Giáo bá - Chương 6: Ba mẹ đến thăm

Không tìm được người chăm nó, tạm thời Tại Dã chỉ có thể tự mình làm. Bởi vì tối qua nghe được tin dữ, anh trực tiếp chặn tất cả cuộc gọi đến, sau đó sáng sớm liền mang theo Dư Thiên đi ra ngoài đi cắt tóc.

Đây mới chính là sự tình lửa sém lông mày, buổi sáng lại bởi vì cột tóc giúp bé, anh đã lãng phí nửa giờ.

Anh dùng sức một chút, Dư Thiên liền ôm đầu kêu đau rầm rì, nhưng nếu anh không dùng lực, những lọn tóc vừa mềm vừa trơn không gọn được, thật vất vả cầm toàn bộ trong tay, cuối cùng buộc lên không phải nơi này sụp chính là nơi khác sụp, bé còn dùng sức xoa đầu nói da đầu bị kéo đau.

Cuối cùng phải tìm tiệc cắt tóc cho nó.

“ Thật là đáng yêu, anh trai mang bé đến cắt tóc à?” Thợ cắt tóc cười tủm tỉm.

Tại Dã xem miệng Dư Thiên muốn động, muốn thốt ra hai tiếng ba ba, nhanh chóng cầm miệng nó, đối với thợ cắt tóc nói: “ Cắt tóc cho nó,càng ngắn càng tốt.”

“ Bé gái xinh đẹp như vậy mà cắt tóc ngắn thì xấu lắm. Hay là tôi sửa một tí rồi tạo hình?”

“ Không cần, cắt đi.”

“ Cắt liền không thể thắt bím được đó! Nếu không làm xoăn đuôi tóc………” Thợ cắt tóc đề cử nhiệt tình.

“ Có cắt được không? Nếu không cắt được tôi đổi tiệm khác.” Tại Dã mới ngồi xuống đứng dậy muốn đi.

Thợ cắt tóc cầm lấy kéo mỉm cười: “ Được, xin hỏi là cắt đến dưới lỗ tai hay là trên lỗ tai?”

Cuối cùng thợ cắt tóc làm kiểu tóc xoăn ngang tai, kiểu tóc đó làm cho đứa bé trở nên giống búp bê dễ thương, mặt đều nhỏ hơn một size.

Nhặt tóc rơi, Thợ cắt tóc nói: “ Chất tóc bé thật tốt, nhưng nhanh dài, cách một khoảng thời gian liền phải đi cắt lại, nếu không phải buộc lên. Gần nhất trong tiệm đang có chương trình khuyến mãi nạp phí 500 tặng 50, cắt tóc miễn phí gội đầu, muốn tìm hiểu không?””

Lỗ tai Tại Dã giật giật. Tuy rằng anh chưa bao giờ bị các chương trình khuyến mãi mở thẻ nạp tiền đả động. Nhưng lần này, nghĩ đến tóc trẻ con dài nhanh thực sự phiền toái, hơn nữa gội đầu miễn phí….

“ Chào mừng quý khách lần sau lại đến!” thợ cắt tóc nhiệt tình tiễn khách.

Dư Thiên cầm thẻ vip tiệm cắt tóc, lắc lắc kiểu tóc mới của mình.

“ Lại lắc lư thì xuống dưới chính mình đi.” Tại Dã uy hϊếp.

Dư Thiên không muốn chính mình đi đường, đầu gục xuống dựa vào trên vai anh.

Mới có mấy ngày, Tại Dã phát hiện tư thế ôm trẻ con chủa chính mình đã thuần thục hơn nhiều.

Anh gọi xe, ôm Dư Thiên đi đến một nhà trẻ gần nhất để tư vấn. Trước đó, Tại Dã đã tìm hiểu tin tức trên di động, nhưng mà khi chính thức bước vào đây, anh nhíu mày.

Địa phương này thích hợp chứ? Nhà trẻ không lớn, trẻ con lại nhiều, thầy cô thì nhân lực không đủ, không lo được hết mọi chuyện, cơ sở vật chất thì đã cũ. Tại Dã còn nhìn đến hai đứa nhỏ đánh nhau đoạt đồ chơi, cào mặt đối phương, tuy rằng rất nhanh bị giáo viên ngăn lại.

Tại Dã nhìn bé ở trong ngực mình lười nhúc nhích. Nó lười như vậy, nói chuyện đều không rõ ràng, nếu người khác bắt nạt nó, nó chỉ biết khóc, ở chỗ này, Tại Dã suy nghĩ một chút liền nhíu mày.

Giấy khai sinh còn chưa chuẩn bị xong, Tại Dã đã mang theo Dư Thiên đi xem qua ba nhà trẻ.

Hai nhà khác điều kiện tương đối tốt, nhưng luôn có điểm là Tại Dã không hài lòng.

Anh mua nước và thuốc lá ở cửa hàng, ngồi xổm dưới bóng cây ven đường, cau mày trói chặt: “ Sao con phiền toái vậy chứ?”

Anh nghiện thuốc lá không nặng, mấy ngày nay bận rộn không nghĩ hút, lúc này trong lòng thực sự bực bội, châm điếu thuốc hung hăng hút hai hơi.

Mùi thuốc lá làm mặt Dư Thiên nhăn một mảnh, nó kêu lên: “ Thối! Thối! Thối! Thối!”

Hai mắt Tại Dã nhìn vào không trung, không để ý tới cô.

Đột nhiên đầu Dư Thiên đυ.ng vào trên vai anh, Tại Dã một tay giơ điếu thuốc một tay đè lại trán nó.

Đứa bé đâm mạnh vào trán anh, giống một con lợn rừng nhỏ, Tại Dã câm nín, vội vàng dập tắt thuốc lá ném vào thùng rác bên cạnh.

“ Được rồi được rồi.”

Trẻ con sao lại rắc rối vậy chứ?

Có rắc rối lớn hơn nữa chờ anh.

Mang theo Dư Thiên về đến nhà, đi vào cửa liền buông nó xuống.

Dư Thiên ngửa đầu: “ Uống sữa chua!”

Tại Dã: “ Chỉ có thể uống một lọ.”

Nói xong một lớn một nhỏ đi vào phòng khách, Tại Dã đột nhiên đối mặt với hai người đang ngồi trên sô pha.

Tại Dã: !!!!!!!

Vì để cho anh không phát hiện ra, hai người này thế nhưng không cởi giày ở cửa, mà im ắng mai phục ở chỗ này. Lông mày Tại Dã nhảy dựng, nhanh chóng cúi người bế lên Dư Thiên quay đầu muốn chạy ra ngoài cửa.

Bang!

Một chiếc dép lê lướt qua đầu anh, nện ở trên tủ giày, thành công làm Tại Dã ngừng hành vi chạy trốn.

“ Tiểu Dã, con lại đây.” Người mẹ hồi lâu không thấy trong tay còn cầm một chiếc dép lê khác nói vậy.

Phía sau bà, còn có một người đàn ông trung niên ăn mặc áo vest giống như mới rời đi một hội nghị nào đó, không thể nghi ngờ chính là ba anh.

Ba anh ông Tại Diên cùng mẹ anh bà Ôn Linh từ sau khi ly hôn, đã nhiều năm không gặp.

Khi ly hôn mắng chửi túi bụi, xé rách da mặt, đều bày ra thái độ cả đời không qua lại với nhau, không nghĩ rằng sau nhiều năm không gặp, bây giờ có thể bình thản ngồi cùng nhau trong một gian phòng là bởi vì con trai mới thành niên làm ra một cô con gái.

Trên sô pha, nam nữ trung niên biểu tình nghiêm trọng ngồi một trái một phải đối diện Tại Dã cùng đứa trẻ. Trên bàn uống nước là 3 phần báo cáo giám định có kết quả giống nhau, trong đó có một phần bị xoa nắn tràn đầy nếp nhăn.

Ông Tại Diên cùng bà Ôn Linh nhìn đứa bé một hồi lâu, rốt cuộc ánh mặt phức tạp và nhìn về phía Tại Dã.

Ông Tại Diên lần đầu tiên lên tiếng: “ Tao đối với mày quản giáo quá ít, mày mới 18 tuổi mà đã có con gái 2 tuổi.”

Tại Dã nghe ông nói chuyện lình thói quen phản cảm, mặt vô biểu tình cãi lại: “ Là di truyền.”

Ba chữ, max trào phúng.

Vì thế mà ông Tại Diên không thích ở chung với đứa con trai này, sẽ bị tức giận đến sưng mạch máu não, không bao giờ từ miệng nó nghe được một lời hay.

“ Mày nói gì vậy? Tao dạy mày vị thành niên liền ngủ với con nhà người ta, làm người ta mang thai?”

“ Lời nói và việc làm mẫu mực thì không dạy cũng biết, thượng bất chính hạ tắc loạn.”

Hai câu nói, làm tung hoành trên thương trường nhiều năm ông Tại Diên tức giận đến thở hỗn hển. Thiếu chút nữa ông cầm cây chổi bên cạnh lên đánh nó, chỉ là ngại với cháu gái đang đứng nhìn bên cạnh, cố nhịn xuống dưới.

Lúc này, bà Ôn Linh mở miệng, ngữ khí không kịch liệt giống ông Tại Diên, ngược lại mang tính đau kịch liệt: “ Mấy năm nay, mẹ cũng không quan tâm đến con. Tiểu Dã, mẹ vẫn luôn cho rằng còn là đứa trẻ ngoan, nhưng mà tại sao con lại làm ra việc không chịu trách nhiệm này?”

Thiếu niên có thể giương cổ lên cãi nhau với ông Tại Diên lúc này lại không rên một tiếng. Chỉ dùng trầm mặc đối kháng với sự thất vọng của mẹ.

“ Mẹ đứa bé là ai? Nếu đã sinh con, trước làm bổ sung hôn lễ đi?” Ôn Linh không trách mắng nhiều mà đưa ra vấn đề.

Tại Dã không có biểu tình: “ Con không biết mẹ con bé là ai”

Ông Linh, Tại Diên: “?”

“ Không biết là sao? Mày ngủ ai mày cũng không biết?” Tại Diên đề cao âm lượng.

Ôn Linh không biết tưởng tưởng cái gì, che ngực đấm tay vịn sô pha: “ Tại sao lại thành ra như thế này!”

Dù sao cái gì cần nói đã nói, Tại Dã dứt khoát bổ sung cho xong: “ Con không biết gì hết, nếu con nói con cảm thấy chính mình vẫn là xử nam bố mẹ tin không?”

“ Nói cái quằn què gì vậy, xử nam thì làm sao có con gái!” Tại Diên lớn tiếng.

“ Hừ, con không biết nó đến như thế nào, cũng không biết mẹ nó là ai, mấy ngày trước con nhặt nó từ đồn công an về, lúc đó còn nghĩ rằng đó là con gái riêng của ba.”

Nói xong còn chưa đủ, Tại Dã nói với Ôn Linh: “ Con đã thành niên, thời gian con sống một mình so với thời gian mẹ dạy con còn dài hơn, trưởng thành rác rưởi cũng không liên quan gì đến mẹ, mẹ vẫn nên về giáo dục con trai thứ hai, đừng lãng phí thời gian ở con.”

Tại Diên tức điên: “ Mày nói gì vậy! Đồ súc sinh!”

Ông cầm lấy cây chổi nhựa liền ném về phía Tại Dã.

Ôn Linh cũng tức giận đến ánh mắt biến đổi, cởi dép lê trên chân: “ Con nói cái gì? Nói lại lần nữa!”

Một hơi đốt hai quả pháo Tại Dã né tránh cây chổi, một tay ấn phần dựa lưng sô pha, cả người nhảy qua sô pha nhanh chóng ôm Dư Thiên vẻ mặt mờ mịt vô tội chạy trốn vào phòng trong.

“ Mày còn muốn chạy, oắt con có bản lĩnh mày đừng chạy!” Tại Diên thấy anh thế mà chạy, theo bản năng nhặt cây chổi đuổi theo.

Ôn Linh cũng sốt ruột mà đuổi theo: “ Thả đứa nhỏ xuống, đừng dọa nó! Tại Dã!”

Một đôi trung niên từng là vợ chồng, ở bên ngoài cũng là người có thể diện, lúc này một người cầm cây chổi, một người cầm dép lê đuổi theo sau còn đuổi không kịp. Rốt cuộc chạy ở đằng trước là học sinh cấp ba 18 tuổi, thể lực dư thừa.

Tại Dã một đường chạy đến phòng ngủ, khóa trái, để hai người ở bên ngoài.

Không để ý đến gõ cửa bên ngoài cùng tiếng mắng tức giận, Tại Dã ôm Dư Thiên đặt nó trên giường, giũ chăn ra bao vây nó ở bên trong, rồi lấy tai nghe mang cho nó, đôi tay trùm lên tay nghe che lại lỗ tai nó.

Vẻ mặt anh đầy khıêυ khí©h sau khi đã hết lệ khí, lại nói khẽ với Dư Thiên: “ Không cần nghe.”

Dư Thiên nhìn anh một lát, đầu chậm rãi ngã về phía trước.

Tại Dã: “ Làm sao? Mệt nhọc?”

Anh không thể không rảnh ra một tay tới khống chế cho nó không ngã về phía trước. Dư Thiên liền tư thế này, đem cằm đặt trên lòng bàn tay anh xong nghiêng đầu, đã ngủ.

Tại Dã: “…………”

Như vậy mà cũng có thể ngủ được, đi ra ngoài một ngày thôi mà, mệt lắm sao?

Nhưng là, thật kỳ lạ, lòng bàn tay nặng trĩu, đứa trẻ dựa vào trên người mềm mụp nghe tiếng tim nó đập giống như ôm trong ngực một con thỏ con, rất có cảm giác tồn tại, đến mức tiếng đập cửa bên ngoài cũng không làm người ta chú ý.

Bên ngoài dần dần không có động tĩnh, Tại Dã đem đứa trẻ ngủ say nhét vào trong chăn, chính mình mở cửa đi ra ngoài.

Nhìn qua ba mẹ anh hình như đã bình tĩnh lại, yên lặng ngồi trên sô pha, nhỏ giọng nói với nhau cái gì đó. Nhìn thấy Tại Dã xuất hiện, giọng nói hai người dừng lại.

“ Nếu chuyện đã xảy ra, bố mẹ nói cái gì đi nữa cũng không làm được gì, nhưng mà đứa bé này, con phải làm sao bây giờ?” Tại Diên ngữ khí uy nghiêm.

“ Chính con mới 18 tuổi, còn đang đi học, làm sao có thể chiếu cố đứa trẻ nhỏ như vậy,” Trong giọng nói Ôn Linh càng nhiều lo lắng.

Tại Dã: “ Không phải con châm chọc, chỉ trần thuật sự thật. Lúc con vị thành niên hai người đều không quản con, hiện tại con thành niên, liền không cần phải xen vào, con gái con chính con sẽ chiếu cố.”

“ Khẩu khí thật lớn, con biết chiếu cố trẻ con?” Tại Diên hừ mạnh.

Tại Dã nghĩ đến chính mình nửa đêm dậy tẩy áo thun cái mà bị nó mặc hôm đái dầm, nghĩ đến chính mình gội đầu buộc tóc cho nó, mua đồ ăn cho nó, ôm nó đi khảo sát nhà trẻ vừa đi chính là một ngày, bỗng dưng eo thẳng thắn : “ So với ba thì biết nhiều hơn.”