Chương 180: Hồ Huyên

“Chiến binh dễ thương ở đây! Thủy thủ đáng yêu! Ta sẽ trừng phạt ngươi bằng sức mạnh của tình yêu, Kyun~.”

Hồ Huyên dõi theo từng cử động của Vân Ngọc khi biến hình và tạo dáng như lúc còn trong hang động. Trái tim anh đau đớn, nhưng anh không thể dời mắt mỗi khi Vân Ngọc biến thành Chiến binh thủy thủ. Vân Ngọc của anh, thật sự quá dễ thương.

‘Không chút ngại ngùng, mạnh miệng, và tư thế phóng đại đó, thật thú vị, thật … dễ thương.’ Hồ Huyên thầm nghĩ, ánh mắt không ngừng dõi theo bóng hình kia. Anh thấy Vân Ngọc đã giảm cấp độ xuống 150, có lẽ là để tránh hủy diệt quá nhiều thứ đây mà.

Trong khi đó, Pupa vẫn không ngừng tranh cãi với Vân Ngọc.

[Pupa: Thật ngạc nhiên khi cậu không ngại ngần mà thể hiện thứ này trước mặt Hồ Huyên đấy, anh ta chắc chắn đang cảm thấy nổi da gà lắm!]

[Ôi, thôi nào, anh ta sẽ không! Tao nghĩ anh ta cũng thấy tao dễ thương sau khi biến hình mà thôi!]

[Pupa: Không thể nào một người đàn ông bình thường lại—]

[Pupa: Đinh! Chỉ số thiên mệnh tăng lên 90%.]

[…]

[Pupa:…]

[Pupa: Cậu gớm muốn chết.]

Vân Ngọc bật cười. Cậu quay đầu nhìn Hồ Huyên trên mặt đất, mỉm cười, “Anh Huyên, tôi sẽ bảo vệ anh!’

Vân Ngọc triệu hồi gậy thần, “Tôi sẽ kết thúc mọi thứ bằng một đòn tấn công!”

Gậy thần bắt đầu tỏa ra luồng sáng vô hạn, bao trùm lấy tất thảy. “Ánh trăng chữa lành!”

Luồng sáng bao phủ toàn thành, người máy bị mắc kẹt tại chỗ, bất động, chờ Vân Ngọc kết liễu nó bằng đòn tấn công của mình. Điều đó khiến Pupa vô cùng tức giận.

[Pupa: Ủa alo? Không có miếng hợp lý nào luôn? Tại sao mày không di chuyển??? Trước đó mạnh mẽ hùng hổ bao nhiêu, mày gần như đã gϊếŧ chết cả 3 người họ rồi mà. Bây giờ mày chỉ đứng im ở đó, một cách ngốc nghếch như thế? Ôi trời ơi, tao thề cái thứ này làm tao điên lắm rồi đấy nhé!]

[Suỵt… đây là ánh sáng thần tiên đấy, để yên và tận hưởng đi.]

Luồng sáng chậm rãi ăn mòn thanh máu của người máy cho đến khi chạm đáy, “Tái tạo…” Người máy cất lời trước khi nó bị phá hủy hoàn toàn.

Trong khi đó, luồng sáng cũng chữa lành cho cả Hồ Huyên và Linh Gian. Từ từ, thanh máu của họ đạt đến 50%.

Sau khi Vân Ngọc hoàn thành chuyển hóa, cậu đã tiêu hao toàn bộ năng lượng và sức mạnh, rơi thẳng từ không trung xuống, Hồ Huyên nhanh chóng đỡ lấy cậu, “A…mệt quá…” Vân Ngọc lẩm bẩm.

Vân Ngọc liếc nhìn Hồ Huyên, người bắt được cậu, “Anh Huyên, hãy lấy con chip tân tiến từ người máy… nó rất quan trọng…nếu anh muốn…quét sạch tòa tháp…”

“Tôi muốn ngủ. Mệt…” Vân Ngọc nhắm mắt sau khi tiêu hao toàn bộ năng lượng. Cậu lặng yên nằm trong vòng tay của Hồ Huyên, Hồ Huyên cảm thấy trái tim anh ngày càng đập mãnh liệt khi được chạm vào Vân Ngọc lần nữa.

Anh nhớ khoảnh khắc này làm sao. Mặc dù thời gian hòa hợp của họ thật ngắn ngủi, nhưng lại có tác dụng rất lớn với Hồ Huyên. Anh nhìn chằm chằm vào Vân Ngọc đang bất tỉnh, ánh mắt tối sầm lại. Một nụ cười méo mó xuất hiện trên khuôn mặt anh, sau đó anh nhẹ nhàng hôn lên môi Vân Ngọc, “Vân Ngọc, bây giờ em có thể là của y. Nhưng cứ chờ mà xem, chờ nhé? Anh sẽ gϊếŧ y vào đúng thời điểm và chiếm đoạt toàn bộ của em cho riêng mình.”

Hồ Huyên nhẹ nhàng đặt Vân Ngọc trên mặt đất, lạnh lùng liếc mắt nhìn Linh Gian. Anh muốn gϊếŧ tên này và kết thúc sự đau đớn trong trái tim này. Nhưng nếu vậy, Vân Ngọc sẽ hận anh đến chết. Anh cần phải tìm ra cách thích hợp để gϊếŧ y.

Hồ Huyên đi tới người máy đã bị phá hủy, chém mở bộ não của nó và thấy không chỉ 3 mà tới 5 con chip tân tiến. Anh lấy tất cả chúng, bật cười thích thú, “Thứ này rất hiếm, tốt nhất lấy hết.”

Hồ Huyên đặt một con chip tại túi dự trữ của Vân Ngọc, một cho Linh Gian.

‘Ba chip tân tiến đã được thu thập, có thêm công năng.’

‘Miễn dịch với chất độc. Tăng 30% cho tất cả các chỉ số. Miễn nhiễm với điện.’

‘Nhận được 3 kỹ năng đặc biệt: Tăng cường máy móc (trong năm phút, tất cả chỉ số sẽ được nhân đôi. Chỉ sử dụng được một lần trong ngày.)’

Hồ huyên hài lòng với điều này. Anh lại tiến gần hơn một bước với mục tiêu quét sạch Tháp Thần trong nháy mắt. Hồ Huyên ngồi bên cạnh Vân Ngọc đang bất tỉnh và nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, “Bạch Vân Ngọc, em có biết rằng anh đã bí mật tìm thông tin của cả ba thứ cần thiết để đánh bại Tháp Thần không? Anh biết em muốn anh đạt được cả ba thứ đó để đánh bại tòa tháp.”

“Nhưng để làm gì? Tại sao em lại muốn anh làm vậy? Bởi vì em muốn tha thứ cho anh, hay…” Hồ Huyên gõ gõ vài thứ trên thanh công cụ. Sau đó một cổng thông tin xuất hiện, nó là cổng chế độ gỡ lỗi, chỉ anh mới có thể truy cập được.

Anh có thể tăng gấp đôi cấp độ của mình bằng cách vào cổng và thay đổi chỉ số của chính mình một chút, tương tự như gian lận nhưng đó không phải là mục đích sử dụng chính của cổng gỡ lỗi. Hồ Huyên vào bên trong cổng gỡ lỗi và quay trở lại với thứ gì đó trong miệng, vô số nano từ thế giới gỡ lỗi.

Anh cạy mở khuôn miệng nhỏ nhắn kia, hôn lên, truyền cho cậu tất cả nano gỡ lỗi. Pupa chứng kiến tất thảy, và một thông báo cốt truyện ẩn đột nhiên nhảy ra.

[Pupa: Đinh! Cốt truyện ẩn giấu đã được khai mở! Hồ Huyên, chuyên gia gỡ lỗi và thủ phạm.]

Tuy nhiên, Vân Ngọc vẫn đang bất tỉnh, không thể nghe thấy thông báo. Sau khi Vân Ngọc nuốt chửng nano gỡ lỗi, Pupa đột nhiên không thể giao tiếp với Vân Ngọc được nữa. Như thể nano gỡ lỗi đột nhiên bò vào trong thân thể Vân Ngọc và phá hủy mọi hình thức giao tiếp của cậu với Pupa.

[Pupa: Vân Ngọc! Tỉnh lại đi! Vân Ngọc!]

Pupa bắt đầu đập đập vào đầu Vân Ngọc, đánh thức cậu dậy. Nhưng, Vân Ngọc vẫn trầm trầm ngủ, không nhận ra mối nguy hại mà Hồ Huyên vừa truyền vào cho cậu.

Pupa ngỡ ngàng khi nano gỡ lỗi cũng bắt đầu xuất hiện sợi dây vô hình ràng buộc Pupa như một hệ thống với Vân Ngọc. Dậy nối này không thể phá vỡ cho đến khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng nó có thể bị cắt tạm thời khi có trường hợp khẩn cấp. Tuy nhiên, hệ thống cần tìm bản sửa lỗi trong trụ sở chính và quay lại máy chủ sau đó.

Pupa còn ngạc nhiên hơn khi nano gỡ lỗi bắt đầu bò đến chỗ Pupa. Sợ rằng các con bọ nano này sẽ làm hỏng hệ thống và có thể lây nhiễm sang trụ sở chính, Pupa phải tạm thời cắt kết nối giữa mình và Vân Ngọc.

[Pupa: Tôi không còn lựa chọn nào khác, tôi phải rời đi!]

Pupa thật sự không còn sự lựa chọn khác. Khi một hệ thống không còn kết nối với ký chủ, nó sẽ phải quay trở lại trụ sở chính.

Pupa chỉ có thể hiển thị bản cập nhật liên tục trên chỉ số phá vỡ và chỉ số thiên mệnh, cùng với một tin nhắn chỉ chứ một từ trước khi rời khỏi thế giới. Vì vậy, Pupa đã viết

[Trình gỡ lỗi.]

Cùng lúc đó, Pupa bị đuổi khỏi thế giới cho đến khi nó tìm ra cách khắc phục hoặc cho đến khi Vân Ngọc hoàn thành thế giới bằng cách lấp đầy chỉ số phá vỡ. Pupa thậm chí không thể khởi động lại thế giới vì Pupa không ở trong thế giới với Vân Ngọc, vì vậy Vân Ngọc sẽ có thể bị mắc kẹt cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ.

“A~ anh không thể đợi được cho đến khi anh hoàn toàn có được em lần nữa, Bạch Vân Ngọc.” Hồ Huyên tham luyến mà hôn lên đôi môi mềm mại đó, “Em khiến anh phát điên. Anh thật sự phải tiến vào thế giới này và cho em thấy[ con người thật của anh. Thật là đáng kinh ngạc.”

Trong khi đó, Vân Ngọc mơ một giấc mơ tràn ngập gà rán, đồ ăn ngon sau một ngày mệt mỏi. Nhưng..

‘Sao vị gà rán cứ lạ lạ…” Vân Ngọc mơ màng nghĩ, rồi lại tự thuyết phục bản thân, “Ôi dào, chắc là vị mới thôi.’