Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 187: Nuôi lớn bạo quân (108)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hoàng cung này đột nhiên không còn Hoàng hậu nữa, Phù Gia cũng được cho biết, Dịch Hi không thành thân nữa.

Phù Gia: ???

Náo chơi à.

Phù Gia: "Chúng ta cũng nhanh chóng rời đi." Hài tử Dịch Hi đó luôn muốn cùng nàng yêu đương một trận không hợp .... luân thường đạo lí, Dịch Hi không còn là hài tử tốt của nàng nữa rồi.

Phù Gia và Nhạn Trúc đang thu dọn đồ đạc để trở về nhà, một cung nữ cẩn thận dè dặt đi đến, run run rẩy rẩy hành lễ với Phù Gia, "Công chúa điện hạ, nô tỳ là người trong cung Dung Thái phi."

Phù Gia: "Dung Thái phi, bà ấy tìm ta có chuyện gì?"

Tiểu cung nữ lắc đầu, "nô tỳ không biết."

Nhạn Trúc nói: "Dung Thái phi nhất định không có ý tốt gì."

Những năm này Dung Thái phi vẫn luôn chăm sóc Thái thượng hoàng, nói ra cũng lạ, Thái thượng hoàng đến hiện tại cũng chưa băng hà, chính là bộ dáng muốn chết không sống kéo dài hơi tàn.

Trong kịch tình Dịch Hi gϊếŧ toàn bộ tông tộc Dịch thị, đơn thuần là thảm sát.

Hiện tại, ngoài mặt, cái chết của Thái tử và Chiêu vương đều không liên quan đến Dịch Hi, hoàng vị của Dịch Hi do Thái thượng hoàng đích thân truyền vị, có nghĩa là danh chính ngôn thuận, Thái thượng hoàng cũng được vinh dưỡng.

Ngoại trừ một số người đặc biệt bị gϊếŧ, Dịch Hi không bị dính buff gϊếŧ cha gϊếŧ huynh tàn bạo lên người.

Đây cũng là nguyên nhân bách tính nhận định hắn, nếu thực sự gϊếŧ cha gϊếŧ huynh thì quá khiêu chiến tâm lý cũng như năng lực chịu đựng của bách tính phổ thông, hơn nữa hắn cũng không gϊếŧ bách tính, kẻ bị gϊếŧ là thế gia quý tộc cao cao tại thượng, đối với chuyện này bách tính sẽ chỉ vỗ tay, kêu gϊếŧ hay lắm.

Ngoại trừ một vài quan viên tốt, đại đa số thế gia ngoại tộc đều là trùng hút máu quốc gia.

Phù Gia trực tiếp nói: "Không đi, bản cung không rảnh."

Tiểu cung nữ không có cách nào, chỉ có thể run run rẩy rẩy trở về.

Dung Thái phi nhìn thấy chỉ có một mình cung nữ, nhất thời tức tới mức mặt cũng biến dạng, giơ tay đánh một bạt tay lên mặt cung nữ.

Tiểu cung nữ lập tức bị dọa quỳ sụp xuống, hiện tại Dung Thái phi không có cách nào duy trì nhân thiết người lương thiện, nàng ta hiện tại chính là con thú bị nhốt.

Bị nhốt cùng Thái thượng hoàng ở địa phương này, không ra được, không có hi vọng, còn phải sống cùng Thái thượng hoàng bị bại liệt trên giường.

Hiện tại Thái thượng hoàng đến đại tiện tiểu tiện cũng mất kiểm soát, trên người lúc nào cũng có mùi thối, trên người phát ra hơi thở mục nát già cỗi.

Lão nhân mục nát, ghê tởm đến mức Dung Thái phi căn bản không dám đến gần.

Thái độ của Dung Thái phi đối với Thái thượng hoàng cũng trở nên ác liệt, thậm chí mắng thẳng mặt, sao ngươi vẫn chưa chết, tại sao vẫn chưa chết.

Thái thượng hoàng tức đến mức muốn bật dậy khỏi giường, vô cùng phẫn nộ, trợn mắt há hốc mồm nhìn Dung Thái phi, dường như căn bản không hề biết qua nữ nhân này.

Nàng ta không phải vẫn luôn ôn nhu thiện lương, là hoa giải ngữ của hắn hay sao, nhưng hiện tại, mặt mày nàng ta dữ tợn, da nhão, không còn mỹ mạo, trên mặt toàn là ác ý và tàn nhẫn.

Đây đâu phải Phi tử của hắn, xấu xí mà ác độc.

Thái thượng hoàng cảm thấy mình bị lừa gạt, bị nữ nhân ác độc lừa gạt, cho nên hai người đều căm ghét nhau, giống như kẻ thù.

Bệnh nhân từ trước tới giờ đều không có tôn nghiêm, Thái thượng hoàng giống như một miếng thịt nát, và vẫn không ngừng trở nên thối rữa hơn, trợn mắt trừng trừng nhìn bản thân mình trở nên thối rữa.

Sự dày vò trong lòng, sự ghét bỏ của những người xung quanh, đều là những thanh đao đâm vào tâm hắn, lăng trì tôn nghiêm của hắn.

Đây là Dịch Hi trả thù hắn.

Thái thượng hoàng muốn tự sát, kết thúc cuộc sống bi thảm này, nhưng lại không dám chết, cho nên chỉ có thể muốn chết không sống kéo dài hơi tàn như vậy.

Ngày ngày đều sống như vậy, không có hi vọng, ngày ngày bị tra tấn, chết không thể chết, sống lại sống không ra hình người.

Thái thượng hoàng bi thảm nhất trong lịch sử.
« Chương TrướcChương Tiếp »