Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 181: Nuôi lớn bạo quân (102)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc Phù Gia nhận được thư này, phản ứng đầu tiên là, CP mà tôi đu không có BE mà!

Trên người Thu Lộc có khí vận, không ngờ tới lại là Hoàng hậu của một nước.

Sắc mặt Nhạn Trúc có chút kì quái, "Bệ hạ muốn thành thân sao?" Vậy Phí Xuân có phải là sẽ có hi vọng hay không.

Phí Xuân tâm tâm niệm niệm muốn trở thành phi tử của Bệ hạ.

"Chúng ta trở về tham gia hôn lễ, lâu rồi không trở về, cũng nên trở về một chuyến thôi." Phù Gia duỗi eo một cái, an bài sự việc.

Hiện giờ là loạn thế, Phù Gia được bảo hộ kín kẽ, số người tháp tùng vô cùng nhiều, nhiều hơn cả số lượng bình thường của quân khởi nghĩa, dưới tình trạng này, muốn làm gì Phù Gia cần phải bỏ ra cái giá rất lớn.

Một đường thuận lợi đến Kinh thành, xe ngựa vừa vào cổng thành, Phù Gia ngồi trên xe nhìn thấy bách tính hoan hô đầy đường, ngoài miệng hô Công chúa, Tĩnh Quốc Công chúa.

Rất có cảm giác tướng quân đại chiến trở về, Phù Gia không vẫy tay lại, mà lười nhác ngồi trên xe.

Ngồi xe ngựa mấy ngày, thực sự có chút khó chịu.

Nhạn Trúc rất kích động, "Công chúa, bách tính đang hoan nghênh chúng ta sao?"

Phù Gia gật đầu, "Bọn họ đều rất đơn thuần."

Ai đối tốt với họ, họ liền nhận định người ấy, vô cùng đơn thuần, nhưng lúc vứt bỏ ngươi, cũng rất tàn nhẫn.

Dịch Hi và Thu Lộc đợi Phù Gia ở cửa cấm cung, xe ngựa còn chưa đi đến cửa cung, Phù Gia đã xuống xe, đi bộ đến trước cửa cung.

Phù Gia hành lễ với Dịch Hi, "Bái kiến Bệ hạ."

Thân hình dịch Hi run rẩy, hắn nhanh chóng đưa tay ra đỡ Phù Gia, "Tỷ tỷ mau đứng lên, mau đứng lên."

Hốc mắt Dịch Hi có lệ quang lóe lên, so với loại nói khóc liền khóc, mặt vô biểu tình rơi lệ, biểu tình của hắn hiện giờ chân thực hơn nhiều rồi.

Phù Gia nhìn Dịch Hi, chân long chi khí trên người hắn ngưng thật không ít, mắt rồng cũng trở nên có thần, lấp lánh có thần, tuần tra thiên hạ.

Phù Gia nói với Dịch Hi: "Bệ hạ trưởng thành rồi."

Hiện tại Dịch Hi cũng hơn hai mươi tuổi, đã đến lúc thành thân rồi.

Phù Gia nhìn Thu Lộc ở bên cạnh, Thu Lộc vẫn luôn mất tập trung, sắc mặt ảm đạm đi nhiều, không hề thấy vui mừng vì đại hôn.

Phù Gia: ????

Chuyện này là sao, lẽ nào Thu Lộc bị ép buộc?

Phù Gia hiện tại mang tâm thái bà bà, nhìn Thu Lộc như nhìn con dâu của mình.

Con dâu không cam không nguyện, khiến Phù Gia có chút muốn nói chuyện tâm tình với nàng ta.

Dịch Hi mặt vô biểu tình nói với Thu Lộc: "Thỉnh an tỷ tỷ đi."

Thu Lộc chỉ có thể hành lễ, "Công chúa vạn an."

Phù Gia ngay lập tức hồi lễ, "Hoàng hậu là Hoàng hậu, sao có thể hành lễ với thần được."

Dịch Hi chuẩn bị tiệc đón gió tẩy trần phong phú cho Phù Gia, Thu Lộc ngồi bên cạnh Dịch Hi, như ngồi trên bàn chông.

Phí Xuân phục vụ ở một bên không ngừng nhìn Phù Gia, nhiều năm không gặp, Hồng Uyên hoàn toàn khác rồi, tuổi của Phí Xuân thậm chí còn lớn hơn Phù Gia.

Hiện tại Phí Xuân rất tuyệt vọng, với tuổi của nàng ta làm sao có thể trở thành phi tử của Hoàng đế.

Nhưng nội tâm rất không cam lòng.

Sau khi hết thúc tiệc đón gió, Phù Gia trở về nghỉ ngơi, sau khi ngủ một giấc thật ngon, nghe thấy ngoài viện có động tĩnh, Phù Gia hỏi: "Nhạn Trúc, sao vậy?"

Nhạn Trúc vén rèm cửa, môi vểnh lên có thể treo một bình dầu, "Công chúa, là Phí Xuân đến."

"Để nàng ta đợi, chúng ta đi bái kiến Hoàng hậu." Phù Gia nói với Nhạn Trúc, việc nói chuyện cũ thì gác lại sau, hiện tại có chuyện quan trọng hơn.

Nhạn Trúc lập tức cao hứng, nàng chính là không thích Phí Xuân gặp Công chúa, Phí Xuân thay đổi đến mức Nhạn Trúc không dám nhận, hình ảnh gắn bó tương liên sống nương tựa lẫn nhau ngày trước đều trở nên mơ hồ rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »