Chương 15: Công lược bác sĩ nam khoa

Trái tim của Diệp Tiểu Vũ ngứa ngáy không chịu nổi, nghĩ xem có nên giả vờ muốn hay không mà vô tình đút dươиɠ ѵậŧ của anh vào trong tiểu huyệt của mình. Kết quả ngay tại thời điểm cô còn đang mang những suy nghĩ đen tối kia, thì sớm đã đem cái thứ đó chui tọt vào cái hang động không được ăn no mà đói khát của cô, cứ như vậy nhiệt tình nhún lên xuống như chơi cầu trượt.





Mới đầu cô còn hơi hoảng sợ cùng luống cuống, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhìn Lục Lộ, "Em không phải cố ý đâu."





Em chính là cố ý! Lục Lộ nhìn cô chằm chằm, lúc này mặt trời cũng đã lên cao ánh nắng ban mai xuyên qua bức rèm, tạo nên những đường ánh sáng mờ ảo, càng làm cho bộ ngực trắng nõn, đầy đặn của cô thấy rõ ràng hơn y như hai quả đồi vậy, chúng cứ thế mà theo động tác của cô run lên không ngừng, cứ nhìn như vậy trông cực kỳ no đủ mà cũng rất ngây thơ.





Đã bị làm đến vậy rồi sao có thể khiến cô mệt mỏi được đây! Trong ánh mắt của Lục Lộ hiện lên vẻ ôn nhu như nước, nhanh chóng phối hợp thẳng lưng đi vào.





...





"Chào buổi sáng, bác sĩ Lục."





"Chào buổi sáng."





Khoác lên mình chiếc áo khoác trắng và bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.





Tiếng còi của xe cứu thương vang lên suốt quãng đường đến Bệnh viện Nhân dân Ngân Định. Sau khi khám cho một bệnh nhân, chẩn đoán và hướng dẫn anh ta các biện pháp phòng ngừa, dặn anh ta lúc sau trở về thì chú ý hơn một chút, sau đó chăm chú vào giải quyết công việc thì Lục Lộ nhận được một cuộc gọi nội bộ từ khoa cấp cứu.





Một bệnh nhân bị mắc kẹt dươиɠ ѵậŧ trong một đoạn ống và không thể lấy nó ra. Hạ thể bị tổn thương nghiêm trọng ngay bây giờ anh ta cần hỗ trợ nhanh chóng của anh.





Cùng lúc đó, Diệp Tiểu Vũ, người đang ngủ gật trên ban công ở nhà, đột nhiên nghe thấy một tiếng "đing" trong đầu và một âm thanh nhắc nhở xuất hiện.





"Trợ lý hệ thống nhắc nhở cô, xuất hiện một nhiệm vụ phụ, cứu nam phụ Lục Lộ khỏi bị một cô gái xuyên không quyến rũ."





Nghe vậy, cơn buồn ngủ của Diệp Tiểu Vũ lập tức biến mất. Lấy một vài từ khóa.





Nam phụ Lục Lộ, nữ nhân xuyên không, quyến rũ.





Trong lòng bồn chồn, có chút bất an cô hỏi: “Nhiệm vụ chưa hoàn thành sao lại mọc ra nhiệm vụ phụ này nữa?”.





Trợ lý rõ ràng so với hệ thống của chính mình nói chuyện dễ dàng hơn nhiều, vì vậy nó giải thích với cô: "Đó là bởi vì nếu thân thể phục chế ở lại nơi này, theo tiến trình thiết lập từ trước, lúc này cô ấy nên đi cùng mục tiêu công lược, cũng giúp Lục Lộ tránh được người phụ nữ xuyên không đó xem là mục tiêu cơ hội."





Nói cách khác, chẳng lẽ cô đã khiến Lục Lộ gặp phải tai họa như vậy sao? Nhưng khi nghe về những từ ngữ như trình tự thiết lập, Diệp Tiểu Vũ bỗng cảm thấy ghê tởm.





Từ lời giải thích của trợ thủ, cô biết cô gái xuyên không kia đến đây có một hệ thống cực kỳ dâʍ đãиɠ, muốn cô ta làʍ t̠ìиɦ với nam chính và nam phụ. Nam chính tên Tưởng Truyền Dật là bác sĩ phẫu thuật tim đầu tiên của khoa ngoại, còn cô ta là một bác sĩ nội trú, tên là Nhạc Yêu Yêu, sau khi cùng với Tưởng Truyền Dật trở thành một đôi, thì mọi chuyện giống như sắc trời đang yên bình tự nhiện lại nổi giông tố, lửa tình giữa hai người bùng lên khắp nơi.





Phòng làm việc của bác sĩ, phòng kiểm tra, phòng phẫu thuật đều là nơi hai người làʍ t̠ìиɦ, cho dù chỉ có bức màn ngăn cách, bọn họ cũng có thể vui vẻ làʍ t̠ìиɦ. Giống như tên của cô ta, Nhạc Yêu Yêu, cô ta chính là thích được đàn ông thao làm.





Lần này Lục Lộ đến khoa cấp cứu để giúp đỡ, chính vì thế mà Nhạc Yêu Yêu đã bị mê hoặc bởi sự xuất hiện của anh ấy ngay từ lần đầu gặp mặt, muốn đem anh làm mục tiêu thứ hai của mình.





Việc cô ta thích được bất kỳ người đàn ông nào làʍ t̠ìиɦ không liên quan gì đến Diệp Tiểu Vũ, nhưng cô ta cũng không nên để mắt đến Lục Lộ của cô.





Cô nhanh chóng lấy điện thoại di động bên cạnh ra và gọi cho Lục Lộ.





Điện thoại vừa kết nối, Diệp Tiểu Vũ đã vội vàng hỏi: "Anh bây giờ đang đi đến phòng cấp cứu sao?"





“Sao em biết?” Thấy thang máy hồi lâu không xuống, Lục Lộ lập tức thay đổi đi vào thang bộ.





“Đừng đi, nơi đó có nữ sài lang, cô ta sẽ ăn thịt anh đó.” Muốn cắt đứt nguồn gốc của mọi chuyện, chỉ cần kêu Lục Lộ đừng đi là được.





“Không phải nữ sài lang đã ăn thịt anh từ lâu rồi sao?” Lục Lộ thoải mái nói, cùng cô nói đùa vui vẻ.





Diệp Tiểu Vũ sững sờ một lúc, sau đó cô mới hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh, lén lút nhổ một nước bọt và nghiêm túc nói: "Đừng đi, được không?"





"Mèo con ngoan, đây là công việc, buổi tối sẽ trở về với em."





Nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đã bị đối phương tắc đi, Diệp Tiểu Vũ không khỏi cảm thấy bực mình, cùng bế tắc chán nản.





...





Phòng cấp cứu đang diễn ra một cảnh bận rộn. Trong phòng cấp cứu ở phía đông, một số nhân viên y tế, bao gồm cả bác sĩ điều trị và bác sĩ nội trú, đang thảo luận về kế hoạch điều trị, vây xung quanh một người đàn ông với một chiếc ống gắn trên dươиɠ ѵậŧ của anh ta.





Những nhân viên y tế này tất cả đều là phụ nữ, người đàn ông thấy có chút xấu hổ, đến mức phải lấy tay che mặt như thể làm như vậy sẽ không ai nhìn thấy bộ dạng hiện tại của mình. Trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ thảm thiết.





"Bác sĩ Lục đâu? Sao còn chưa tới?"





“Đến rồi, đến rồi.” Nữ y tá nhìn thấy người đàn ông vừa mắt, nổi bật nhất trong đám người đi ra, vui vẻ nói.





Cô bác sĩ trẻ mặc áo khoác trắng bên cạnh cũng nhìn thấy Lục Lộ đi về phía phòng cấp cứu, hai mắt lập tức sáng lên, bên trong có một tia sáng khó hiểu trào dâng.





Cô y tá không chú ý đến sự thay đổi thoáng qua trên nét mặt của cô ta, nhỏ giọng nói với cô ta: “Để mà nói, thì bệnh viện chúng ta có hai nam thần cực kỳ đẹp trai, nhất là bác sĩ Lục, theo tôi thấy còn đẹp hơn cả bác sĩ Tưởng ấy chứ. Có thể bác sĩ Nhạc mới tới đây nên không biết, bác sĩ Lục đối với mọi người vô cùng khiêm tốn và lịch sự, rất được các y tá yêu quý! Nếu tôi mà chưa kết hôn, nhất định cũng sẽ có ý tưởng như những người khác.”