Chương 7: Hào môn đại tiểu thư bị từ hôn(6)

Những chiếc xe hơi sang trọng đậu ở cửa và nhiều công tử, con trai quý tộc giàu có lần lượt đến. Trong sảnh tiệc, khách khứa tụ tập cụng ly, đàn ông cầm sâm panh trên tay và nói chuyện với những người khác, trong khi phụ nữ tụ tập với những người họ biết để nói về những câu chuyện phiếm trong giới thượng lưu.

Tô Vận Ngôn bước vào sảnh tiệc trong tay Ôn Nam Cẩn, nhìn thấy cảnh này những người trong sảnh tiệc cũng lần lượt nhìn về phía họ, Tô Vận Ngôn thỉnh thoảng có thể nghe thấy bọn họ thảo luận bí mật về mình, mặc dù đã qua một khoảng thời gian, nhưng hôn ước giữa cô và nhà họ Tề vẫn chưa được hủy bỏ. Đây một chủ đề nóng đối với họ.

Tô Vận Ngôn không quan tâm, ngược lại Ôn Nam Cẩn lo lắng nhìn cô , “ Ngôn Ngôn, em không sao chứ?” Tô Vận Ngôn nhếch lên một nụ cười ngọt ngào, “Anh Nam Cẩn, em không sao, bọn họ chỉ nói thôi, sẽ không ảnh hưởng gì đến em. ”

Ôn Nam Cẩn thấy cô không có gì khác thường, liền buông cô xuống, đưa cô đi cụng ly với những người mà anh quen biết. Những người bạn mà Ôn Nam Cẩn kết bạn đều là những người đại diện cho sự sạch sẽ trong tầng lớp thượng lưu, vì vậy Tô Vận Ngôn cũng rất vui khi được gặp họ.

Tô Vận Ngôn nhìn thấy người bạn tốt của mình, sau khi nói chuyện với Ôn Nam Cẩn, cô đi tìm cô ấy.

" Trăn Trăn ..." Tô Vận Ngôn mỉm cười chào một cô gái có vẻ ngoài ngọt ngào.

Diệp Trăn Trăn cũng rất vui khi thấy cô ấy, “ Ngôn Ngôn, sao cậu lại ở đây?”

“Anh Nam Cẩn mời tớ làm bạn nữ của anh ấy, vì vậy nên tớ đến đây” Tô Vận Ngôn cười giải thích.

Diệp Trăn Trăn là một trong những người chị em tốt của cô. Vòng tròn bạn bè của Tô Vận Ngôn không rộng và chỉ có năm hoặc sáu chị em tốt trong vòng kết nối, bao gồm cả Diệp Trăn Trăn, nhưng tất cả họ đều đối xử chân thành với Tô Vận Ngôn. Khi hôn ước bị hủy bỏ, tất cả trong số họ đã gọi điện hoặc đến an ủi cô ở nhà, điều này khiến Tô Vận Ngôn rất cảm động.

“Họ không ở đây sao?” Tô Vận Ngôn chỉ vào các thành viên khác của nhóm chị em.

"Bọn họ ở đằng kia, mình sẽ đưa cậu đến đó " Diệp Trăn Trăn dẫn Tô Vận Ngôn đi tìm bọn họ.

Một số người trò chuyện sôi nổi, cổ vũ và cười. Lúc này ngoài cửa náo động.

Tô Vận Ngôn nhìn sang, hóa ra Tề Vân Hiên đã đi cùng bạn nữ của mình. Đối tác nữ của anh ấy là Mộc Vũ Tình. Mộc Vũ Tình ngoại hình thanh tú, tạo cho người ta cảm giác rất yếu đuối, là kiểu đàn ông vô cùng yêu thích.

Cô ấy mặc một chiếc váy nhỏ màu xanh lục hồ lô, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, đứng bên cạnh Tề Vân Hiên cao lớn, trông cô ấy rất nhỏ nhắn. Cô dường như lần đầu tiên tham gia một bữa tiệc, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, vô thức cắn chặt môi, dáng vẻ đáng thương của cô có thể dễ dàng khơi dậy khát vọng được che chở của một người đàn ông. Cô hiểu tại sao Tề Vân Hiên thích cô ấy.

"ah, đoá bạch liên, giả vờ yếu đuối." Giọng điệu của Diệp Trăn Trăn có chút khinh thường.

Tô Vận Ngôn cảm thấy hơi buồn cười, "Trăn Trăn, nếu cậu không thích thì cũng đừng nói như vậy."

"Nhưng mọi người thực sự nghĩ cô ấy rất thủ đoạn." Diệp Trăn Trăn cong môi, cô không có thích kiểu mềm mại như vậy.Loại con gái không biết gì và đi đâu cũng cần người khác chăm sóc. Cô ấy thích những cô gái độc lập.

Tô Vận Ngôn lắc đầu, mặc kệ cô ấy. Cô không nghĩ nhiều về điều đó, nhưng những người con gái khác và Diệp Trăn Trăn có mặt đều có cùng suy nghĩ, nghe họ nói, cô có vẻ không thích vẻ ngoài yếu ớt của Mộc Vũ Tình, có vẻ như Mộc Vũ Tình rất không được yêu thích.

Một lúc sau, Tô Vận Ngôn khóe mắt rơi xuống Tề Vân Hiên, cùng Mộc Vũ Tình đi về phía bọn họ.

"Cô Tô ..." Tề Vân Hiên đứng cách cô ba bước, nhẹ giọng chào hỏi.

" Anh Tề." Tô Vận Ngôn cũng rất lạnh.

"Cô Tô, đây là nữ đồng hành của tôi, Mộc Vũ Tình." Tề Vân Hiên không quan tâm đến thái độ thờ ơ của Tô Vận Ngôn, và giới thiệu Mộc Vũ Tình với cô.

" Tình Tình, đây là Tô Vận Ngôn." Khi Tề Vân Hiên giới thiệu Tô Vận Cẩm với Mộc Vũ Tình, Tô Vận Ngôn thực sự nghe được một chút dịu dàng. Có vẻ như Tề Vân Hiên thực sự yêu Mộc Vũ Tình. Tuy nhiên, chuyện gì đã xảy ra với việc anh ta đến chào vị hôn thê cũ là cô?

"Cô Tô, xin chào." Mộc Vũ Tình đưa tay ra, giọng nói nhẹ nhàng.

"Xin chào, cô Mộc." Tô Vận Ngôn đưa tay ra định giật lại, rồi buông ra.

Sau khi chào hỏi, Tề Vân Hiên đưa Mộc Vũ Tình đi.

“ Ngôn Ngôn, tại sao cậu lại nói chuyện với họ?” Diệp Trăn Trăn hơi bất mãn.

"Mọi người tới chào hỏi, tớ không thể bỏ qua họ ..." Tô Vận Ngôn cười giải thích.

"Nhưng Tề Vân Hiên đã đưa Mộc Vũ Tình đến để chào hỏi cậu. Ngôn Ngôn, cậu không tức giận sao?" Làm vị hôn phu của anh ấy. Không nên sao?

"Đáng giận như vậy, hiện tại bọn họ không liên quan gì đến tớ, sau này sẽ không quan tâm đến anh ta ..." Tô Vận Ngôn cười nói.