Quyển 2 - Chương 7

Quyển 2 - Chương 7

Thiếu nữ gật đầu, dường như vô tri vô giác với cái tên này: "Được, Từ Kham, chúng ta nên xuất phát.”

Từ Kham thấy cô đứng dậy, quấn quýt nhét gói dịch dinh dưỡng vào trong túi, cũng đuổi theo bước chân của cô.

Đi mãi cho đến khi trời tối, hai người mới dừng lại trước một cây đại thụ nào đó, chạy chậm vài giờ, bọn họ đều đã kiệt sức.

La Phóng dựa vào giới thiệu trong tư liệu, vạch ra một khối u trên thân cây, lại cạo gỗ trên bề mặt ra, lộ ra một cái nắp kim loại. Sau khi mở lên, là một khối mật mã rất cổ xưa, sau khi thấy ánh sáng nhỏ lóe lên một cái, màn hình sáng lên, nhắc nhở nhập mật mã.

"Đây thật sự là căn cứ quân sự bị bỏ hoang sao?" Từ Kham hoài nghi hỏi: "Còn có thể vận hành hả?"

"Chính xác mà nói là nó đang tạm thời ngủ đông." La Phóng mở bảo mật quang não trong đầu ra, nhập vào mật mã tương ứng, thấy không có phản ứng, trên mặt hiện lên một trận trầm tư: "Chỉ có điều thời gian niêm phong là năm mươi năm trước, khi tinh cầu này mới bị trùng tộc chiếm lĩnh, có thể... Sẽ xảy ra một chút vấn đề nhỏ."

Lời còn chưa dứt, chợt nghe được một trận tiếng vang máy móc ầm ầm, phần đất bên chân hai người nhất thời nứt ra một khe hở rộng, lộ ra một loạt bậc thang kim loại kéo dài xuống phần bóng tối thâm thúy trong lòng đất phía dưới đến.

La Phóng thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Từ Kham: "Đi thôi.”

Bọn họ một trước một sau men theo bậc thang mà xuống, đi ước chừng chừng được mười bậc thang, chợt nghe phía sau vang đến một tiếng "loảng xoảng", là âm thanh cửa vào bị khóa chặt, cùng lúc đó đèn tường ảm đạm sáng lên, miễn cưỡng chiếu sáng con đường phía trước.

Không biết đi bao lâu, phía trước cuối cùng cũng rộng mở hơn, ánh đèn cũng sáng hơn, hai người đi vào trong một đại sảnh cực rộng lớn.

Trong phòng còn có thể mơ hồ nhìn ra một bãi chiến trường hỗn loạn sau khi hai phe rút lui, súng laser và trang phục tác chiến rải đầy đất. Từ Kham nhặt một nhánh dịch dinh dưỡng lên, thấy thời hạn bảo hành đến mười năm sau, nhất thời vui rạo rực nhìn về phía La Phóng.

Cậu lại thấy cô đi tới bên cạnh bàn điều khiển chính, lại nhập mấy dòng mã, nhìn tin tức hiện lên trên màn hình, vẻ mặt dần dần ngưng trọng, cuối cùng ấn nút nào đó.

Cánh cửa nào đó nhất thời mở ra, lộ ra một hành lang sâu thẳm, Từ Kham đi theo bước chân La Phóng vào bên trong. Đi mấy chục mét cũng đến cuối cùng, lại là một cánh cửa, thiếu nữ nhập mật mã vặn công tắc mở cửa, dùng sức đẩy một cái, mọi thứ phía sau cánh cửa vì thế không còn che giấu.