Chương 149: Chỉ thích em

Lúc Thanh Chu mở mắt, đầu cô bây giờ có chút hỗn loạn. Hình như được uống canh giải rượu rồi, nhưng mà sao cơ thể vẫn còn hơi say.

Hoàn cảnh xung quanh cực kỳ ồn ào, trước mắt là đèn nê ông lóe ra không ngừng.

[Ký chủ?]

Tiếng của Bạch Thất gần như đồng bộ với ý thức của Thanh Chu. Cái xác này...... Cảm giác rất kỳ lạ. Ngực cứ thấy rầu rĩ, giống như là bị một tảng đá lớn đè nặng, làm cho nàng có chút không thở nổi.

[Ký chủ ơi, thân thể này có bệnh tim từ khi còn rất nhỏ.]

Bạch Thất vội vàng bổ sung, sau đó bắt đầu công việc xua tan cồn trong cơ thể Thanh Chu.

" …"

Thanh Chu không nói. Đã bị bệnh tim, lại còn đi uống rượu... Người này không hình như muốn sống nữa hay gì.

Rất nhanh, cảm giác buồn bực trong lòng cùng cái đầu đau của cô dần tiêu tán. Cô biết đây là thành quả lao động của Bạch Thất.

[Ký chủ muốn tiếp thu ký ức không?] Bạch Thất cẩn thận dò hỏi.

Thân thể mà ký chủ cư trú quả thật không tốt lắm, nó sợ ký chủ lại làm phiền nó, Thanh Chu không trả lời, chỉ gật đầu, nhìn quanh bốn phía. [Thân thể này có tên là Ôn Uyển, là tiểu thư nhỏ của nhà họ Ôn, từ nhỏ thân thể đã không tốt...... ]

Thanh Chu hơi nheo mắt lại.

Nhà họ Ôn từ nhỏ đã cùng nhà họ Giang định ra một hôn ước, nhưng tiểu thiếu gia của nhà họ Giang - Giang Thần là một người không biết điều lại còn lêu lổng, hồng nhan tri kỷ, rồi tình nhân của hắn phải nói là vô số, khắp nơi đều có, đi đến đâu cũng có thể gặp.

Mắt thấy đến tuổi kết hôn, nhà họ Ôn đau lòng cho con gái bảo bối nhà mình, rất muốn hủy hôn, nhưng nhà họ Giang lại rất thích người con dâu dịu dàng, mẫu mực này. Vì thế hai nhà bàn bạc, hai người bị bắt kết hôn mà không hề hay biết.

Sau đó Giang Thần và Ôn Uyển lần đầu tiên gặp mặt liền mang theo đơn ly hôn, Ôn Uyển từ nhỏ tính cách đã nhu hòa, nhưng lại có chút nhát gan, đối mặt với sự cường thế quá đà của Giang Thần rất nhanh đã đồng ý đơn ly hôn.

Kế tiếp, chính là học trưởng đại học Đoàn Văn Sinh thừa dịp này liền quấn lấy Ôn Uyển, khi biết cô ly hôn với Giang Thần liền yên tâm. Nhưng mà, cái Đoàn Văn Sinh coi trọng chính là gia thế nhà họ Ôn sau lưng Ôn Uyển, người mà tên cặn bã này thích chính là đại minh tinh Liễu Lưu.

Đoàn Văn Sinh ỷ vào tình cảm thắm thiết của Ôn Uyển đối với mình cùng với tính cách nhát gan yếu đuối, ngang nhiên mang tình nhân nuôi ở bên ngoài về nhà. Sau đó Ôn Uyển chết sớm, Đoàn Văn Sinh hãm sâu vào bể tình nhân, vừa dựa vào thân phận con rể nhà họ Ôn mà điên cuồng vơ vét của cải.

“...” Thanh Chu nhìn mảnh ký ức nói dài cũng không dài mà ngắn cũng không ngắn của Ôn Uyển, trên mặt cũng không có biểu tình gì dao động.

[Nhiệm vụ của chúng ta là...... Trả thù Đoàn Văn Sinh và Liễu Lưu, sau đó để mình sống lâu hơn.]

Bạch Thất sửa sang lại nguyện vọng kia một chút, sau đó lại bổ sung thêm. [Phải luôn ủng hộ Trịnh Huyền Diệp ]

Thanh Châu như có điều suy nghĩ, nhưng cô vẫn gật đầu. Trả thù Đoạn Văn Sinh, cô có thể hiểu chuyện này, vậy Liễu Lưu thì sao?

[Liễu Lưu từng công khai ở trước mặt Ôn Uyển, cô ta lên mặt, khoe khoang quan hệ của cô ta cùng Đoàn Văn Sinh thân thiết, ngọt ngào như thế nào, đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng dẫn đến Ôn Uyển bệnh nặng ]

Thanh Chu nhìn hoàn cảnh ồn ào xung quanh, nhíu mày. Đại khái là Ôn Uyển bị người trong nhà giam lâu nên chạy đến quán bar bung lụa, cô bé đến tuổi này có chút tâm lý phản nghịch cũng rất bình thường.

Đợi đã, Trịnh Huyền Diệp? Thanh Chu hỏi. Cái tên này có chút xa lạ.【..】 Bạch Thất im lặng một lúc.

[Là thần tượng của Ôn Uyển, anh ta nổi tiếng với sự dịu dàng cùng điển trai, đẹp không tì vết, sau đó bị tung ra scandal nhảy lầu tự sát ] Bạch Thất hít sâu một hơi. Không có gì, dù sao cũng là Thiên Tuyển Chi Tử, nhiệm vụ kỳ lạ một chút cũng không có vấn đề gì.

Đệt! Nào có ai chết rồi còn ủy thác lại việc hỗ trợ theo đuổi ngôi sao chứ!? Rượu của Thanh Châu đã tỉnh hơn phân nửa, chuẩn bị về nhà. Thân thể này, thật sự có chút yếu.

[ Đinh! ] Thiên chi kiêu nữ Liễu Lưu xuất hiện, Bạch Thất phát ra một tiếng vang thanh thúy.

Ánh mắt Thanh Chu lập tức chuyển qua. Một nhân viên phục vụ bưng khay đi dạo trong quán bar.

Đại minh tinh?

[Hiện tại không phải] Bạch Thất vội vàng trả lời.

Con ngươi Thanh Chu tối đen.

Trả thù, phải làm như thế nào mới tốt đây? Bây giờ đi đánh cô ta một trận có tính không? Hay hai lít axit sunfuric, không thì axit nitric tạt người nhể?

[Leng keng! ]

[Công lược Giang Thần.] Giọng của Bạch Thất đột nhiên cất lên, nó cao giọng hơn một chút, giống như muốn thu hút sự chú ý của Thanh Chu.

Hiển nhiên, Bạch Thất đã làm việc này nhiều lần. Bởi vì ánh mắt của Thanh Chu đã lia thấy một nhân vật ở trong góc kia.

[Phát hành Nhiệm Vụ: Ngăn cản lần đầu gặp gỡ của Liễu Lưu và Giang Thần.] Bạch Thất login.

Gần đây, nó chuẩn bị đổi hình thức nhiệm vụ xem thử, nghe nói hình thức từng bước từng bước này rất có hiệu suất.