Thế giới 1: Phu nhân bị lãng quên trong gia đình hào môn 1- Chương 3: Từ từ xoay chuyển tình thế

Từ sau ngày đó, số lần Mục Hạo Dực về nhà ngày càng nhiều, đối với hiện tượng này, Ôn Nhiêu rất hài lòng với trạng thái của mình. Cô nhắc nhở chính mình, thời cơ chưa tới, tuy nói thời gian hai người ở chung dài hơn, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có áy náy chiếm đa số, cô cần một cơ hội, một cơ hội đủ để phá vỡ vị trí tình cảm của Mục Hạo Dực đối với Bạch Hân Phù. Từ kịch bản gốc xem ra, Mục Hạo Dực là thâm tình, chỉ cần hắn còn yêu Bạch Hân Phù, Ôn Nhiêu sẽ không có cơ hội.

Cho dù buổi tối hai người có thời gian mấy tiếng bên nhau, nhưng điều này đối với việc công lược một người đàn ông trong lòng tình cảm sâu nặng có thời gian thôi căn bản là không đủ. Ôn Nhiêu cắn cắn môi, gọi số điện thoại trong tay, tình yêu văn phòng gì gì đó, cô cũng không muốn có được không? Cô cũng không hy vọng tại thế giới này lãng phí quá nhiều thời gian, mặc dù đối với chấp hành giả mà nói, thời gian của bọn họ là vĩnh viễn không có giới hạn.

"Tôi tới xin làm trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc".

Ứng Thiến ngước mắt lên liền thấy cô gái dịu dàng trước mặt, khóe mắt mỉm cười, khóe môi hơi nhếch lên.

Thẳng đến bóng lưng cô gái dần dần rời đi, Ứng Thiến mới chính thức phục hồi lại tinh thần , một cô gái như vậy làm sao có thể làm một trợ lý tổng giám đốc nho nhỏ chứ? Lắc lắc đầu, cô vẫn là nên an phận làm nhân viên nhỏ của mình, xen vào việc của người khác thật đúng là không thích hợp với cô.

Ôn Nhiêu không thể không cảm thán chính mình, tại nhiều thế giới trước tích lũy được không ít kinh nghiệm, làm một trợ lý tổng giám đốc căn bản là không thành vấn đề. Cô không lo lắng Mục Hạo Dực sẽ đối với cô đột nhiên thân cận cảm thấy hoài nghi, cũng không phải cô có lá gan đi khiêu chiến với không gian quy định. Mà là trưởng bối hai nhà bọn họ muốn ôm cháu trai đều muốn điên rồi, đây cũng là vì đã kết hôn ba năm, ngay cả một lần mang thai cũng chưa có.

Hôm qua Ôn Nhiêu gọi điện thoại cho mẹ chồng, thoáng biểu hiện muốn thân cận với chồng, thế nhưng công việc công ty bận rộn, thời gian ở chung không nhiều lắm. Mẹ chồng cô thật sự đối xử rất tốt với cô, liền đề nghị cô đến công ty làm việc, cũng tiện thừa cơ bồi dưỡng tình cảm.

Đã có lý do tới nơi này, cô làm sao có thể buông tha cơ hội tốt ở chung này, cũng may người tiền nhiệm cũng coi như có ích đã từng học qua quản lý doanh nghiệp, đối với công việc trợ lý tuy rằng không phải rất quen thuộc, nhưng cũng sẽ không để cho người ta tìm ra chỗ sai nào.

Về phần Mục Hạo Dực, ấn tượng đối với cô còn dừng lại ở thời gian cô còn là một cô bé hay khóc nhè. Mặc dù bọn họ đã kết hôn, số lần bọn họ gặp mặt chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, làm sao có thể phát hiện cô bé hay khóc nhè ngày trước bây giờ đã trở thành một nữ nhân thành thục đây?

Nhưng vừa vào phòng làm việc, Ôn Nhiêu bình tĩnh nay lại bởi vì một người đàn ông khác đột nhiên xuất hiện khiến cô giật mình. Đúng rồi, cô làm sao có thể quên, tiền nhiệm nam phụ cùng nam chính là anh em chí cốt, người tiền nhiệm tháng trước xúi giục Ôn Nhiễm thổ lộ với nam phụ chính vì phá vỡ quy tắc không gian mà trực tiếp bị đá khỏi nhiệm vụ để lại cho cô một mớ bòng bong.Nếu không phải là Ôn Nhiêu định lực mười phần, đã sớm bị dọa cho hôn mê rồi.

Thẩm Trạch lúc Ôn Nhiêu vừa bước vào cửa đã nhận ra cô, ba người bọn họ cũng có thể xem như thanh mai trúc mã, bắt đầu từ lúc đi nhà trẻ liền đã cùng nhau đi, là người con gái duy nhất của ba thế gia, hắn và Mục Hạo Dực tự nhiên là vô cùng yêu thương cô em gái này, huống chi gia tộc như bọn họ, căn bản không hưởng thụ được hạnh phúc ấm áp của một gia đình bình thường.