Chương 39: Ta chết trong văn BL

Nhan Hựu nhướng mày, lời này Nghiêm Hữu nói đúng thật đúng.

Vẻ mặt Hách Liên Nạp thống khổ, mắt anh có nước mắt, anh nắm chặt nạng, không nói một lời sải bước rời khỏi phòng bệnh.

Nghiêm Hữu nhìn anh đi rồi, nhất thời nước mắt cũng như mưa, cậu che mặt, sụp đổ khóc không thành tiếng.

Nhan Hựu nhìn anh khóc thật lâu, cô thở dài: “Thật ra cậu có tình cảm với anh ta đúng chứ? Tôi cảm thấy cậu yêu anh ta rất nhiều.”

Nghiêm Hữu lau nước mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thống khổ, nước mắt cậu như trân châu: “Tôi yêu anh ta, nhưng anh ta không yêu tôi, ánh mắt anh ta nhìn tôi, vĩnh viễn là nhìn một người khác. Anh ta buộc tôi phải ăn những gì cô ấy thích ăn, xem bộ phim cô ấy thích xem, để tôi học phong cách ăn mặc của cô ấy, thậm chí còn cho tôi mặc quần áo phụ nữ ... Anh ta đang cố biến tôi thành bạn gái cũ của anh ta, nhưng tôi là một người đàn ông! Tôi là một người đàn ông!”

Nhan Hựu không ngờ Hách Liên Nạp lại biếи ŧɦái như vậy.

Hốc mắt Nghiêm Hữu khóc đỏ bừng: “Anh ta thậm chí... Thậm chí còn liên hệ với chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ, muốn chuyển giới tôi... Cậu nói, anh ta yêu tôi à? Anh ta đang cố gắng cải tạo tôi, biến tôi thành bạn gái cũ của anh ta, cô ấy đã chết, tôi sẽ trở thành cô ấy, tại sao chứ? Dựa vào cái gì?!”

Nhan Hựu bị lời nói của cậu dọa cho choáng váng, Hách Liên Nạp này, thật sự là biếи ŧɦái nhất trong biếи ŧɦái, loại chuyện này còn có thể làm được.

Trầm mặc thật lâu, Nhan Hựu thở dài, cô vỗ vỗ bả vai Nghiêm Hữu: “A Hữu, thiếu vệ sĩ sao? Tôi không đắt, bao ăn bao ở là được.”

Nghiêm Hữu ngẩn người, lập tức phụt một tiếng cười.

Nhan Hựu nhìn cậu vừa khóc vừa cười, chỉ cảm thấy bộ dạng này của cậu cực kỳ đáng yêu.

Nghiêm Hữu đồng ý, Nhan Hựu nói liền làm, cô trở về ký túc xá đóng gói đồ đạc, ngày hôm sau liền chuyển đến nhà Nghiêm Hữu, cậu ở một căn hộ cấp hai, thiết kế nội thất nhà vô cùng đẹp, Nhan Hựu lúc này mới hiểu được, cậu cũng học thiết kế, hiện tại là một nhà thiết kế tự do, có một phòng làm việc của riêng mình, căn nhà này chính là do cậu tự mình mua.

Cùng một khuôn mặt, sao người khác lại ưu tú như vậy, thật sự khiến người ta hâm mộ, Nhan Hựu một bên cảm thán, một bên tùy tiện chuyển vào nhà Nghiêm Hữu.

Tuy rằng cô làm vệ sĩ cho cậu, nhưng phần lớn thời gian đều ở trong lớp, lúc cô không có ở đây, Nghiêm Hữu hầu như không ra ngoài, gọi đồ ăn mang đi đều vô cùng cẩn thận, xem ra thật sự sợ Hách Liên Nạp.

Cũng may lời cậu nói ngày đó gần như làm Hách Liên Nạp bị thương, liên tục nửa tháng, anh cũng không tới tìm Nghiêm Hữu. Nghiêm Hữu tuy rằng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng khó nén mất mát, Nhan Hựu cũng không tiện khuyên nhiều, chỉ có thể để cho cậu tận lực nghĩ thoáng một chút.

Cuối tuần này, Nhan Hựu không có lớp học, cô nằm trong phòng khách xem TV, Nghiêm Hữu vẽ bản thảo trong thư phòng, hai người ở chung vô cùng hòa hợp, đều là mỗi người một vẻ, không can thiệp lẫn nhau, ngoại trừ ăn cơm cùng ra ngoài mua thức ăn nấu cơm ra, tiết tấu của hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau.

Cũng không biết có phải là bởi vì Nghiêm Hữu và cô có tướng mạo giống nhau hay không, rất nhiều sở thích của cậu hoàn toàn trái ngược với cô, liền lấy điểm cô không ăn dấm còn cậu thích ăn dấm mà nói, vô cùng thống khổ, Nghiêm Hữu nấu cơm, rất nhiều món ăn đều phải thêm dấm, Nhan Hựu ăn nhờ người ở đậu, cũng không tiện nhiều lời, chỉ có thể nhẫn nhịn, điên cuồng ăn vặt, Nghiêm Hữu không chú ý, ngược lại cảm thấy cô chỉ thích ăn vặt không thích ăn cơm.

Có rất nhiều lần, Nhan Hựu thấy hối hận vì đã làm vệ sĩ cho cậu.

Nghĩ đến những điều này, Nhan Hựu thở dài, chỉ cần quan hệ giữa Nghiêm Hữu và Hách Liên Nạp được xoa dịu và hàn gắn, cô sẽ lập tức chuyển đi, một khắc cũng không ở lại lâu.