Quyển 1 - Chương 15

Tay Giang Tử Khâm nắm ở trên giường, đầu ngón tay trắng bệch, mắt cá chân bị trật sau khi được Quý Yến Lễ mát xa đã thoải mái hơn rất nhiều, không còn đau như lúc mới bắt đầu.

“Cảm ơn anh…”

Ánh đèn trắng trong phòng bệnh chiếu rọi trên người Giang Tử Khâm, phác họa ra dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần của cô, mái tóc đen dài trơn bóng rải rác ở đầu vai.

Lại xuống phía dưới chính là một đôi cổ chân tinh tế xinh đẹp dưới váy đỏ của cô. Nó bị một tay Quý Yến Lễ nắm giữ hoàn toàn, xương mắt cá chân nhỏ nhắn rất dễ bẻ gãy.

“Đại tiểu thư.”

Quý Yến Lễ chăm chú nhìn sườn mặt cô.

“Hả?” Lông mi dày đặc của Giang Tử Khâm rung động.

“Cô không cần cảm ơn tôi.”

Người đàn ông cầm khăn tay trên tủ đầu giường, hắn lau bọt nước trong suốt trên lông mi Giang Tử Khâm.

“Là cô đã cứu tôi.”

Bàn tay vuốt ve ở trên mắt cá chân cực nóng, Giang Tử Khâm cảm thấy vừa ngứa vừa đau, cố nén không co trở về.

Thân hình Quý Yến Lễ không phải gầy gò hay thô kệch mà rất có mùi vị đàn ông, lúc thấp giọng nói chuyện đường nét lạnh lùng cũng giảm đi, độ cong cũng mềm mại hơn một chút.

"Vết thương của anh khá hơn chưa?"

Giang Tử Khâm cắn môi dưới, trên môi là son đỏ, môi rất cong, vô cùng đẹp mắt.

Động tác của Quý Yến Lễ dừng lại một chút, lại rất nhanh đã trở lại như thường.

“Nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa sẽ không có gì đáng ngại.”

Quý Yến Lễ nhìn vết thương trên người, năng lực tự lành của hắn rất tốt, hơn nữa được điều dưỡng chuyên nghiệp, không bao lâu nữa là có thể khôi phục đến tám phần.

Giang Tử Khâm mím môi nói: "Vậy là tốt rồi.”

Quý Yến Lễ kiểm tra thân thể của cô một chút, dương hư âm thịnh, hơn nữa thân thể còn suy nhược, rất dễ bị quỷ nhỏ xâm nhập.

Cũng khó trách lại đυ.ng phải vật kia ở hành lang...

“Đến tối, tiểu thư nên cố gắng ít ra ngoài.”

Giang Tử Khâm sửng sốt, chợt nghe hắn nói.

“Phòng đấu giá này trước đây từng có người chết.”

Giang Tử Khâm trừng lớn hai mắt.

Quý Yến Lễ nói: "Dưới lòng đất có một sòng bạc cỡ lớn, có vài người đánh bạc thua không chịu trả tiền đã bị bắt đi bán nội tạng, dùng để bù nợ. Mà buổi tối là thời điểm sòng bạc náo nhiệt nhất. Tiểu thư còn muốn chỗ này hai ngày, phải cẩn thận những con bạc tinh thần không ổn định kia, có thể sẽ làm ra một ít chuyện cực đoan."

Thần kinh căng thẳng của Giang Tử Khâm chậm lại một chút.

Vừa rồi cô còn tưởng là ma.

Quỷ hồn không sờ thấy không nhìn thấy còn đáng sợ hơn gấp mấy lần so với nhân loại ở trong lòng cô.

[Bọn họ đều muốn độc chiếm cô.]

Đây là lời cảnh báo mà hệ thống truyền cho cô trước khi tiến vào thế giới này.

Từ "bọn họ" này là chỉ ai?