Chương 6: Giáo Bá Và Tùy Tùng Nhỏ (6)

Nơi này là phòng hai người, sau khi tài xế sắp xếp xong giường chiếu, mua đủ các đồ được yêu cầu xong liền rời đi. Tỉnh Nguyên Hóa ngồi ở trên giường chơi điện thoại, mãi cho đến chạng vạng tối bạn cùng phòng của hắn vẫn chưa xuất hiện.

Hắn đang nghĩ có phải phòng này chỉ có mình hắn hay không thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra.

Thỏ tinh nhỏ hắn thấy chiều nay, giống như nhân viên chuyển nhà, xách theo túi lớn túi nhỏ lảo đảo lắc lư vào phòng.

Tỉnh Nguyên Hóa nghiêng đầu nhìn bảng tên trên người cậu, nghi hoặc nhíu mày.

Mỗi tân sinh của trường cấp 3 tư thục Ngũ Liễu đều sẽ đeo bảng tên, sau buổi lễ khai giảng chào mừng tân sinh sẽ dùng làm thẻ học sinh.

Theo lý mà nói trên bảng tên sẽ viết họ tên, chức vụ cùng mã sinh viên, kèm theo một bức ảnh ID.

Nhưng bạn cùng phòng của hắn tương đối đặc biệt, trên ảnh thẻ vẽ một con rồng nhỏ màu vàng.

Tên được in trên đó là "Cố Thi", chức vụ cần điền tay thì viết "Hoàng Đế".

Từng nét chữ vuông vức y như chữ in trên bảng tên do trường học làm.

Tỉnh Nguyên Hóa trầm mặc trong chốc lát, nhất thời không thể phân rõ được là do in sai hay là do Cố Thi tự mình viết vào, hắn giơ tay túm lấy bảng tên của Cố Thi dùng sức cọ cọ.

Cố Thi đang thu thập hành lý sửng sốt, cậu đoạt lấy bảng tên nhìn kỹ, vốn dĩ ở đó có hai chữ "Hoàng Đế" bây giờ lại chỉ còn một mảng mực màu đen, chỉ còn dư lại một cái chấm phía trên của chữ "Đế".

Trong mắt Cố Thi hiện lên phẫn nộ, cậu nắm chặt tay lạnh lùng nhìn Tỉnh Nguyên Hoá.

Hệ thống vẫn luôn vây xem cảm thán nói: [Xóa mất hai chữ cậu liền tức thành như vậy, điểm giới hạn của cậu đúng là không giống người thường.]

Cố Thi khoanh tay ngẩng đầu lên, sau khi nghe hệ thống nói xong cậu liền cười lạnh, nói: "Trẫm hoài nghi hắn có ý mưu phản, bụng dạ khó lường, mưu đồ gây rối."

[Mưu đồ cái gì, mưu đồ cái chậu rửa mặt dùng bảy năm của cậu à?]

Tỉnh Nguyên Hóa cao 1m9, hắn cúi đầu nhìn bạn cùng phòng 1m65 trước mặt. Bộ dáng tức giận thật đáng yêu, nhỏ nhắn mềm mại, trắng nõn lại sạch sẽ, đánh một quyền chắc sẽ khóc rất lâu cho mà xem.

Thú vị thật đó, chọc cậu bạn nhỏ này chắc vui lắm đây.

*

Trường cấp 3 tư thục Ngũ Liễu yêu cầu học sinh trọ ở trường, tuy rằng đa số các thiếu gia đều sẽ không nghe theo. Nhưng đối với Tỉnh Nguyên Hóa mà nói, chỉ cần không phải trở về nhà thì sống ở đâu hắn cũng rất vui.

Cậu bạn nhỏ cùng phòng vẫn luôn bận đến tối mịt mới thu dọn đồ xong.

Tỉnh Nguyên Hóa ngồi khoanh chân nhìn bạn nhỏ làm xong mới mở miệng hỏi: "Cậu tối nay có ăn cơm không?"

Hắn vừa mới làm bẩn bảng tên của Cố Thi, cậu còn đang giận dỗi, nghe hắn nói xong liền trắng trợn táo bạo mà trừng mắt liếc hắn một cái, "Không ăn."

"Không đói bụng à?"

"Đói, nhưng tôi không có tiền."

Tỉnh Nguyên Hóa chưa thấy qua người nào khó trò chuyện như vậy, ngay cả tìm cớ cũng qua loa lấy lệ.

Gia nghiệp của Tỉnh gia rất lớn, hắn tuy rằng khi còn nhỏ bị mẹ kế khi dễ, nhưng nữ nhân kia chủ yếu chỉ tổn thương hắn về mặt tinh thần.

Hắn chưa từng thiếu ăn thiếu mặc, ở trong nhận thức của hắn, một người cho dù nghèo đến mức nào cũng sẽ không thể không có nổi một bữa cơm.

Bất quá hắn cũng không thèm để ý Cố Thi qua loa lấy lệ, trong mắt hắn, bạn cùng phòng lớn lên thực nhỏ nhắn, là một vật nhỏ danh xứng với thực.

Hắn muốn trêu chọc cậu bạn nhỏ một chút, nhìn xem Cố Thi có thể nhảy dựng lên đánh mình hay không.

Cố Thi đang gấp quần áo, động tác cậu rất thành thạo, vừa nhìn liền biết thường xuyên làm việc nhà.

Hệ thống ở trong đầu cậu dong dài nói: [Hắn là nam chính, là mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu của cậu. Cốt truyện sau này các cậu sẽ yêu đương với nhau, cậu sao có thể lạnh nhạt với hắn như vậy chứ. Nhiệt tình một chút, cho tôi thấy sức sống thanh xuân của cậu đi.]

Động tác trên tay Cố Thi ngừng một chút, "Trẫm không lạnh nhạt với hắn, là do quốc khố trống rỗng mà thôi."

Hệ thống cẩn thận nhớ lại, đúng là túi tiền của nguyên chủ không cho phép thật.

Khoảng cách giàu nghèo của nam nữ chính quá lớn, nếu cùng nam chính đi ra ngoài ăn cơm phải chia AA, vậy đêm nay có thể là bữa cơm cuối cùng trong tháng này của cậu rồi.