Chương 8: Tg1. Vị Hôn Phu Yêu Con Gái Bảo Mẫu (8)

Nữ sinh không nghĩ tới Sở Tương cư nhiên lại hỏi như vậy, xấu hổ buồn bực nói: “Sở Tương! Cô bớt giả vờ đi, tôi và cô ở cùng một kí túc xá, cô

lại bảo không quen biết tôi?!”

“Tôi lại không qua đêm ở túc xá, vì cái gì phải nhận thức được cậu?” Sở Tương đánh giá đôi mắt của, từ trong trí nhớ tìm được thân phận của người này: “Tôi nhớ ra rồi, cậu là người theo đuổi Diệp Thần đúng không? Tôi nhớ rõ cậu gửi thư tình cho hắn sáu lần, mỗi lần đều bị hắn vứt thùng rác, cậu mỗi lần đều khóc lóc nói chết cũng không buông tay. Cậu hiện tại……”

Cô nhìn về phía bên cạnh Bạch Tuyết Vi, hiểu rõ nói: “Nguyên lai là học được bí quyết, tính toán đi theo con đường lúc trước của Bạch Tuyết Vi.”

Nữ sinh chớp mắt hoảng loạn, cô ta đưa thư tình cho Diệp Thần căn bản không ai thấy, Sở Tương như thế nào sẽ biết? Chẳng lẽ Diệp Thần đến loại sự tình này đều nói cho Sở Tương?

Bạch Tuyết Vi không thể tin tưởng mà nhìn cô ta, sắc mặt hơi hơi thay đổi.

Nữ sinh giữ chặt Bạch Tuyết Vi tay giải thích: “Căn bản không có việc này, Vi Vi cậu đừng tin cô ta!”

Nói xong lại trừng mắt với Sở Tương: “Sở Tương cô không cần châm ngòi ly gián, cô có chứng cứ không?”

Sở Tương khoanh hai tay trước ngực, nhìn cô ta “Tôi vì cái gì phải tìm chứng cứ? Cậu thật là kỳ quái, cậu lại đi thích nam thần nɠɵạı ŧìиɧ a. Chẳng lẽ cậu không nên bớt chút ảo tưởng mà mắng hắn tra nam sao? Như thế nào lại rảnh rỗi chạy tới trước mặt tôi tỏ vẻ vui sướиɠ khi người gặp họa? Hay cậu muốn học Bạch Tuyết Vi đâu, cậu nên học theo cậu ta từ cách như thế nào trang bị toàn thân vô tội mà lui. Cậu như vậy nhảy ra là nhắc nhở mọi người Bạch Tuyết Vi là tiểu tam, cách làm này là vô dụng, sẽ chỉ làm Diệp Thần chán ghét cậu. Còn có, không phải Diệp Thần đá tôi, là tôi ngại hắn dơ, loại rác rưởi ấy không xứng với tôi, nhưng thật ra vừa lúc xứng với Bạch Tuyết Vi. Tôi còn có việc, không rảnh cùng các ngươi nói chuyện tào lao.”

Sở Tương tránh các cô đi ra ngoài, đi được hai bước thì dừng lại quay đầu lại xem cô ta: “Cậu vừa rồi nói cái gì? Phí chia tay? Phí chia tay tôi, cậu hỏi Diệp Thần một chút có cho nổi hay không. Hắn chỉ có thể lấy ra một chung cư nhỏ cấp Bạch Tuyết Vi ở nhờ mà thôi, Bạch Tuyết Vi nhớ rõ nỗ lực đem chung cư kia đổi thành tên của cô, đừng để mất cả người lẫn của.”

Sở Tương nghĩ đến nguyên chủ thương tâm thống khổ, nhìn Bạch Tuyết Vi khẽ cười một tiếng: “Lại nói tiếp, tôi vốn dĩ tính toán thời điểm khi cô tốt nghiệp đại học liên đưa cho cô một phòng ở Đế Cảnh Uyển, bất quá hiện tại mẹ cô không phải là người làm của nhà tôi, cô cũng không còn là tiểu tỷ muội của tôi, này căn nhà liền tính thôi vậy. Nhà chuẩn bị cho cô, nhớ tới đều ghê tởm, tôi sẽ bán đi đem tiền quyên góp từ thiện. Hôm nay các người chậm trễ nhiều thời gian của tôi như vậy thì liền chờ trường học xử phạt đi, nhớ kỹ về sau đừng nhảy nhót trước mặt tôi.”

Sở Tương vừa dứt lời, di động trong tay cô liên vang lên. Cô tiếp điện thoại nghe được thư kí Lương hỏi cô tới đâu rồi, nhìn đồng hồ nói: “Cháu hai mươi phút đến, sẽ không làm Tiêu tổng chờ. Thư kí Lương, chị cùng mẹ em đi chậm một chút, để tài xế đừng lái xe nhanh quá.”

Sở Tương nói chuyện liền nhanh rời khỏi phòng học, lưu lại một phòng học học sinh một mảnh yên tĩnh.

Có cái nam sinh dẫn đầu mở miệng: “Đế Cảnh Uyển, hôm trước tớ nhàn rỗi không có việc gì làm liền đứng ở cửa nhìn mấy người môi giới. Nhà second-hand 8 vạn một căn, cái tiểu khu kia liền không có phòng ở nào thấp hơn 100 vạn. Nói như vậy vốn dĩ Sở Tương muốn tặng cho Bạch Tuyết Vi một cái phòng ở 800 vạn? Hiện tại cậu ấy lại muốn đem này 800 vạn đi quyên góp?”



“Giống như, hình như là…… Nói không chừng khả năng hơn 800 vạn, kia khả năng đến 1000 vạn…… Sở Tương có tiền như vậy?”

Nữ sinh bị Sở Tương dỗi nhịn không được nói: “Cô ta nói các cậu liền tin? Chúng ta lại không biết cô ta có phòng ở hay không, có thể quên hay không, còn không phải cậu ta tùy tiện nói?”

“Kia cũng so tốt hơn cậu, chính mình thích Diệp Thần không quang minh chính đại theo đuổi, lại núp ở bên người Bạch Tuyết Vi tùy thời làm tiểu tam, cậu như thế nào lại tâm cơ như vậy? Nga đúng rồi, cậu đưa cho Diệp Thần sáu lần thư tình, lúc ấy Diệp Thần cùng Sở Tương vẫn là người yêu đi? Nguyên lai đã sớm muốn làm tiểu tam, trách không được.”

“Đây là ở trên người Bạch Tuyết Vi học được vài chiêu a, Bạch Tuyết Vi không phải củng ẩn núp ở bên cạnh Sở Tương nhân cơ hội làm tiểu tam sao? Kết quả theo Diệp Thần chỉ có thể ở nhờ chung cư nhỏ, nếu mà ôm chặt đùi Sở Tương chính là có ngàn vạn biệt thự cao cấp a! Bạch Tuyết Vi cậu hối hận sao?”

Tra nam tiểu tam loại hành vi này kỳ thật ở rất nhiều người đều là ghê tởm, huống chi bọn họ còn là đồng học. Sinh viên so với người xã hội thì đơn thuần hơn chút, càng có tinh thần trọng nghĩa hơn.

Ngày thường có khả năng không ai nói cái gì, nhưng liên tiếp hai ngày gần đây thấy bọn họ tìm Sở Tương gây phiền toái, còn ý đồ ở trước mặt mọi người lời nói hàm hồ, đổi trắng thay đen, này liền làm trong lòng mọi người khó chịu. Xem mọi người đều là ngốc tử sao? Chẳng lẽ nhìn không ra ai tốt ai xấu? Nhất thời nhịn không được liền trào phúng vài câu.

Bạch Tuyết Vi sau khi cướp đi Diệp Thần, bởi vì Sở Tương không đi học, chuyện này cũng không có nháo ra chuyện lớn gì. Cô ta cố gắng xoay chuyển ấn tượng của mọi người đối với cô ta, liền thử thăm dò chọc giận Sở Tương làm mọi người đồng tình với kẻ yếu. Nhưng cô ta hiểu biết Sở Tương, thử cũng là thử một chuyện rất nhỏ, không có hiệu quả liền thu tay lại. Hôm nay lại bị con nhỏ ất ơ ngu xuẩn mấy ngày nay đi bên cạnh mà phá hoại hết thảy, cô ta nghe thấy có đồng học châm chọc cô ta là kỹ nữ tâm cơ, biết là càng nói càng đen, cầm balo lên khóc lóc chạy đi.

Các bạn học mặc kệ nghĩ như thế nào, nhìn đến khi dễ làm người ta khóc vẫn là trong lòng không được tự nhiên, Bạch Tuyết Vi liền phải lợi dụng điểm này, về sau lại tìm cơ hội làm cho mọi người hiểu là nàng “Bất đắc dĩ”.

Nữ sinh kia sắc mặt thay đổi, phát hiện tất cả đồng học đều đang đem nàng thành trò cười, tức khắc thẹn quá thành giận: “Làm gì? Mắng xong Bạch Tuyết Vi lại muốn mắng tôi? Tôi nói sai câu nào rồi? Nhà Sở Tương có thể cùng nhà Diệp Thần so sánh? Các cậu xem cô ta hiện tại nói thì dễ nghe, thời điểm mới vừa bị Diệp Thần đá không phải là nháo vào bệnh viện? Kết quả xuất viện liền chạy siêu xe đi học, trang sức so với trước kia cao hơn vài cái cấp bậc. Không phải Diệp Thần cho phí chia tay thì là cái gì? Diễn đàn không phải cũng có người đoán như vậy sao?”

“Đoán liền đại biểu không chắc chắn là sự thật, cậu liền cái này đều lấy ra nói, bị dỗi là xứng đáng. Lại nói cậu ấy nếu lấy phí chia tay sẽ đối Diệp Thần không khách khí như vậy? Cậu có đầu óc hay không? Được rồi, Bạch Tuyết Vi chạy, cậu vẫn là chạy nhanh đuổi theo đi dỗ cậu ta đi, dỗ được tốt còn có cơ hội ở bên người cạy góc tường.” Các bạn học không quá nhiều hứng thú quản chuyện người khác, sôi nổi thu thập đồ vật đi ra ngoài. Qúa khư người ta là tranh cãi chuyện tình tay ba, nữ sinh này xen vào làm cái gì? Có bệnh!

Có học sinh bát quái vừa đi vừa nhỏ giọng nghị luận: “ Ý tứ trong lời nói của Sở Tương có phải hay không nói mẹ Bạch Tuyết Vi là người làm Sở gia? Kia Bạch Tuyết Vi mỗi ngày cùng Sở Tương ở bên nhau, là bởi vì cậu là con gái của người làm Sở gia? Mẹ ơi, con gái người làm đoạt bạn trai của tiểu thư? Như vậy cũng được sao?”

“Kia nhưng quá ghê tởm, trách không được Sở Tương liền nhắc tới muốn đưa Bạch Tuyết Vi kia phòng ở đều cảm thấy ghê tởm đâu. Má ơi, cùng Sở Tương làm bằng hữu cũng quá sung sướиɠ đi? Phòng ở hơn ngàn vạn nói đưa liền đưa, nhưng thật ra Diệp Thần, hắn chính là nhân vật cấp nam thần của trường chúng ta , nɠɵạı ŧìиɧ với Bạch Tuyết Vi cũng chưa cho cái gì a. Cậu phát hiện không, gần đây y phục Bạch Tuyết Vi mặc đều không phải quần áo thịnh hành của quý, có phải hay không bởi vì Sở Tương không mua cho, nên cậu ta liền không có?”

“Quá có ý tứ, thời buổi này cướp nam nhân của bạch phú mỹ nam, còn không bằng cùng bạch phú mỹ làm chị em tốt với nhau. Cậu vừa rồi nghe thấy không, Sở Tương gọi điện thoại nói đều là ‘ Tiêu tổng ’, ‘ thư kí Lương ’ loại này, thời gian bận của cậu ấy giống như đi làm việc, cậu nói nhà cậu ấy đang làm gì? Có hay không không ai biết?”

“Diễn đàn đã có người thảo luận, ai cậu xem, có có, người này nặc danh nói cậu ta nhận thức Sở Tương, Sở Tương là thiên kim siêu cấp phú hào , có ba mẹ là chủ tịch tập đoàn Đông Phương!!”

Tập đoàn Đông Phương là công ty có tiếng nhất trong giới làm ăn, sinh viên hoặc nhiều hoặc ít đều chú ý các công ty lớn, tự nhiên biết cấp bậc tập đoàn Đông Phương, bài đăng kia nháy mặt lượt tương tác tăng cao. Người nặc danh còn cho biết Diệp Thần là Diệp thị đại thiếu, nhưng Diệp thị so với tập đoàn Đông Phương thì kém một cấp bậc a. Nếu Sở Tương thật là thiên kim Đông Phương tập đoàn, phí chia tay nói đến kia quả thực buồn cười đến lợi hại.



Người nặc danh không hề phản hồi một cái bình luận nào, nhưng các đồng học yêu thích bát quái đã khui ra chân tướng hoàn chỉnh. Bạch Tuyết Vi chính là con gái người làm của Sở gia, đi theo bên người Sở Tương được mặc hàng hiệu, có xe đón xe đưa. Nhưng cậu ta không biết đủ, cạy góc tường của Sở Tương, mưu toan gả cho Diệp Thần một bước lên trời, biến thân thành phu nhân nhà giàu.

Hiện tại Sở Tương đem người một nhà Bạch Tuyết Vi đuổi ra Sở gia, các cô liền vào ở chung cư nhỏ của Diệp Thần. Bạch Tuyết Vi nếu thuận lợi gả vào Diệp gia là không biết xấu hổ tâm cơ kỹ nữ thượng vị, nếu bị Diệp Thần đá, vậy càng có ý tứ, bởi vì Sở Tương có thể cho Bạch Tuyết Vi phòng cao cấp, Diệp Thần sẽ cho sao? Đừng để cuối cùng vừa mất phu nhân lại thiệt quân.

Đến nỗi nếu Diệp Thần hắn đại khái thật sự thích Bạch Tuyết Vi mà nói. Chuyện này lộ ra, hắn ngã xuống đài. Cái mác nam thần hoàn toàn biến thành tra nam quỷ hẹp hòi. Sở Tương ở câu “Ô uế rác rưởi” liền trở thành biệt hiệu của Diệp Thần, người chán ghét hắntrên diễn đàn nhắc tới hắn đều là nói “Cái kia ô uế rác rưởi”.

Bạch Tuyết Vi chạy về nhà nhìn chằm chằm hướng gió trên diễn đàn, hận đến tròng mắt đều đỏ! Cô ta cực cực khổ khổ xây dựng hình tượng bây giờ hoàn toàn huỷ hoại, chuyện này ồn ào huyên náo truyền khắp trường, Diệp gia sẽ thấy cô ta thế nào?

Sở Tương cũng chưa từng xem qua diễn đàn, cô lái xe đuổi tới quán trà đã hẹn, thời điểm đi vào liền gọi cho giáo viên. Bạn học xảy ra tranh chấp chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng nếu một bên có sai lầm rõ ràng, một bên khác lại nhất định phải truy cứu nó, trường học vẫn sẽ xử lý.

Sở Tương: “Lão sư, hôm nay em cùng bạn học ở phòng học đã xảy ra một ít chuyện không thoải mái, hai bạn kia chẳng những làm chậm trễ công việc thực tập của em, còn tạo thành ảnh hưởng không tốt tới các bạn học. Nếu các nàng có sai lầm như vậy mà không xử phạt, em lo lắng sẽ có những người khác học theo, hy vọng lão sư có thể kịp thời ngăn chặn hành vi không tốt của họ, để các bạn học biết quấy rầy người khác là không đúng.”

Sở Tương đem ngay lúc đó tình huống đơn giản nói một lần, còn cho thấy toàn bộ các bạn học có mặt trong phòng đều có thể làm chứng.

Lão sư đã nhìn thấy bài viết trên diễn đàn, nghe thấy thái độ Sở Tươngkiên quyết, mà hai người Bạch Tuyết Vi xác thật có chút không hiểu chuyện, tạo thành ảnh hưởng không tốt, liền nói: “Chuyện này thầy đã biết, sau khi cùng chủ nhiệm thương lượng qua sẽ cho ra hình thức trừng phạt. Em an tâm học tập, hảo hảo thực tập, không cần bị những việc này ảnh hưởng.”

“Hảo, cảm ơn lão sư.” Sở Tương dùng phương thức vườn trường giải quyết phiền toái, đảo mắt liền đem chuyện này ném tại sau đầu.

Cô đi vào ngồi xuống vị trí đã hẹn trước, lấy ra vặn kiện hạng mục tiến hành bước xác nhận cuối cùng.

Một người đàn ông đi tới gõ cửa ba cái: “Chào cô, tôi là Tiêu Hàn, xin hỏi cô là Sở tiểu thư sao?”

Sở Tương ngẩng đầu, nhìn một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang thiết kế màu đen. Hắn ngũ quan rất đẹp, trên sóng mũi cao thẳng là gọng kính tơ vàng, che khuất ánh mắt sắc bén cùng đỉnh mày góc cạnh sắc nhọn, cho người ta một loạicảm giác kiên nghị thành thục.

Sở Tương từ trên mặt nhìn xuống một chút là cà vạt không chút cẩu thả, đột nhiên hiểu rõ cái gì gọi là “Cấm dục”. Đó là một loại hấp dẫn làm người muốn lột ra áo ngoài tìm tòi đến tột cùng bên trong!

Sở Tương đứng lên vươn tay, mỉm cười nói: “Xin chào Tiêu tổng, lần đầu gặp mặt, tôi là Sở Tương.”