên giường lại lớn, thế nhưng lại biến thành thú nhồi bông!

Thân thể của mình không thể khống chế sao?!

Vậy nếu lúc đi vệ sinh lại đột nhiên biến thành mèo con thì làm sao bây giờ! Rơi vào bồn cầu?!

Nghĩ như vậy, Hạ Vũ An lập tức không còn buồn ngủ, nhóc nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, trăng lên giữa trời, thì ra bây giờ mới chỉ nửa đêm.