Quyển 1 - Chương 21: Thế giới hiện đại 21

Liều lượng thuốc hấp thụ ít, Phụng Nghị ngủ một cái chính là 2 ngày lại có thể tung tăng nhảy nhót, người chọc giận "Đại ma vương" chính là nữ chính, không có ngày yên bình, trên mạng mỗi ngày đều có tin nóng không ngừng, ùn ùn không dứt, hơn nữa đều không nhìn mặt mũi của vị cha nuôi Thẩm tổng kia, Nhậm Kỳ khó có thể mà trở mình.

Nữ chính của thế giới này đã hoàn toàn bị phế, Dịch Liêm đối với Nhậm Kỳ cũng không còn quá để tâm, bởi vì giờ phút này tâm tư y đặt trên vòng bạc.

Nữ chính và cốt truyện bị y phá hư, hiện tại đã như rác thải, vì cái gì nó vẫn không có chút phản ứng?

"Rốt cuộc mày có âm mưu gì......"

Dịch Liêm đang trầm tư nên không có cảm giác được phía sau có người đến gần, người nọ đột nhiên đem y ôm chặt: "Cái gì mà âm mưu?"

Phụng Nghị hôn lên má y một cái, gác cằm lên vai, cọ cọ mặt y.

Ngày thường hắn từ bên ngoài trở về, vừa vào cửa, Dịch Liêm sẽ phát hiện ngay, nhưng hôm nay có chút không đúng, còn nhìn cái vòng bạc trên cổ tay.

Nghĩ như vậy, Phụng Nghị nắm lấy cánh tay trái y, nhìn cánh tay thon dài, mảnh khảnh, đặt lòng bàn tay trên cổ tay y khẽ vuốt ve vài cái.

Hệ thống trú ngụ trong vòng tay của y, chỉ có ký chủ mới thể chạm đến, người bình thường chạm vào thì cũng chỉ cảm nhận được làn da mềm mại tinh tế của y.

Động tác nhẹ nhàng vuốt ve của Phụng Nghị làm Dịch Liêm có chút tê dại, hơi hơi nghiêng mặt đi.

"Không có gì, chỉ là suy nghĩ về kịch bản mới." Y không có chú ý, mình lại nghiêng mặt tránh né, vòng bạc trên cổ tay vẫn luôn không có động tĩnh bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu đỏ, nó phảng phất như tuỳ thời sẽ ngay lập tức cắn xé linh hồn y.

Tia sáng màu đỏ vừa mới xuất hiện liền biến mất trong giây lát, Dịch Liêm đem cánh tay tránh thoát khỏi Phụng Nghị.

Tuy rằng người khác không chạm được vòng bạc, nhưng cái vòng này cùng thân thể y liên kết chặc chẽ động mạch chủ, Phụng Nghị lúc nảy chạm vào khiến lòng y chấn động, nổi lên cảm giác tê dại kì quái.

"Anh sao hôm nay lại về sớm như vậy?"

"Nhớ em, nên anh quay về trước thời hạn." Phụng Nghị thấp giọng lẩm bẩm, môi dán lên hôn lấy cánh môi mềm mại của Dịch Liêm.

Dư quang trong mắt Dịch Liêm nhẹ nhành lập loè, chủ động duỗi tay câu lấy cổ Phụng Nghị, hé môi.......Nụ hôn qua đi, Phụng Nghị chứa đã thèm, trên môi có chút ánh nước lấp lánh.

"Tháng sau chính là sinh nhật 18t của em....."

"Ừm."

"Cho nên, bé con à~, em có thích anh không?" Phụng Nghị nâng gương mặt Dịch Liêm lên, nhìn y, trong mắt đều là thâm tình cùng say đắm.

Không biết vì cái gì, hai người càng ở chung, hắn càng muốn đến gần Dịch Liêm, tựa như người này có một sức hút thần kỳ, hấp dẫn hắn.

Hắn thích bộ dáng an an tĩnh tĩnh của Dịch Liêm, thích y dùng cặp mắt ngập nước nhìn mình, thích đem Dịch Liêm ôm vào ngực, thích y dùng thanh âm mềm mại gọi tên hắn....Đối với sinh nhật 18t của bé con, hắn càng có một loại cảm giác bất an .

Hắn muốn cùng Dịch Liêm trải qua sinh nhật 18t, còn có......

Dịch Liêm lẳng lặng nhìn hắn, nhẹ nhàng cười: "Anh nói đi."

Phụng Nghị gần đây rất bận, bây giờ gương mặt đều là ý cười, tuy rằng sự kiện "Nhậm Kỳ" chiếm cứ ba phần tư giới giải trí, nhưng Phụng Nghị quang minh chính đại công khai tình yêu, cùng Dịch Liêm đang trong tình yêu cuồng nhiệt, hai người sớm đã có hôn ước chính là quan hệ vị hôn phu.

Hai nhân vật chính đối với chuyện này vẫn chưa có chút động tĩnh, phóng viên muốn đào sâu hơn, lại bị hai người linh hoạt như các trạch tránh thoát, chỉ ngẫu nhiên chụp được ít ỏi hình ảnh qua cửa kính xe.

Thời gian đã qua hơn nửa tháng, nhiệt độ trên mạng vẫn chưa có hạ nhiệt, phóng viên liền thu được tin tức, 3 ngày sau Phụng Nghị chủ tịch Cedric sẽ vì Dịch Liêm mà tổ chức Sinh nhật cho y tại khách sạn 5 sao cao cấp nhất thành phố A.

Ngay cả Phụng Nghị cũng không biết vì sao hắn lại chấp nhất với sinh nhật 18t của y, bất quá tưởng tượng đến tiệc sinh nhật, hắn sẽ cho y bất ngờ lớn, khoé miệng hắn nhịn không được giơ lên.

"Phụng tổng, bên dưới có người đưa một món đồ đến, nói là đồ vật ngài đặt làm đã hoàn thành." Trợ lý đi vào, đem một túi quà tinh tế đặt trên bàn làm việc.

Khó có thời gian vùi đầu vào công việc Phụng Nghị ngẩng đầu lên, nhìn đồ vật trợ lý mang đến, đôi mắt sáng lên, đem bút trong tay quăng qua một bên cầm lấy túi mở ra, nhìn đến đồ vật bên trong, khoé miệng nhịn không được nhẹ cong lên.

"Ừm, gia công không tệ, nói cho bộ tài vụ, thưởng cho người thiết kế!"

Trợ lý đối với chủ tịch nhà mình vẻ mặt thật bình tĩnh, đẩy đẩy gọng kính vàng trên mặt, tây trăng phẳng phiu, tay lấy bút ra ghi vào sổ.

Ý tứ chính là hắn rất vừa lòng với món đồ được đưa đến, tiền lương tháng này tăng gấp đôi, đây cũng à tập đoàn cedric khích lệ nhân viên, đề cao thêm hiệu xuất làm việc, Phụng Nghị trước mặt người ngoài vẫn luôn là bộ dáng kiêu ngạo, lãnh khốc, nhưng hắn lại là một ông chủ tốt, lại thưởng phạt rõ ràng, cho nên nhân viên trong tập đoàn đều đối với hắn tuyệt nhiên tận tuỵ với công việc.

ngón tay đặt lên đồ vật kia khẽ vuốt, trong mắt nổi lên ý cười.

"Không biết em ấy có thích hay không.........."

Cùng ngày sinh nhật Dịch Liêm, Kiều Lệ Lệ cùng Fenis sáng sớm đã đến tìm y, tương phản chính là không thấy Phụng Nghị, hai người mang theo Dịch Liêm đi chơi cả ngày, thẳng đến khi màn đêm buông xuống, mới đưa y đến một nơi.

"Tới đây nào, đem cái này mặc vào." Kiều Lệ Lệ lấy ra một bộ quần áo cho y thay.

Đây là một bộ trang phục được thiết kế riêng cho y.

Nhìn Kiều Lệ Lệ tràn đầy tươi cười, Dịch Liêm cũng không nói nhiều, đem lễ phục đi thay, sau đó liền cùng nhân viên trang điểm đi vào bên trong.

"thời gian không sai biệt lắm!" Fenis nhìn đồng hồ trên cổ tay, thời gian đã hơn 9h tối.

Hai người mang theo Dịch Liêm đến sảnh tiệc, cửa lớn hội trường mở ra, Dịch Liêm cùng hai người bước vào.

Dịch Liêm đi qua, có không ít người quen, có nhân viên Dịch thị cùng tập đoàn Cedric, còn có minh tϊиɧ ɖϊ©h͙ thị.

Đám người chủ động tách ra hai bên, Dịch Liêm giương mắt nhìn qua, liền nhìn đến người đứng cạnh bánh sinh nhật, đối với hắn cười ôn nhu.

Trang phục chính là đồ đôi, hai bộ trang phục làm cho hai người trở thành nhân vật chính trong buổi tiệc.

"Bé con à, sinh nhật vui vẻ." Phụng Nghị nhìn thanh niên đang hướng mình đi đến, trong mắt tràn đầy sủng nịch, vươn tay với y.

"Cảm ơn anh." Dịch Liêm nắm lấy bàn tay ấm át của người đàn ông, tuỳ ý để hắn dắt mình đi.

"Trừ bỏ tiệc sinh nhật, tôi còn chuẩn bị cho em một bất ngờ lớn."

"Ừm." Dịch Liêm nhìn bộ dáng thần thần bí bí, cười nhẹ.

Phụng Nghị sau khi lùi lại nửa bước, mọi người liền vỗ tay tung hô, hắn hướng Dịch Liêm quỳ một gối, đem hộp quà tinh mỹ mình sớm chuẩn bị lấy ra, đưa đến trước mặt y mở ra.

"Dịch Liêm, tôi yêu em, mong em đồng ý gả cho anh!!"

Lông nhẹ rung, Dịch Liêm càng cười tươi hơn: "Anh lập lại lần nữa cho em, anh mong cái gì....."

Biểu tình trên mặt hắn bỗng nhiên căng cứng, môi mỏng Phụng Nghị hơi mở: "Mong em cưới......Anh!!"

Lời này vừa nói ra, toàn bộ hiện trương phát ra những tiếng cười: "Ha ha...."

"Ở bên nhau, ở bên nhau!!" Mọi người vỗ tay sôi nổi, hô to.

Dịch Liêm rốt cuộc nhịn không được cười ra tiếng, đối với người quỳ trên mặt đất vươn tay, nói: "Được, em cưới anh, đeo nhẫn cho em."

Phụng Nghị đang muốn đem hộp nhẫn lấy ra, Dịch Liêm đi trước một bước tiếp nhận chiếc nhẫn.

Thiết kế trên nhẫn vô cùng độc đáo, màu bạch ngân, ở giữa là màu đen, nhìn óng ánh như ngọc, ánh sáng chiếu rọi, lại ẩn ẩn xuất hiện vài chữ được khắc lên.

Là tên của y cùng Phụng Nghị.

Nghị và Liêm.

Dịch Liêm đem người đàn ông còn quỳ trên mặt đát kéo lên, nắm bàn tay to lớn, đem chiếc nhẫn có chữ "Liêm" kia nhẹ nhàng đeo vào ngón áp út.

"Đeo vào rồi sẽ không bao giơ có thể tháo ra."

"Không tháo ra được, tôi cũng đeo cho em." Phụng Nghị giờ phút này cảm thấy mình đang ăn mật, ngọt đến độ hắn sắp bay lên trời.

Dịch Liêm bàn tay nâng lên, đang lúc Phụng Nghị muốn đem nhẫn cầm lấy, đột nhiên nhẫn rơi xuống do tay run.

Phụng Nghị duỗi tay muốn tiếp lấy, lại phát hiện y đang che cánh tay lại, nụ cười trên mặt y đã không còn nữa, lông mày y đang nhíu chặt, trên trán nổi đầy gân xanh, thật giống như đang chịu nổi đau xé da xé thịt.

"Tiểu Liêm, em bị làm sao vậy?" Nhẫn rơi xuống đất, ngọc được khảm lên đó cũng bị lật úp xuống....Phụng Nghị đã hoàn toàn không chú ý đến, nhìn Dịch Liêm đang điên cuồng trước mặt.

Biểu tình hiện tại của Dịch Liêm vô cùng vặn vẹo như ác quỷ, hai mắt tràn ngập sát khi, trong miệng toàn nói những đều Phụng Nghị hoàn toàn không hiểu....

Không, y đang nói chuyện cùng với ai?

Dịch Liêm nói: "Rốt cuộc cũng đã chui ra khỏi cơ thể tao rồi...."

Thanh âm Dịch Liêm đột nhiên trầm hơn, nói: "Nếu đã xuất hiện, tao sẽ tuyệt đối sẽ không cho mày có cơ hội lui về nữa."

Giọng nói của y đã bắt đầu tràn đầy điên cuồng: "Cho nên.....Mày nên cút khỏi thân thể của tao ngay, cút đi...."

"Tiểu Liêm, không........"

Màu máu đỏ tươi từ thân thể mảnh khảnh phun tung toé, biểu tình Phụng Nghị trở nên vặn vẹo, nhào qua.......

"Lách cách" thanh âm như pha lê rơi vỡ, toàn bộ thế giới bắt đầu vỡ vụn.....

Hệ thống: Hấp thu năng lượng thế giới, cưỡng chế mở ra trình tự tự huỷ, đối với sự phản kháng của ký chủ tiến hành trừng phạt......