Chương 49: Ta chết trong văn BL

Nhan Hựu không lên tiếng, cô cũng không thể nói là bởi vì cậu và tôi đều bị Hách Liên Nạp ngược đãi.

Nghiêm Hữu nhìn cô không hé răng, cậu thở dài: "Tiểu Bạch, cậu có gì cũng có thể nói thẳng với tôi."

Nhan Hựu trầm ngâm một chút: "Vậy nếu thật sự muốn nói thẳng, tôi muốn hỏi hai người một chút, hai người có hòa thuận không?"

Thần sắc Nghiêm Hữu xấu hổ, cậu nhìn về phía Hách Liên Nạp ở một bên, Hách Liên Nạp nhìn Nhan Hựu, vẻ mặt lạnh như băng: "Cô hy vọng chúng tôi hòa thuận sao?"

Nhan Hựu gật đầu: "Hòa hảo là chuyện tốt, vì sao không hy vọng? Tôi ở trong nhà A Hữu cũng không tốt lắm, hai người cũng nên có cuộc sống bình thường, mà tôi cũng phải trở lại trường học."

Hách Liên Nạp cười lạnh một tiếng, không nói gì nữa.

Nghiêm Hữu nhìn anh cười lạnh, thần sắc cậu hạ thấp xuống: "Tiểu Bạch, có một số việc quá phức tạp, không phải dễ dàng buông xuống như vậy."

Nhan Hựu nghe thấy những lý do này của bọn họ liền phiền, cô nhíu mày: "Có gì phức tạp, không phải là anh và bạn gái cũ của anh ta trông giống nhau, anh ta coi cậu như thế thân sao."

Sắc mặt Nghiêm Hữu trắng bệch, cậu nghiêng đầu sang một bên, Hách Liên Nạp nhìn khuôn mặt cậu, con ngươi tràn đầy thống khổ.

"Muốn tôi nói, người này đã đi nhiều năm như vậy, cũng nên buông xuống, mỗi người hẳn là có cuộc sống mới của mình, không nên bị ký ức trói buộc, chẳng lẽ chúng ta thật sự phải dựa vào hồi ức cả đời sao?"

Nhan Hựu biểu tình lạnh nhạt, tràn đầy không hiểu: "Thay vì nhìn về phía chân trời, không bằng bắt lấy người trước mắt, nào có nhiều chuyện khó chịu như vậy chứ?"

Hách Liên Nạp nghe thấy cô nói những lời này, chỉ cảm thấy bị châm chọc, anh đập bát xuống đất, đôi mắt đầy hận thù: "Cô không phải là tôi, làm thế nào cô hiểu được nỗi đau của tôi?! Cô có tư cách mà nói tôi phải buông bỏ!"

Nhan Hựu thấy anh lại phát điên, cô che trán: "Được được được, là tôi nói sai, là lỗi của tôi, thực xin lỗi, thực xin lỗi, được rồi chứ?"

Hách Liên Nạp thấy lời xin lỗi có lệ của cô, chỉ cảm thấy cô thật sự giống như Nhan Hựu, mỗi lần anh tức giận, cô đều có chút bất đắc dĩ xin lỗi qua loa, anh nghĩ, anh gần như có thể xác định, cô chính là Nhan Hựu!

Cho dù thay đổi vẻ ngoài, thay đổi thân hình, đổi tên, thói quen hành vi của cô, ngôn ngữ động tác của cô, cô vẫn bại lộ, cô chính là Nhan Hựu! Cô chính là Nhan Hựu!! Cô là Nhan Hựu!!!

Nghĩ tới đây, trái tim anh liền vô cùng kích động, anh gắt gao nhìn chằm chằm cô, nghĩ đến lời cô vừa mới để anh buông xuống, chỉ cảm thấy cô buồn cười đến cực độ, nói cho cùng cô chính là không muốn dây dưa với anh nữa, cô muốn tác hợp anh và Nghiêm Hữu, như vậy cô có thể được giải thoát, có phải hay không?!

Cô ấy không muốn nghĩ!!!

Trong mắt anh, trong lòng, vĩnh viễn chỉ có một người, đó chính là Nhan Hựu của anh!

Cô sẽ không bao giờ cố trốn thoát khỏi anh!

Kể từ khi cô trở lại, anh không thể cô đi một lần nữa!

Lúc này đây, anh nhất định phải giữ cô lại!

"Tôi luôn yêu Nhan Hựu. " Hách Liên Nạp lạnh lùng mở miệng, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô: "Trong lòng tôi, chỉ có một mình cô ấy."

Ánh mắt Nhan Hựu không thay đổi, cô lạnh lùng mở miệng: "Chết cũng đã chết, còn nói gì về tình yêu?"

Hách Liên Nạp lòng đau như dao cắt: "Cô ấy đã chết hay không, bản thân tôi biết rõ."

Nhan Hựu a một tiếng: "Vậy anh ôm hồi ức cả đời đi, buông tha cho Nghiêm Hữu."

Hách Liên Nạp giật giật khóe miệng: "Nói nửa ngày, cô chính là vì cậu ta?"

Nhan Hựu nhìn thẳng vào đôi mắt anh: "Thế nào, không phải là được sao? Anh không yêu cậu ấy và kéo theo cậu ấy, để cho cậu ấy như thế thân của anh, khi anh là công cụ tiết lộ? Hành vi này của anh, không riêng vì Nghiêm Hữu, cũng đáp ứng bạn gái cũ đã chết của anh, anh không buông bỏ được quá khứ, lại kéo tương lai của Nghiêm Hữu, anh cho rằng anh là ai? Đức Thánh Cha? Tại sao anh muốn tất cả mọi người hi sinh vì anh? Anh dựa vào cái gì lại muốn người khác vây quanh anh? Anh ích kỷ tự lợi đến cực hạn, tra tấn Nghiêm Hữu, tra tấn bạn gái cũ đã chết của anh, còn tự xưng là tình thâm bất thọ, không biết hành vi này của anh làm cho người ta ghê tởm, làm cho người ta cảm thấy biếи ŧɦái!"