Chương 14:

-Chẳng phải anh cậu nói không đến gần tôi còn gì? Tránh xa tôi ra - Dư Uyển ghét bỏ nói, cô sắp bị Lục Cảnh làm phiền chết rồi.

- Sao có thể, người bạn như cậu tôi xác định rồi. - Lục Cảnh cười hì hì.- Hôm qua, tôi còn cứ nghĩ anh cậu sẽ gọi cho bố tôi, không ngờ cả buổi tối không có chuyện gì xảy ra. Chắc chắn là công của cậu. Quả nhiên là anh em tốt của tôi.

Lục Cảnh nói tới đây, cậu dịch lại gần cô.

- Tối qua, anh cậu nhìn trông rất đáng sợ. Lúc về cậu có bị sao không thế?

-Bị gì, ai có thể làm gì tôi. - Dư Uyển hừ một tiếng, rồi cười.

- Cậu khác với lời đồn. - Lục Cảnh nhớ tới gì đó rồi bật cười - Bọn họ nói Dư Uyển ngang ngược, phách lối, kệch cỡm, khiến người chán ghét vô cùng.

- Nếu mà như thế, vì sao lúc đầu cậu lại đến gần tôi? - Dư Uyển chống cằm.

Lục Cảnh im lặng vài giây, mới đầu chuyển tới đây, cậu muốn quan hệ tốt với cô chỉ vì ở trường này địa vị của Dư Uyển rất lớn. Không nên chọc, cũng không cần thân thiết với cô ta quá. Chính là ý nghĩ của cậu.

Nhưng mà không thể nói đúng sự thật được.

-Vì không thể đánh giá người khác qua lời đồn được - Lục Cảnh ra vẻ nghiêm túc nói.

- Vậy cậu nghĩ tôi như nào? - Dư Uyển nhìn chăm chú vào Lục Cảnh.

- Một người đáng để làm bạn. - Lục Cảnh khẳng định trả lời, ánh mắt chân thành, không giống nói xạo.

Dư Uyển ngẩn ra. Một lúc cô cười, giọng nghi hoặc hỏi :

-Vì sao lại nghĩ như thế?

- Bởi vì tôi tin vào mắt mình, tôi nhìn người rất chuẩn. - Lục Cảnh cười tự tin.

Đúng vậy, tuy chỉ tiếp xúc vài ngày nhưng Lục Cảnh xác định Dư Uyển là người vô cùng tốt, tuy rằng kiêu căng chút, thỉnh thoảng vô lý chút nhưng mà dù sao cô là tiểu thư nhà họ Dư, đó chẳng phải là chuyện đương nhiên mà.

- Chiều tan học cậu muốn đi đâu không? - Lục Cảnh hỏi, cậu lại bổ sung tiếp.

- Trừ mấy quán bar ra.

Cậu thật sự sợ Dư Uyển lại hưng phấn kéo cậu đi chỗ đó rồi.

- Không thể đi, anh tôi dạo này sẽ ở nhà - Dư Uyển buồn rầu nói.

Đúng vậy, Dư Triệt cảm thấy cô học hư , nên anh ta muốn quản cô chặt hơn. Vì vậy, Dư Triệt quyết định sẽ ở nhà một thời gian, đề phòng không cho cô đi chơi khuya,đi những nơi không tốt.

Dư Uyển dám cá hôm qua Dư Triệt có thể bắt được cô ở chỗ Mỹ Nhân là do anh nói trước với quản lý ở đó là thấy cô thì báo với anh.

Đáng tiếc, hôm qua cô còn chưa chơi đủ.

Dư Uyển buồn bực thở dài.