Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Đẩy Ngã Nam Thần

Chương 57

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Vĩ bụng bị đâm một dao, nhưng lại là dao ăn, trừ bỏ chảy một ít máu, vết thương cũng không phải rất nghiêm trọng, để bác sĩ khâu lại, liền không có gì đáng ngại.

Nhưng còn Lục Miểu, cổ tay trái của cậu ta bị thương, lúc ấy là phòng khám tư xử lý, làm việc quá qua loa, hơn nữa sau khi bị Thẩm Vĩ đá một cước cổ tay nện xuống mặt đất, tạo thành thương tổn lần thứ hai.

Lúc đưa đến bệnh viện, tuy rằng lập tức tiến hành rồi xử lý một lần nữa, nhưng vẫn là ảnh hưởng tới gân mạch, liền tính chữa khỏi cũng là phế nhân một tay.

【 đại đại, vừa rồi Thẩm Vĩ ở bệnh viện bị cảnh sát mang đi. 】

Lục Sanh trong tay cầm một cái ly chân dài, chất lỏng màu đỏ tím ở ly trung nhẹ nhàng lay động.

Cậu nghe thấy âm thanh của 444, đáy mắt nhanh chóng mà xẹt qua một tia u quang, nâng ly rượu đến bên môi, nhợt nhạt nhấp một ngụm.,

"Tội danh gì?"

【 tùy tiện lợi dụng chức vụ, tham ô xâm chiếm một số tiền lớn của công quỹ, trốn thuế, còn có bị nghi ngờ là có liên quan hối lộ quan chức chính phủ. 】

Lục Sanh cười khẽ, "A, tội danh rất nhiều a!" 【 đại đại, là tập đoàn Thẩm thị báo cảnh sát, nhìn dáng vẻ kia của Thẩm Lâm Thần thật sự là vì ngươi đại nghĩa diệt thân! Đại đại, ngươi có cảm động không? 】

Cảm động......

Cậu quay đầu, nhìn thấy một nam nhân thân tây trang cách đó không xa, bị một đám quyền quý nổi tiếng vây quanh, vẻ mặt không kiên nhẫn, bên môi gợi lên một nụ cười nhẹ.,

"Nha, đây không phải là Lục Sanh sao, ngươi như thế nào trà trộn vào tiệc rượu cao cấp như vậy?"

Bên cạnh không biết từ khi bên cạnh Lục Sanh, xuất hiện một thiếu niên tuổi xấp xỉ với cậu, diện mạo âm nhu, có chút nữ tính, nói chuyện âm dương quái khí.

Lục Sanh ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, thế nhưng lại là một người quen!

Người này tên là Đào Quân, năm đó chủ động bò lên giường Diêu Thành, nhưng nghe nói bị một chân đá xuống, sau đó lại thông đồng với một phú bà tuổi so với hắn lớn hơn hai con giáp, lăn lộn được không ít tài nguyên.

Đời trước khi cậu bị bắt tiếp nhận tài nguyên mà Diêu Thành cấp, Đào Quân liền bởi vì ghen ghét mà càng thêm oán hận, trong tối ngoài sáng đủ loại chơi xấu, ngáng chân cậu không ít.

Sau khi cái video kia được tuôn ra, người thứ nhất bỏ đá xuống giếng cũng là hắn, Lục Sanh đã nhớ không rõ hắn lúc ấy nói cái gì, nhưng là gương mặt này cậu nhớ rõ ràng.

"Sao lại không nói lời nào? Nhìn bộ dáng này của ngươi, còn chưa có một kim chủ để ôm đùi phải không? Lục Sanh, Hứa Cận đã là một tên phế nhân rồi, không còn giúp được ngươi. Bất quá chỉ bằng với gương mặt này của ngươi, vẫn là rất có thị trường, muốn hay không ca ca giới thiệu cho ngươi mấy cái lão bản?"

Lục Sanh nghe Đào Quân nói, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên ," xì" một tiếng bật cười.

"Ngươi giới thiệu lão bản cho ta?"

"Đúng vậy, Lục Sanh, ta nói cho ngươi nghe, gương mặt này của ngươi ở trong vòng vẫn là rất nổi tiếng, có không ít người thích đâu! Thừa dịp tuổi còn trẻ, có lẽ mấy cái lão bản, sẽ cho ngươi nhiều một chút tài nguyên, ngươi lập tức liền hot, đến lúc đó không phải cái gì cũng đều có sao!"

Lục Sanh ánh mắt khẽ liếc nhìn nam nhân nào đó đã từ trong đám nhân vật nổi tiếng quyền quý kia thoát ra được, đã hướng về phía cậu mà đi tới.

Cậu ánh mắt hơi lóe lóe, tiến lên một bước, tư thế cực kỳ thân mật mà tiến đến bên tai của Đào Quân, đè thấp giọng nói, "Chúc ngươi may mắn!"

Bọn họ cách rất gần, từ xa nhìn lại, môi của Lục Sanh cơ hồ dán lên trên mặt Đào Quân, tư thế phá lệ thân mật.

"A? Cái gì, tại sao lại chúc ta may mắn?"

Đào Quân không rõ nguyên do mà nhìn Lục Sanh, sau đó vẻ mặt đầy kinh ngạc mà nhìn một đại nhân vật mà hắn chỉ có thể nhìn thấy ở tạp chí, TV, bước đi tới trước mặt Lục Sanh, một tay ôm lấy cậu eo, du͙© vọиɠ chiếm hữu dục mười phần đem cậu kéo vào trong ngực.

"Thẩm...... Thẩm Lâm Thần?!"

Hắn vô cùng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, Lục Sanh thế nhưng leo lên được giường của Thẩm Lâm Thần?!

Trời ạ, vậy hắn vừa rồi đã nói cái gì!

Đào Quân âm thầm ảo não nhìn chằm chằm Lục Sanh, thình lình lại đυ.ng phải ánh mắt của Thẩm Lâm Thần liếc qua.

Một cái liếc mắt kia vô cùng lạnh lẽo, nhìn hắn giống như nhìn nhìn một vật chết, lạnh đến thấu xương.

Hắn không tự chủ được mà run rẩy, hai chân không chịu được khống chế mà nhũn ra.

Đây là ánh mắt khủng bố, quả thực ánh mắt này có thể cảm giác đang sống sờ sờ mà bị gϊếŧ chết!

Thẩm Lâm Thần lãnh liếc Đào Quân một cái, sau đó thu hồi lại ánh mắt, rũ mắt nhìn thiếu niên bị anh ôm trong ngực.

"Bảo bối, có đôi khi tôi thật sự cảm thấy hẳn là nên đem em nhốt lại!"

Lục Sanh nhướng mày, bên môi cười lạnh nhạt, "Anh có thể thử xem!"

Cậu cười như vậy, Thẩm Lâm Thần nháy mắt liền thay đổi biểu cảm, bàn tay ở bên hông cậu nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, "tôi chỉ là thuận miệng nói thôi, tôi như thế nào nỡ đem bảo bối nhốt lại!

Lục Sanh mở miệng, trực tiếp lướt qua cái đề tài này, "tiệc rượu này không có ý tứ gì cả, chúng ta khi nào có thể về nhà?"

Thẩm Lâm Thần muốn cậu bồi anh ta tới tham gia tiệc rượu, là lúc ở trên giường mở miệng, thừa dịp khi cậu bị làm cho thần chí không rõ rồi cố ý nói.

Mặc kệ có đáp ứng hay không, cậu vẫn phải tới.

"Bảo bối, lại chờ thêm một lát, tôi mang em đến gặp một người."

Lục Sanh ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm mà nhìn chằm chằm anh ta, "Người nào?"

Thẩm Lâm Thần khó được mà trầm mặc một giây, tựa hồ có chút không biết nên mở miệng như thế nào, ánh mắt nhìn cậu phá lệ phức tạp.

"Thẩm Lâm Thần, anh nên biết, tôi không thích anh làm chuyện dư thừa. Nếu là muốn tôi gặp người kia, vậy thì không cần, ta không có hứng thú cùng hắn gặp mặt!"

Lục Sanh sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống, người có thể khiến Thẩm Lâm Thần cảm thấy khó xử, cậu đã đoán được, nhưng cậu không muốn gặp!

Đời trước, người của Lục gia không có tìm được cậu, đời này, cậu cũng không muốn thay đổi bất luận chuyện gì!

Thẩm Lâm Thần thấy vẻ mặt của cậu không vui, thậm chí còn muốn duỗi tay đem anh đẩy ra, lập tức liền lên tiếng, "được, bảo bối không muốn gặp liền không gặp. Tôi hiện tại đi qua cùng Lục lão nói một tiếng, sau đó chúng ta liền về nhà, có được không?"

Lục Sanh mặt vô biểu tình gật gật đầu, trước đó 444 đã nói cho cậu biết, Lục Thành Triết ở Lục thị hết thảy chức vụ đều đã bị bãi miễn, thậm chí còn bị Lục lão gia tử gọi người trông giữ.

Lục lão gia tử thu được những cái tư liệu đó, chỉ cần đi điều tra Lục Thành Triết, khẳng định sẽ tra được cậu.

Bất quá đối với việc nhận thân, cậu thật sự một chút cũng không hứng thú, Lục Sanh cùng Lục gia có quan hệ huyết thống, ở đời trước đã sớm bị hại chết!

Mà Lục Miểu là người làm ra hết thảy, nếu sau lưng không có Lục Thành Triết cùng Lục gia duy trì, căn bản không có khả năng thuận lợi như vậy.

Thẩm Lâm Thần cúi đầu, không coi ai ra gì mà ở bên má cậu hôn một cái, sau đó mới chịu buông tay, xoay người hướng về phía Lục lão đi qua.,

Anh ta vừa đi vừa hướng tới trợ lý ở cách đó không xa, lạnh lùng nói," người vừa rồi đứng chung một chỗ với Sanh Sanh, lập tức điều tra cho ta, đó rốt cuộc là người nào!"

Trợ lý mấy ngày hôm trước tận mắt nhìn thấy Thẩm Lâm Thần cùng luật sư phác thảo những hiệp nghị kết hôn còn có hiệp nghị chuyển nhượng tài sản, biết được địa vị của Lục Sanh ở trong lòng lão bản nhà mình, cho nên vừa rồi đã rất thông minh đã đi đem người điều tra đến rõ ràng rành mạch.

"Thẩm tổng, người đó tên là Đào Quân, có quan hệ không minh bạch với phu nhân của một công ty, cũng là một nghệ sĩ!"

"Phong sát hắn đi, ta muốn hắn từ đây không có cơ hội xuất hiện ở trước mặt Sanh Sanh nữa."

"Vâng, Thẩm tổng!"

Trợ lý hiểu rõ gật đầu, sau khi lão bản nhà hắn thăng cấp thành dấm vương, liền cháu trai của mình cũng có thể đại nghĩa diệt thân, loại trình độ này ở trong mắt hắn xem ra chỉ có thể tính đồ nhi!
« Chương TrướcChương Tiếp »