Chương 11

Ngón tay ngọc nhỏ dài đè ở trên đai ngọc bên hông hắn, lại không hề làm gì tiếp cả. Cảm xúc của Triệu Bân đang lúc chính nùng, mới vừa tự mình động thủ cởi bỏ quần áo, đã nghe bên tai truyền đến giọng nói châm chọc, sắc bén như đao:

“Vương gia, biểu muội Vi Vi kia của ngài còn đang là thiên kim chưa xuất giá, đừng phá hủy thanh danh của người ta như vậy.”

Triệu Bân khó được mà cảm thấy mờ mịt. Hắn nghiêng đầu nhìn về phía mỹ nhân quần áo hỗn độn đang nằm trong lòng ngực mình. Rõ ràng là khuôn mặt có vài phần tương tự với biểu muội, thế nhưng đôi mắt đào hoa lại mang theo lạnh lùng châm chọc, khiến hắn rã rời.

Nàng nửa phần cũng không có bộ dạng sa vào tìиɧ ɖu͙©.

Cơn giận của Triệu Bân bốc lên từ tận đáy lòng. Hiện giờ hắn đã phân không rõ, hắn phẫn nộ là bởi vì phát hiện người trong lòng ngực mình lúc này là công chúa mà hắn ghét bỏ, hay phẫn nộ là bởi vì sự châm chọc của công chúa như muốn nói với hắn, ngay cả người mình yêu mà hắn cũng chẳng thể nhận ra được.

Đốm lửa này ở trong l*иg ngực đốt hắn đến bỏng rát, thế nhưng lại còn kí©h thí©ɧ đến hạ thân hắn càng sưng to vài phần.

Lời cảnh cáo của Hoàng hậu với hắn như còn văng vẳng bên tai.

Triệu Bân một phen nắm lấy cái cằm tinh xảo của công chúa. Khuôn mặt của hắn vẫn tinh xảo lạnh nhạt như cũ, nhưng kia đuôi mắt ửng đỏ lại thế nhưng vẫn làm lộ ra cảm xúc của hắn, ánh mắt thâm trầm như thể ấp ủ một hồi phong ba. “Nghe nói công chúa ái mộ bổn vương, cùng bổn vương viên phòng chẳng lẽ không phải là đang hoàn thành tâm nguyện của công chúa sao?”

Đúng rồi, có một vưu vật bên người như vậy, vì sao hắn phải để mình thiệt thòi làm gì. Dù sao thì hắn cũng chẳng tiếc rẻ nửa phần tình cảm kia của nàng.

Công chúa bị bắt ngửa đầu, thế nhưng vẫn chẳng cách nào che giấu được khí chất cao quý của dòng dõi hoàng tộc kia. Khóe miệng nàng câu ra một độ cung nhè nhẹ, như thể một cái móc câu, trêu chọc trái tim đang nổi giận đùng đùng của Triệu Bân.

“Dù sao thì so không lại với sự toàn tâm toàn ý của Vương gia, thế nhưng ngay cả Vương phi và biểu muội của mình cũng không phân biệt được.”

Những chữ “toàn tâm toàn ý” kia được nhấn mạnh thật nặng.

Triệu Bân nhướng mày, nhìn về phía công chúa, “Vương phi đây là đang ghen ư?”

Cẩn thận nghĩ lại thì, hai ngày qua công chúa đều cực kỳ để tâm đến chuyện của hắn và biểu muội.

Công chúa lại chứ như thể mình vừa nghe được một chuyện gì nực cười lắm, đôi mắt đào hoa liếc về phía hắn, ánh mắt tràn ngập khinh thường.

Bản thân Triệu Bân vốn cũng không phải là người trọng dục. Nhưng hiện tại thân dưới của hắn lại cứng đến phát đau, sự châm chọc không chút che giấu kia của công chúa Quỳnh Hoa càng gợi lên ác niệm tận sâu trong lòng hắn.

Hắn sớm đã cởi hết quần áo, hiện giờ lại xé nát luôn trung y mỏng manh của công chúa, khuôn mặt lạnh lùng ngày thường cũng đã toàn nhiễm đầy du͙© vọиɠ. “Không sao, Vương phi chẳng lẽ quên hôm nay mẫu hậu còn bảo chúng ta phải sớm ngày khai chi tán diệp?”

Tuy rằng con nối dõi là chuyện tuyệt đối sẽ không xảy ra, hắn sao có thể để mình có một đứa con vợ cả mang huyết thống Bắc Lăng tai tiếng như vậy được; nhưng chuyện hắn tùy ý hưởng thụ thân thể Vương phi của mình thì vẫn có thể chứ nhỉ.

Nói xong, Triệu Bân còn ác liệt mà cách qυầи ɭóŧ, dùng cái thứ đã sớm cứng lên như sắt kia đâm đâm lên eo của công chúa.

Công chúa Quỳnh Hoa kịch liệt giãy giụa. Trên người nàng chỉ còn dư lại một cái áσ ɭóŧ mỏng manh không đủ che lấy thân thể, để lộ ra da thịt trắng nõn. Một đôi ngực sữa đẫy đà giấu dưới lớp áσ ɭóŧ như tỳ bà che nửa mặt hoa, càng thêm vài phần ý nhị của “dục cự hoàn nghênh”.

Triệu Bân dùng đầu gối của hắn mạnh mẽ tách hai chân của công chúa ra. Hắn từ trên cao nhìn xuống nàng, vẫn là khuôn mặt tuấn dật xuất trần như cũ, tựa như người trời nhìn xuống con kiến dưới nhân gia: “Thật đáng tiếc, bổn vương vốn còn muốn thương hương tiếc ngọc một chút.”

Triệu Bân cúi người xuống, cắn lên đôi xương quai xanh mà hắn mơ ước đã lâu, bàn tay to nhấc áσ ɭóŧ của nàng lên, vỗ trên hai vυ" no đủ kia. Hắn không có kết cấu hết niết lại xoa, vân da tinh tế, xúc cảm cực thích. Dương cụ của Triệu Bân đã sớm để ở nơi thân dưới của công chúa, cách một tầng vải dệt hơi mỏng lại đâm lại cọ.