Quyển 1 - Chương 2

Mặt cô gái đỏ lên, mắt hạnh trộm liếc hắn một cái, nhỏ giọng nói, “Được”.

Thật giống như mèo nhỏ sợ người.

Ngón tay của Kim Tái Anh có chút ngứa ngáy, cố ý ở sau lưng cô nắm nắm đuôi tóc, “dính ngọn lá”

Lúc đó, hắn cảm nhận được, thân thể Thẩm Hi Thuần bất chợt run lên, gương mặt cô phiếm hồng, bạn nhỏ này thật quá là ngây thơ, ngón tay búp măng cũng cũng nhiễm hồng phấn.

Tầm mắt hắn từ khuôn mặt đơn thuần xinh đẹp tựa như làn nước mùa xuân của cô, quét đến phía trước áo sơ mi căng tròn cao ngất, giữa những chiếc cúc áo lộ ra khe hở nhỏ, Kim Tái Anh vô tình lướt qua cặp ngực trắng nõn, côn ŧᏂịŧ phía dưới dần dần hiện lên.

Hắn là kiểu người sẽ không tự tạo áp lực cho chính mình, tan học liền trở về phòng nghỉ, một lát sau thì gọi điện hẹn gặp bạn gái.

Bạn gái hắn đương nhiên là một người rất xinh đẹp, nhưng Kim Tái Anh lại luôn nghĩ đến một gương mặt trong sáng đơn thuần khác. Hắn cắm côn ŧᏂịŧ thật sâu vào trong cổ họng bạn gái, tưởng tượng là cô bạn mới chuyển trường đang nuốt, khuôn mặt nhỏ của cô nhất định sẽ ửng hồng, khóc lóc liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho hắn, côn ŧᏂịŧ lớn thọc vào nhất định sẽ làm cái miệng nhỏ căng nứt..

Hắn chửi thề một tiếng, rút côn ŧᏂịŧ từ trong miệng bạn gái ra, chụp mông cô ta , nói “ghé lên bàn”. Bạn gái hắn cũng có mái tóc đen, đưa lưng về phía hắn như vậy cũng có vài phần tương tự với cô bạn vừa mới chuyển đến kia, nhưng dáng vẻ phóng đãng của cô ta lại khiến cho Kim Tái Anh chút khó chịu, hắn chẳng nhân nhượng mà đạp một chân lên mông bạn gái, quát “Câm miệng!”

Thôi Hựu bị dọa, ngoan ngoãn câm miệng, dùng tay che miệng lại, mở rộng hai chân phối hợp với người bạn trai thô bạo, thể xác và tinh thần cô ta đã sớm bị khuất phục, e sợ nếu phản kháng sẽ lại chọc giận hắn.

Cô ta làm như vậy chỉ khiến Kim Tái Anh càng thêm muốn hành hạ, đối xử với cô ta chẳng khác gì nô ɭệ. Nhưng dù là bị hắn bắt phục tùng, Thôi Hựu một chút ghét bỏ đối với Kim Tái Anh cũng không có.

“Hựu a”, hắn ngồi ở ghế da vuốt vuốt côn ŧᏂịŧ, bạn gái thì bị hắn đạp dưới chân dùng sức nghiền áp, “Thật là một cái lỗ dâʍ đãиɠ, bị giày da chơi mà cũng có thể cao trào.”

Thôi Hựu giống như một con dã thú đến mùa động dục, lắc mông vuốt ve chân hắn, huyệt thịt vẫn đều đặn nuốt lấy giày da, dâʍ ŧᏂủy̠ ào ào mà chảy xuống, Kim Tái Anh không khỏi dùng sức đá một đá, đem toàn bộ giày da cắm sâu vào trong cô.

“A! Đau quá a…”

Thôi Hựu khóc nấc, kêu thành tiếng, nhưng lại bị hắn một cước nặng nề mà đá văng, đầu nhọn của giày da thậm chí còn chưa rút ra khỏi cửa huyệt, cô ta lại bỗng dưng nảy lên một loại cảm giác, nếu lúc đó anh ta cao hứng hơn nữa, không chừng dùng chân chơi loạn tử ©υиɠ cũng có thể, rốt cuộc mình có phải là người phụ nữ duy nhất của hắn?……