Chương 2:

Dư Uyển bị tiếng ồn ào đánh thức, cô đỡ trán mở mắt nhìn xung quanh. Vừa nhìn rõ được xung quanh thì Dư Uyển liền đờ đẫn. Nơi này là đâu? Cô đang ở kí túc xá mà.

Ít phút sau, Dư Uyển trợn tròn mắt nhìn mọi thứ trước mắt.

Nơi này không phải quán bar sao?

Sao cô tới đây. Chẳng lẽ có người trong lúc cô ngủ đưa cô đến. Nhưng vì sao?

Dư Uyển trong đầu mười vạn câu hỏi vì sao. Cô trở nên bất an.

Đổi lại là một ai, đột nhiên tỉnh dậy tại một nơi xa lạ cũng sẽ cảm thấy hoảng sợ.

Còn có nhiều người xa lạ ngồi quanh cô. Hình như họ đang tổ chức tiệc gì đó.

Dư Uyển tay đỡ trán, chuyện gì đang xảy ra?

- Dư tiểu thư, cô làm sao vậy? Không khỏe ạ! Một giọng nam gọi cô. Lúc đó những người ngồi ở đó cũng quay lại nhìn cô. Dư Uyển giật mình quay ra nhìn hắn. Một thanh niên tầm 16 tuổi hai tay hôm ấp hai người phụ nữ nóng bỏng.

Cô ngẩn ra.

Dư tiểu thư?

Gọi cô sao!

Dư Uyển chần chừ mở miệng.

- Tôi ...

Tại sao tôi ở đây?Cậu là ai? Cậu biết tôi à?

Cô còn rất nhiều thứ muốn hỏi nhưng chưa kịp nói hết thì xung quanh đột nhiên yên tĩnh. Tất cả mọi người sợ hãi quay người nhìn cô.

Dư Uyển : ?

Cô khó hiểu , họ nhìn cô vậy là sao? Cô nhìn kĩ mới phát hiện họ đang nhìn về phía sau lưng cô.

Cô quay đầu lại. Không biết từ bao giờ đã có một người đàn ông đứng phía sau cô. Hắn lạnh lùng tuấn mỹ, cả thân tây trang toát lên hơi thở trưởng thành cấm dục.

Dư Uyển ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt của người đó. Khi chạm mắt với hắn, cô co rụt người lại.

Đáng sợ quá đi!

Ánh mắt thật lãnh lẽo.

- Anh .. có chuyện gì vậy - Dư Uyển cố chịu áp lực nhìn vào mắt hắn hỏi.

Cô vừa hỏi xong thic liền cảm thấy hối hận. Vì khi nghe cô hỏi xong người đàn ông càng lạnh lùng hơn, có vẻ như rất tức giận .

- Đứng lên, theo tôi về! - Hắn bỏ lại một câu rồi quay người đi.

Trước khi đi, hắn còn liếc mấy thiếu nam, thiếu nữ làm họ sợ đến mức cúi gằm mặt xuống chẳng dám ngẩng lên.

- Hả..? -Dư Uyển hơi chần chờ nhưng vẫn đứng dậy đuổi theo hắn.

Thôi thì cứ đi ra chỗ này đã.

Người này chắc có lẽ quen biết cô, hỏi hắn xem sao.

Dư Uyển theo người đàn ông đó ra cửa. Cô thấu hắn dừng lại trước chiếc ô tô màu đen. Hắn mở cửa nhưng chợt hắn dừng lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn cô, nhíu mày quát :

- Ăn mặc thế này còn ra thể thống gì!