Chương 19: Kiệu hoa đưa nhầm phòng

Khóe miệng Trần Dịch Bắc nhếch lên, một tay bóp lấy cổ Đường Ngọc Kiều.

"Ngươi nghe được cái gì rồi?"

Mặc dù hắn ta đang cười, lại làm cho Đường Ngọc Kiều cảm giác được rét lạnh chưa từng có.

Nàng ta còn đang ở dưới thân Trần Dịch Bắc, côn ŧᏂịŧ hắn ta cũng chưa rút ra khỏi thân thể của Đường Ngọc Kiều, nhưng giờ phút này nàng ta chỉ cảm thấy người nam nhân kia thật xa lạ, phảng phất như chưa từng quen biết.

"Cái gì thϊếp cũng chưa nghe thấy."

"Không, ngươi nghe thấy được." Trần Dịch Bắc buông tay, vuốt ve khuôn mặt nàng ta. "Ngươi không nghe lầm, ta thật sự coi trọng Nguyễn Vũ Phỉ, cũng chính là đại tẩu."

Khóe mắt Đường Ngọc Kiều rưng rưng: "Chàng hối hận rồi? Nhưng màn hoán thê này rõ ràng là chủ ý của chàng, trước ngày thành thân thϊếp mới biết."

"Chuyện này với việc hoán thê không liên quan đến nhau. Đã xảy ra rồi ta cũng không có gì để hối hận. Điều ta muốn chính là sau này." Trần Dịch Bắc rút côn ŧᏂịŧ ra.

Xì! Một lượng chất lỏng chảy ra ngoài.

Đường Ngọc Kiều bỗng nhiên cảm thấy ghê tởm.

Đây chính là công tử nho nhã mà nàng ta nhìn trúng ư? Làm sao hắn ta lại có thể đúng lý hợp tình mà nói những lời không biết xấu hổ như vậy?

"Vậy bây giờ chàng muốn thế nào?" Đường Ngọc Kiều ngồi dậy, lấy chăn bông bọc lấy mình.

"Ngươi là một nữ nhân thông minh." Trần Dịch Bắc bước xuống giường, cầm lấy y phục bên cạnh mặc vào. "Không cần ta nói, ngươi cũng biết nên làm như thế nào mà, đúng không?"

Sau khi Trần Dịch Bắc rời đi, Đường Ngọc Kiều trùm chăn khóc nấc lên.

***

Trong hoa viên, một nam nhân cao lớn đang đè nữ nhân trên mặt đất mãnh liệt đưa đẩy. Dưới thân cô gái lót một lớp quần áo của nam nhân, nên không phải lo lắng cô sẽ bị đau.

"A... Sẽ có người thấy." Nữ nhân đó chính là Lê Viện đang ôm lấy eo đối phương, thở gấp nói. "Phu quân, đừng như vậy..."

"Bị người khác thấy có chỗ nào không tốt? Không phải tiểu da^ʍ oa thích nhất có người thưởng thức thân thể của nàng sao?" Trần Dịch Sâm còn mặc một chiếc áo trong mỏng, côn ŧᏂịŧ dưới thân không ngừng cắm vào tiểu huyệt.

Mà lúc này Lê Viện lại không mặc gì cả, dưới ánh trăng, cơ thể mỹ miều càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Trần Dịch Bắc không ngờ vừa mới bước ra sân đã nhìn thấy một màn như vậy. Tức khắc, lông mày hắn ta nhíu chặt lại.

Tên khốn nạn kia có phải biến thành dã thú rồi hay không? Làm sao lại có thể mọi lúc mọi nơi đều động dục như thế? Có điều xem ra cũng không tệ lắm, xem như là cho hắn ta được hưởng phúc ké.

Ngày ấy khi trông thấy thân thể " Nguyễn Vũ Phỉ ", đập vào mắt là cặρ √υ" vừa to vừa trắng, làm hắn ta chỉ muốn cắn một ngụm. Eo nhỏ như rắn nước của nàng phảng phất một tay cũng có thể bóp đứt. Còn có đôi chân dài trắng nõn cùng với tiểu huyệt mềm mại, quả thực là không chê vào đâu được. Nếu như vưu vật kia là thê tử hắn ta, hắn ta cũng sẽ nghĩ mọi biện pháp đổi từng địa điểm làm chết nàng.

"Nàng nói xem nếu nhị đệ thích ra vẻ đạo mạo kia nhìn thấy thân thể dâʍ đãиɠ này của nàng, có phải rất muốn làm nàng hay không?" Trần Dịch Sâm đột nhiên nói.

Yết hầu Trần Dịch Bắc khô khốc, nuốt nước miếng.

Muốn.

Hắn ta cực kỳ muốn nói như vậy.

Thế nhưng, hắn ta biết mình cần phải kìm chế lại bản thân.

"Đại ca thật là biết đùa." Trần Dịch Bắc không ngốc, đương nhiên biết người ta đã phát hiện ra mình. So với lén lén lút lút, không bằng quang minh chính đại đi ra ngoài.

Trần Dịch Sâm nghe thấy giọng nói của Trần Dịch Bắc, tốc độ càng lúc càng nhanh.

"A..." Lê Viện không nhịn được kêu to.

Trần Dịch Sâm cười nhạo: "Nhìn xem thê tử của ta rên hưng phấn bao nhiêu? Xem ra nhị đệ xuất hiện làm cho nàng kí©h thí©ɧ đây!"

Lê Viện nhanh chóng co rút hoa tâm, ở trước mặt Trần Dịch Bắc đạt cao trào. Cô động tình lắc lắc cơ thể, trong miệng phát ra âm thanh rêи ɾỉ.

"Dâʍ đãиɠ! Hắn vừa mới tới đã khiến nàng kích động như vậy? Muốn hắn thao nàng đúng không?" Trần Dịch Sâm đỏ mắt hung hăng cắm, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Lúc này, thực lực võ tướng của hắn được bộc lộ ra ngoài. Tốc độ nhanh tựa như máy móc, không ngừng rút ra rồi lại cắm vào, mỗi một lần đều đâm đến miệng tử ©υиɠ.

"A a..."

Trần Dịch Bắc thở hổn hển.

Hình ảnh này quá kí©h thí©ɧ.

Vừa rồi khi đứng ở xa đã vô cùng kí©h thí©ɧ, hiện tại cách gần như vậy, nhìn hình ảnh hai người làʍ t̠ìиɦ cực kỳ rõ ràng, quả thật kí©h thí©ɧ không chịu nổi.