Chương 8: Hợp Tác Vui Vẻ

Thấy Uông Vũ Quy không ngăn cản nó nói chuyện, lúc này nó mới tiếp tục nói: 【Tạm thời tôi không tìm thấy phương pháp cởi trói, tuy tôi trói định với cô rồi, nhưng rất nhiều công năng của tôi đều là nhằm vào vị ký chủ mà vốn dĩ tôi muốn trói định kia, cho nên tôi không cách nào tuyên bố nhiệm vụ với cô, cũng không có cách nào phát phần thưởng cho cô. 】

Thật ra Uông Vũ Quy đối với nhiệm vụ linh tinh gì đó cũng không cảm thấy hứng thú, bởi vì cô không thích bị người khác bắt buộc làm chuyện gì cả, tất nhiên cũng sẽ không đỏ mắt muốn phần thưởng nhiệm vụ.

Uông Vũ Quy cô nếu muốn thứ gì đó, tự mình sẽ đi tranh thủ. Nhưng nếu cô không muốn làm gì, ai cũng đừng nghĩ bức được cô.

“Ừ, đã hiểu.” Uông Vũ Quy tuần tra một vòng bốn phía, thấy không để sót gì, lúc này mới chậm rì rì đi đến bờ sông, sau đó lại phân thần cùng hệ thống trò chuyện hai câu, “Cho nên trừ việc mày ở trong đầu tao chiếm một chỗ ra, cũng không có bất kỳ tác dụng gì nhỉ?”

Tuy lời Uông Vũ Quy nói xác thật là sự thật, nhưng hệ thống cứ cảm thấy có chỗ nào không thích hợp ấy.

“Người khác thuê nhà còn biết phải trả tiền thuê đó, mày làm khách trọ không trả tiền thì cũng thôi đi, còn một ngày 24 giờ giám thị hành động của chủ nhà, làm chủ nhà không còn chút xíu nào riêng tư, thế này cũng thật quá đáng đúng không?

【Tôi……】bản thân hệ thống có vốn từ cực kỳ phong phú, giờ khắc này thế nhưng nghèo từ.

Cuối cùng vẫn là hệ thống nhìn trong tay Uông Vũ Quy cầm cái túi đựng đậu Hà Lan, sau đó bỗng nhiên biết nên đóng tiền nhà như thế nào: 【Tôi có thể giúp cô làm ruộng!!! 】

“Há?” Uông Vũ Quy rốt cuộc có chút hứng thú.

【Hẳn là cô đã nhận ra rồi đúng không? Trong cơ thể cô có một loại năng lượng cực kỳ cường đại, nhưng cô lại không khống chế được, cỗ năng lượng kia ở trong cơ thể cô đấu đá lung tung, cho nên cô cần phải cấp bách đem luồng năng lượng này phóng xuất ra. Tuy tôi không biết luồng năng lượng này rốt cuộc là thứ gì, hay có tác dụng như nào, nhưng vừa rồi khi máu cô dính vào thực vật, rõ ràng sinh ra ảnh hưởng nào đó với năng lượng trong thực vật, cho nên lúc này cô mới bỗng nhiên đặc biệt muốn làm ruộng! 】

【Mà tôi, có được cơ sở dữ liệu siêu siêu lớn, so với bách khoa toàn thư còn bách khoa toàn thư hơn, chuyện làm ruộng tôi hoàn toàn có thể dạy cô làm như thế nào, không chỉ có thế, tôi còn có thể tùy thời theo dõi tình trạng thân thể cô, miễn cho cỗ năng lượng tán loạn trong cơ thể cô làm hại tới cô mà cô cũng không biết, đương nhiên chỗ này của tôi còn có ít hạng mục giải trí nữa, tỷ như video hay trò chơi nhỏ linh tinh ý, để cho cô thả lỏng thể xác và tinh thần, muốn tôi thỉnh thoảng tâm sự với cô cũng không phải không thể. 】

Hệ thống nói, còn triển lãm cho Uông Vũ Quy một ít sách về phương diện nông nghiệp, sau đó lại triển lãm một lần mục lục video và trò chơi.

“Mày vừa mới nói công năng của mày đều là nhằm vào vị đối tượng ban đầu muốn trói định kia?”

【Ừ. 】

“Vậy cái vị ban đầu mày muốn trói định kia còn rất có phẩm vị đấy.” Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, Uông Vũ Quy phát hiện hệ thống tồn những video cùng trò chơi đó thế mà đều là loại mà cô thích.

Hệ thống nghe vậy lại nghĩ vị nguyên ký chủ nhà mình kia ít khi nói cười, không hiểu giải trí, thật sự không nghĩ ra được có phẩm vị chỗ nào, nhưng mà chỉ cần Uông Vũ Quy tiếp thu nó là được rồi, nó còn trông cậy vào Uông Vũ Quy có thể mang nó đi tìm được nguyên ký chủ nữa cơ.

【Vậy đây là cô đáp ứng rồi đúng không? 】

“Ừm, hợp tác vui vẻ nhé.”

【Cô không sợ tôi có âm mưu gì à? 】

Uông Vũ Quy nghe vậy lại rất nghiêm túc lắc đầu: “Giữa việc mày có âm mưu gì hay không với việc mày có thể trợ giúp tao thì có mâu thuẫn gì sao?”

【Không có. 】

“Thế không phải là được rồi à.” Uông Vũ Quy thật ra rất thông thấu, hơn nữa chính cô cũng nói không nên lời vì sao lại đối với hệ thống có cảm giác quen thuộc, trong tiềm thức tin tưởng hệ thống tuyệt sẽ không hại cô.