Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Đại Lão Bệnh Kiều Ngoan Ngoãn Chui Vào Lòng Ta

Quyển 1 - Chương 4: Dấu vết ngọt ngào

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Hoài Vi, bây giờ ngài tư lệnh muốn gặp cô.”

Lãnh đạo chủ quản trông có vẻ khá nghiêm túc, hai người đàn ông mặc quân phục cũng thế, không có chút biểu cảm nào trên khuôn mặt.

“Ngài tư lệnh muốn gặp tôi sao?”

Thẩm Hoài Vi đứng dậy, chớp mắt, chẳng nhẽ người này tự dâng mình đến cửa sao?

“Đừng nhiều lời nữa, đừng để tư lệnh chờ quá lâu.”

Thiết kế nhân vật của vật chủ là tính cách siêu tốt, dịu dàng lại điềm đạm.

Những góc cạnh trên người đã bị mài mòn bởi sự phân biệt đối xử trong những năm qua, ‘Thẩm Hoài Vi’ không thể tham gia quân đội cũng như lên chiến trường.

Nhưng cô ấy cũng không oán không hận, mà chấp nhận lùi về sau một bước để làm công việc văn phòng.

Nhưng sâu trong nội tâm ‘Thẩm Hoài Vi’ lại rất muốn trở thành một vị chiến sĩ, từ trước đến này chưa từng từ bỏ.

Tuy rằng thiết kế nhân vật như này không phù hợp với Thẩm Hoài Vi của hiện tại, nhưng cô cũng không thể OCC (thoát ra khỏi thiết kế nhân vật) quá sớm.

“Vâng."

Ngoan ngoãn gật đầu một cái, Thẩm Hoài Vi đi theo cả nhóm ra ngoài.

Không ngờ cô vừa ra khỏi văn phòng thì bên ngoài lại có một đội đặc nhiệm đang cầm súng chờ cô.

Thẩm Hoài Vi ngay lập tức tìm kiếm ở trong đầu, có lẽ nào vật chủ đã phạm phải một tội ác khủng khϊếp, đắc tội với Lam Bắc Ngôn?

Đây rõ ràng là đang áp giải tội phạm nghiêm trọng!

Nhưng sau khi hồi tưởng thật lâu, đừng nói vật chủ không hề đắc tội người nọ, đến cả việc nói chuyện với nhau một câu mà hai người họ cũng chưa từng.

Thẩm Hoài Vi và Lam Bắc Ngôn ngoài chuyện cùng làm việc trong cùng một tòa nhà ra, thì hoàn toàn không có tương tác gì với nhau cả.

Chẳng mấy chốc, dưới sự vây quanh của nhóm người, Thẩm Hoài Vi đã bước vào thang máy và đi lên tầng cao nhất của tòa nhà chính phủ Liên Minh Ngôi Sao.

Khi đến trước cửa văn phòng tư lệnh, một nữ sĩ quan đã bước tới gõ cửa, sau đó mới chậm rãi mở cửa, đồng thời ra hiệu cho Thẩm Hoài Vi tự mình đi vào.

Hít vào một hơi thật sâu, Thẩm Hoài Vi có chút lo lắng khi bước vào văn phòng rộng lớn này.

Vừa bước vào, đã nhìn thấy một người đàn ông mặc quân phục màu trắng ngồi ở bàn làm việc, đang cúi đầu xem tài liệu.

"Đã đến rồi à."

Không đợi Thẩm Hoài Vi kịp mở miệng, Lam Bắc Ngôn đã chủ động lên tiếng.

"Đến đây ngồi đi."

Anh cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục nói.

Thẩm Hoài Vi dè dặt một lúc lâu, sau đó mới bước từng bước đi tới, ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Lam Bắc Ngôn.

"Chờ tôi một chút, tôi còn một tài liệu cần xử lý."

Lam Bắc Ngôn vẫn đang ký tên, với vẻ mặt rất tập trung.

Thẩm Hoài Vi nhìn về phía anh, khóe miệng không tự chủ được mà nhếch lên.

Không hổ danh là người tình trong mộng của hàng ngàn cô gái, ngoại hình của Lam Bắc Ngôn chắc chắn có thể coi là cực phẩm.

Mái tóc đen nhánh được chải gọn gàng, đôi lông mày rậm vừa dài vừa hẹp, đôi mắt sâu hút hồn, sống mũi cao thẳng, đường cong giữa quai hàm và cổ vừa gợi cảm lại vừa cương nghị.

Và hầu kết ở bên trên cổ áo của bộ quân phục.

Hầu kết ở bên cạnh động mạch, máu chảy trong động mạch...

Trong vô thức, Thẩm Hoài Vi lại nuốt nước bọt, nếu có thể cắn một miếng vào chiếc cổ này thì đúng là tốt biết mấy.

Có lẽ văn phòng quá đỗi yên tĩnh, thế nên âm thanh nuốt nước bọt này rất rõ ràng.

Thẩm Hoài Vi lập tức cảm thấy bản thân đã thất thố, bèn vội vàng lấy tay che miệng lại.
« Chương TrướcChương Tiếp »