Quyển 1 - Chương 1.2:



"Bản thân sướиɠ rồi thì bỏ của chạy lấy người hả," Thiên Phi Phi hừ lạnh nhướng mày: "Chút tự giác của bạn giường cũng không có sao?"

Giọng điệu tràn ngập trào phúng khiến Cố Thành Bắc dừng động tác mặc quần áo, anh ta có chút nghi hoặc nhìn phía Thiên Phi Phi nằm nghiêng trên giường.

Người phụ nữ này thật sự điên rồi sao? Từ trước đến nay không phải cô luôn tự cho mình cái danh bạn gái sao, hôm nay lại tự mình thừa nhận là bạn giường ư? Hơn nữa bình thường cô vẫn luôn tìm mọi cách lấy lòng mình, hiện tại lại nói chuyện với giọng rất khác thường.

Bị anh ta nhìn với ánh mắt như nhìn kẻ tâm thần, Thiên Phi Phi bỗng mất đi hứng thú bạch bạch bạch với anh ta, không làm được nam chính thì còn nam phụ, anh ta thật sự cho rằng mình là thứ gì mới mẻ lắm sao.

"Chậc chậc chậc."

Không đợi Cố Thành Bắc tìm ra nguyên do từ trong tiếng tấm tắc cảm thán của cô, Thiên Phi Phi đã nhìn anh ta đầy xem thường, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi vào phòng tắm.

Cố Thành Bắc còn đang cài dở cà vạt, bỗng chốc không thể bình tĩnh nổi, cô có ý gì? Sướиɠ xong mặc quần không nhận người, ý là nói tối hôm qua anh ta không khiến cô sướиɠ hả? Cố Thành Bắc nhíu chặt lông mày, làm đàn ông bị nghi ngờ năng lực bạch bạch bạch, quả thực chính là một sự sỉ nhục, anh ta bực bội kéo cái cà vạt còn chưa thắt xong xuống, đứng dậy đi tới cửa phòng tắm.

"Thiên Phi Phi, cô có ý gì hả!?"

Tiếng nước trong phòng tắm lấn át tiếng kêu gào của anh ta, Cố Thành Bắc vặn chốt cửa, phát hiện Thiên Phi Phi đã sớm khóa cửa trong, đây là lần đầu tiên người phụ nữ này tắm mà khóa cửa, sắc mặt Cố Thành Bắc lại càng thêm đen, chẳng lẽ người phụ nữ này cho rằng mình sẽ tới phòng tắm rình coi cô sao? Quả thực điên rồi!

Cố Thành Bắc phiền muộn ngồi trên sô pha đối diện phòng tắm, ước chừng qua nửa tiếng sau, Thiên Phi Phi tắm xong mới bọc khăn tắm đi ra từ bên trong.

"Dô~, ảnh đế Cố còn chưa đi sao?"

Thiên Phi Phi nói với giọng hài hước nhưng đầy châm biếm khiến Cố Thành Bắc càng thêm bực bội, người phụ nữ vẫn luôn dán vào người anh ta bỗng nhiên thay đổi thái độ, còn trào phúng năng lực ở trên giường của anh ta, hôm nay có phải mặt trời mọc từ phía đằng Tây không?

Thiên Phi Phi hoàn toàn không nghĩ, cũng không để ý tới suy nghĩ trong đầu anh ta, tuy cô là người háo sắc, nhưng cũng không phải cứ thấy đàn ông là động dục, tự cho rằng mình lớn lên đẹp trai thì có quyền xem thường người khác, còn muốn hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ được người ta theo đuổi, loại chuyện liếʍ cẩu này Thiên Phi Phi cô không thích làm.

"Thiên Phi Phi hôm nay cô uống lộn thuốc à?"

Thiên Phi Phi đang xoa đùi, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cố Thành Bắc trước mặt một cái.

"Trước kia uống lộn rồi, hiện tại mới đúng thuốc."

Cô đây là đang nói trước kia theo đuổi anh là uống lộn thuốc sao? Lần đầu tiên Cố Thành Bắc nhận ra gai nhọn của Thiên Phi Phi, trong lòng có cảm giác khác thường nói không nên lời, ánh mắt anh ta dừng lại ở đôi chân dài đang nâng lên của Thiên Phi Phi, theo động tác cô bôi thuốc, Cố Thành Bắc tự dưng cảm thấy trong lòng khô nóng khó nhịn.

Đây nhất định là mưu kế của người phụ nữ này, anh ta nhìn chằm chằm Thiên Phi Phi hồi lâu, cuối cùng vẫn cố áp chế bực bội dưới đáy lòng, tông cửa mà đi.

"Cô không sợ đắc tội với nam chính rồi không thể hoàn thành nhiệm vụ sao?"

"Nam chính trong văn tổng giám đốc bá đạo đều đều mang định luật càng đuổi càng bám người, nhà mi không biết sao?"

Thiên Phi Phi hừ khẽ một tiếng, không cho là đúng, tiếp tục xoa bóp cho cái đùi đẹp của mình.