Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Bị Vai Ác Tù Sủng

Quyển 1 - Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 6

Trên sân khấu đấu giá, những người đàn ông bỏ roi trong tay xuống, tháo dây trói trên người Quý Yến Lễ.

Quý Yến Lễ ngã sụp xuống sàn đá lạnh lẽo, miệng vết thương toác rộng hơn, làm máu chảy ra loang lổ trên mặt đất. Hắn lại bị họ kéo lên một cách thô bạo, gần như lôi đến trước mặt Giang Minh.

"Ngồi xuống." Giang Minh nghiêng đầu liếc nhìn Giang Tử Khâm, giọng nói không giận mà uy nghiêm.

Tim Giang Tử Khâm đập thình thịch, cô ngồi trở lại ghế, ánh mắt liếc về phía Quý Yến Lễ.

Giang Minh cầm ly rượu đế cao trên bàn tròn nhỏ, tay phải nhẹ nhàng lắc lư ly rượu, rượu vang đỏ sóng sánh tạo nên một đường cong đẹp mắt, ông hạ giọng nói.

"Cậu có sẵn lòng làm vệ sĩ cho Tử Khâm không?"

Trợ lý sau lưng Lâu Vọng không thể ngồi yên, "Giang tiên sinh, điều này e rằng không phù hợp..."

"Câm miệng." Lâu Vọng quay đầu, mặt hơi lạnh lùng ngắt lời cậu ta, "Giang tiên sinh nói chuyện đến lượt cậu chen ngang sao?"

Trợ lý bị khiển trách cúi đầu, "Xin lỗi thiếu gia."

Lâu Vọng quay lại cười nói với Giang Minh, "Người của tôi vẫn chưa học hết quy củ, khiến Giang tiên sinh chê cười rồi."

Đôi mắt Giang Minh sắc bén như chim ưng, nghe vậy mặt mới dịu lại, "Không sao."

Quý Yến Lễ bị người phía sau giữ chặt, buộc phải ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm như đầm lạnh.

Giang Tử Khâm sợ hắn nói không đồng ý, sau đó bị Giang Minh gϊếŧ chết ngay lập tức, cô nắm chặt tay, lên tiếng:

"Cha, cần gì phải hỏi anh ta có đồng ý hay không, con muốn gì thì cứ lấy là được."

Giang Minh chậm rãi uống một ngụm rượu, nheo mắt lại nói, "Con đã muốn lấy cậu ta làm vệ sĩ, thì cũng nên biết rõ cậu ta liệu có thể bảo vệ con hay không, hay lại làm tổn thương con, người đâm sau lưng cha cũng không ít."

Giang Tử Khâm nín thở.

“Giang tiên sinh đang hỏi anh đấy!" Người đàn ông phía sau đẩy Quý Yến Lễ lên phía trước.

Quý Yến Lễ bị hành hạ suốt cả ngày, hắn thở một hơi dài, nhờ thể trạng khỏe mạnh, lại thường xuyên tập luyện, làn da màu đồng cổ quyến rũ và đầy nam tính.

Giang Tử Khâm lại chạm phải ánh mắt của hắn, làn da của cô trắng mịn đến mức quá đáng, ngón tay xanh mướt đặt trên tay vịn ghế, có thể nhìn thấy mạch máu dưới làn da. Đôi mắt ấy rất đẹp, đuôi mắt hơi cụp xuống, dáng vẻ vô hại.

Giống như một món đồ sứ dễ vỡ, cũng như trái cấm trong Vườn Địa Đàng, vô hình chung lại hấp dẫn người khác muốn hái.

"Nguyện ý."

Quý Yến Lễ mở miệng, yết hầu khẽ chuyển động.

Giang Tử Khâm vẫn là lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của hắn, trầm thấp và thô ráp, nhưng khi chui vào trong lỗ tai thì lạ lùng thay lại rất êm ái.

Cô thở phào nhẹ nhõm, Quý Yến Lễ đã đồng ý, ít nhất là mạng sống của hắn đã được bảo toàn.

Giang Minh vẫn không dễ dàng buông tha, giọng ông trầm xuống.

"Làm vệ sĩ cho Tử Khâm còn có một yêu cầu nữa."

"Gì vậy?" Giang Tử Khâm quay đầu nhìn Giang Minh.

"Lễ hôn chân." Giang Minh nói, "Trong lễ nghi, điều này đại diện cho sự tôn trọng và quy phục, nếu cậu làm được, tôi sẽ đồng ý."

Yêu cầu này đi quá xa.

Giang Minh gần như đang sỉ nhục hắn.

Sắc mặt Giang Tử Khâm thay đổi, cô lấy đâu ra lá gan để buộc nhân vật phản diện làm một hành động đầy tính khuất phục và nhục nhã như vậy.

"Cha, con..."

Giang Minh giơ tay ngăn cô nói, ông nhìn Quý Yến Lễ, "Cậu có thể đâm thằng nhóc của Nhϊếp gia một nhát, không có hành động gì thì sao tôi có thể tin rằng cậu sẽ không làm hại Tử Khâm?"

Lễ hôn chân là lễ nghi mà Giang gia đã sớm hủy bỏ. Hôm nay bị Giang Minh trực tiếp nói ra. Những người khác xem náo nhiệt càng không ngại chuyện lớn, vô số ánh mắt đều nhìn về phía bên này.

“Sao nào, cậu không muốn?”

Giang Minh cúi đầu nhìn Quý Yến Lễ.

Mấy người nắm lấy cánh tay Quý Yến Lễ đều buông lỏng ra.

Trong đôi mắt đen thẫm của Quý Yến Lễ dường như có một con mãnh thú cực kỳ tàn ác, nồng đậm đến mức khiến người ta hết hồn hết vía, hắn thấp giọng mở miệng.

“Nguyện ý.”

Quý Yến Lễ lảo đảo đứng lên, thân cao gần một mét chín mang theo sự quyết đoán không thể nói rõ, đường cong cơ bắp sắc nét tràn ngập sức mạnh.

Chỉ là nghỉ ngơi hơn mười phút, thể lực của Quý Yến Lễ đã có thể chống đỡ được giúp hắn đứng lên, tố chất thân thể cường tráng như vậy không khỏi làm cho người ta kinh ngạc.
« Chương TrướcChương Tiếp »