Chương 10: Loại Mà Cô Thích

Uông Vũ Quy nhìn đồng ruộng hoang phế, thật vất vả áp xuống du͙© vọиɠ lại lần nữa mãnh liệt dâng lên —— đm, muốn làm ruộng quá đi!

Cũng may tiểu đội tiền trạm vừa rồi trở về đủ nhanh chóng, lúc này mới đánh mất ý niệm Quy muốn lập tức làm ruộng của Uông Vũ.

“Toàn bộ thị trấn đều rất an toàn, không có bóng dáng tang thi, đi thôi.” Người tên Lương Hữu dẫn đầu mở miệng nói.

Tạ Vân nghe vậy gật đầu, lúc này mới nói với những người khác: “Đi.”

“Tôi vừa mới mang mấy anh em đơn giản nhìn một chút, nơi này hẳn là đã sớm bị người lục soát hết rồi, đồ ăn, dược phẩm hoặc là những tài nguyên linh tinh khác có thể sử dụng đã sớm bị cướp đoạt không còn gì, nhưng mà phòng ốc bị hao tổn đều không nghiêm trọng, ít nhất có thể nghỉ ngơi tử tế.”

“Ừ.”

Lương Hữu đưa tiểu đội Tạ Vân tới căn nhà ba tầng lớn nhất ở trấn nhỏ, còn những người khác, dù sao trong thị trấn xem như an toàn, bọn họ cũng không thèm quản, rốt cuộc bọn họ có thể thuận tiện bảo hộ đến đây đã xem như tận tình tận nghĩa rồi, cũng không thể từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ bọn họ đều hỗ trợ được đúng không?

Tiểu đội của Tạ Vân hiện tại còn lại 24 người, mọi người cùng nhau lục soát căn nhà ba tầng một lượt, thời gian cũng không xem như uổng phí, chỉ là xác thật không thể lục soát ra thứ gì.

“Để ngừa vạn nhất, thay phiên trực đêm đi, 6 người một tổ.” Tạ Vân chỉ huy nói, chờ đến khi phân phối thành viên vào từng tổ nhỏ xong, lúc này hắn mới nhìn phía Uông Vũ Quy một bên, “Uông Vũ Quy, cô thì không cần……”

“Tôi canh ca đầu tiên.” Uông Vũ Quy trực tiếp đánh gãy lời Tạ Vân, trong lòng cô vẫn cứ mơ hồ có dự cảm xấu, cho nên không thể nào yên tâm lớn mật mà nghỉ ngơi.

“Oa, tôi có thể cùng một ca với tiểu tỷ tỷ nè, hời to rồi.” Thấy Uông Vũ Quy một chút đều không làm ra vẻ, người trong tiểu đội của Tạ Vân lúc này mới dám cùng nàng nói đùa một câu.

“Người trực đêm thì ở lại đại sảnh tầng một nhỉ? Vừa vặn nơi này có cái lò sưởi trong tường.” Uông Vũ Quy đối với mọi người gật gật đầu, ngay sau đó đưa ra kiến nghị của mình.

Tuy hiện tại kỳ thật cũng không lạnh đến mức phải sưởi ấm, nhưng trong lòng mọi người lại theo bản năng cảm thấy có lửa sẽ an toàn hơn một ít, phảng phất như đây là điều đã khắc sâu vào nhận thức của mỗi người vậy.

Cho nên sau khi Uông Vũ Quy nói như vậy, mọi người đều không phản đối, hơn nữa còn có người chủ động đi tìm chút gỗ có thể đốt, nhóm lửa lên.

Rốt cuộc bôn ba một ngày, mọi người cũng đều mệt mỏi, nếu đã sắp xếp người canh gác xong, những người khác liền tự mình tìm chỗ ngủ.

Uông Vũ Quy cũng tìm chỗ cách không quá xa ngồi xuống, chuẩn bị chỉnh lý tử tế lại một chút tình cảnh của mình hiện tại.

Chính là lúc cô mới vừa ngồi xuống, một người cùng ca trực đêm với cô cũng ngồi xuống bên cạnh.

“Cho nhau cơ hội nhé, mỹ nữ.”

“?”Uông Vũ Quy nhìn thoáng qua người nam nhân bên cạnh, nhất thời không có phản ứng kịp người này rốt cuộc là có ý tứ gì, sau đó cô lại thấy người đàn ông kia đem tay đặt trên mu bàn tay cô.

Uông Vũ Quy chỉ cảm thấy da gà cả người đều nổi hết lên rồi, vội vàng rút tay mình về, thập phần nghiêm túc nhìn về phía người đàn ông: “Anh không phải loại mà tôi thích.”

Nam nhân nghe vậy không khỏi sửng sốt, dường như là không nghĩ tới đã là mạt thế rồi còn có người há mồm ngậm miệng nói thích, rốt cuộc thế đạo hiện tại, có thể sống sót đều khó, ai còn có tâm tư đến những cái này? Chỉ là tận hưởng lạc thú trước mắt thôi.

Cho nên, câu trả lời của Uông Vũ Quy làm người đàn ông cảm thấy có chút buồn cười, hắn không nhịn được há mồm hỏi: “Ồ? Vậy cô nói xem tôi là loại gì?”

“Anh là mặt không ổn lắm.”

“…….” Này mẹ nó ai còn tiếp lời được? Người đàn ông yên lặng che lại trái tim nhỏ bị thương của mình, đứng dậy đến chỗ khác nghĩ mình lại xót cho thân.