Chương 37: Nhìn Thấu Tâm Tư

nhóm dịch: bánh bao

Mẹ Tạ còn chuẩn bị Lâm Khê cãi nhau, bà ấy định mượn cơ hội phát huy mắng một trận lập quy củ cho vợ thằng hai, kết quả Lâm Khê cũng không cãi lại mình, câu từ nói ra khiến bà ấy sửng sốt.

Hơn nữa cô còn xưng là “ngài” gì đây? Có vẻ như chỉ có những nhà lãnh đạo mới nói như vậy. Con dâu này coi mình là lãnh đạo à?

mẹ Tạ trong lòng thầm nghĩ, thấy cách cầm dao của Lâm Khê chẳng sao cả, dưa muối cắt cũng to nhỏ không thôi, chỉ là bà ấy cũng không dễ cáu gắt.

Nhặt hai sợi miếng dưa muối rơi xuống đất, cọ cọ trên tay liền nhét vào miệng mình, nhắc nhở Lâm Khê chú ý một chút đừng lãng phí, sau đó mình làm việc nấy.

Lâm Khê thè lưỡi, vớt sợi dưa muối trong chậu ra để ráo nước vào chậu nhỏ, lại ở đó nói, “Nếu như đun chút dầu, cắt chút ớt đỏ đi vào, xèo một tiếng, chiên một lọ dầu ớt đỏ rực rỡ hắt lên dưa muối, vậy rất thơm. Không có dầu ớt cho chút dầu ngũ vị hương cũng được.”

Kiếp trước bà ngoại cô rất biết cách nấu món ăn gia đình này.



Triệu Tú Phương cười nhạo một tiếng, nói thầm: “Làm như mình là đại tiểu thư không bằng, còn rưới dầu ớt lên.”

Cô ta vốn là một cô gái nông thôn thích yên tĩnh bổn phận cũng tốt, tuyệt đối sẽ không chủ động phát sinh xung đột với người khác, chỉ là cô ta bị Lâm Khê kí©h thí©ɧ đến có chút đứng ngồi không yên, tâm tư bất định.

Cái gì gọi là nếu mình bạo gan làm thế với anh họ... Nhưng, nếu mình thật sự như vậy, vậy anh họ có phải là... Có phải cũng sẽ đối xử với mình giống như cách cưới Lâm Khê vào cửa?

Lơ đãng, ánh mắt cô ta đối diện Lâm Khê, giống như bị nhìn thấu tâm sự, trong lòng lộp bộp, khiến hai má cô ta đỏ bừng vội vàng tránh né Lâm Khê.

Lúc này Tạ Khải Thành từ phía nam đi ra, anh bởi vì chân què quặt mà tự ti lại quá mức tự tôn, khuôn mặt tuấn tú nhìn đặc biệt âm u, đối với ai cũng lạnh lùng.

Lâm Khê lại không sợ cậu ấy, cô cười nói: “Có làm chút đậu nành luộc đấy, dùng nguyên liệu lớn ớt tiêu hầm, đặt ở nơi thoáng mát âm khô, chờ đậu nành trở nên dẻo thì thêm chút củ cải khô, vậy ăn rất bon miệng. Tổng cộng cũng không mất bao nhiêu vốn, cứ đặt ở rạp chiếu phim để mọi người mua đi ăn, không biết có thể nâng cao cảm giác hạnh phúc của giai cấp công nông chúng ta khi đóng phim.”

Hạt dưa quá đắt, nhiều người không thể mua được.