Chương 3: Cảm giác làm công thế nào?

Cậu thuê một phòng xép ở phòng cho khách, định vừa nghỉ ngơi vừa chờ thụ chính xuất hiện.

Phòng xép có cách âm rất tốt, cửa được đóng kín, âm thành từ quán bar đến phòng khiêu vũ nhảy Disco đều bị ngăn cách hoàn toàn.

Thẩm Vãn Dao thở phào nhẹ nhõm.

Cậu nằm lên giường, muốn chợp mắt một hồi.

Cậu sợ hệ thống nói mình, ngoan ngoãn nhẹ nhàng bổ sung một câu: “Tôi sẽ không ngủ.”

“…”

Hệ thống không nói chuyện.

Khả năng tự chủ của Thẩm Vãn Dao không mạnh, cậu cứ thể mơ màng ngủ mất.

Khi nửa mộng nửa tỉnh, cậu nghe thấy cửa phòng xép bị đẩy ra, phát ra một tiếng kẽo kẹt, theo đó là một mùi hương kì quái xông vào

…… Là hương rượu vang đó

Có ai làm đổ rượu vang đỏ à?

Mùi hương này quá nồng đậm khiến Thẩm Vãn Dao có chút nôn nao.

Cậu muốn mở mắt ra để xem ai là người xông vào phòng xép thì lại phát hiện hương vị này khiến cậu không có sức lực, không mở mắt ra được.

Thẩm Vãn Dao chỉ có thể dùng hai chân khẽ giãy giụa trên giường, cầu cứu hệ thống: “Thống, thống thống……”

“Đây!”

“Người xông vào phòng cậu là một vị Omega đến kì. Kỳ phát tình của Omega không giống với Alpha, ý thức của họ hỗn loạn, không phân rõ đông nam tây bắc. Chắc cậu ra đi nhầm phòng trong lúc ngơ ngẩn thôi.”

Thẩm Vãn Dao nhắm chặt mắt, cắn môi. Cậu định tiếp tục nói cái gì đó nhưng lại không nói ra.

Hệ thống đoán được Thẩm Vãn Dao muốn hỏi cái gì.

“Cậu là Alpha, sẽ chịu ảnh hưởng từ tin tức tố của Omega. Cấp bậc Alpha của cậu không cao nên sẽ bị ảnh hưởng rất lớn…”

“Rõ ràng trong sách không có đoạn cốt truyện này, vì sao lại có Omega qua đường đến kì phát tình tới gần cậu?”

Hệ thống không phải thực thể nên không thể đuổi Omega kia đi.

Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng người xông vào phòng xép, từng bước tới gần Thẩm Vãn Dao.

Trong phòng xép chỉ có một cái đèn ở đầu giường sáng lên.

Trong ánh sáng tối tăm, hệ thống thấy được thân hình của Omega đang phát tình kia.

Cao tới 1m9.

…… Có phải người qua đường Omega này hơi to con quá rồi không?

Hệ thống muốn nhìn rõ mặt cậu ta.

Nhưng ngay sau đó, nó không còn thấy cái gì nữa.

Chỉ có thể thấy một mảnh mosaic, âm thanh cũng biến thành tiếng đô đô đô.

Gặp phải trường hợp ký chủ làm chuyện không phù hợp với trẻ em, thị giác và thính giác của hệ thống sẽ bị che đi.

Nó chỉ có thể nghe thấy tiếng ậm ừ mơ hồ không ngừng của ký chủ: “Khẩu khẩu khẩu khẩu ô ô ô.”

Hệ thống: “……” Xong đời.

Lần đầu tiên ký chủ tiến hành nhiệm vụ đã bị ăn luôn!!

Nhưng nó lại tưởng tượng.

Thẩm Vãn Dao là Alpha mà! Cái người qua đường này là Omega!

Ở thế giới này, dù Alpha có bề ngoài thế nào thì họ đều là công trời sinh.

Mà Omega là thụ trời sinh.

Thẩm Vãn Dao tương ngộ với vị Omega người qua đường đang trong kì phát tình, nhất định sẽ là công.

Điều này cực kì phù hợp với thiết lập tra công pháo hôi mà Thẩm Vãn Dao sắm vai.

Nó đã đọc qua phản hồi của những hệ thống Thành Công khác. Sau khi làm công, ký chủ sẽ thần thanh khí sảng, eo không đau chân không run, đồng thời còn thể rằng sẽ làm công cả đời

Tức khắc hệ thống yên tâm để Thẩm Vãn Dao và Omega xa lạ ở bên nhau.

Nói không chừng còn có thể khiến Thẩm Vãn Dao mở ra cánh cửa của thế giới mới! Trở thành một trợ giúp lớn trong nhiệm vụ làm công!

Quả đúng là trời cũng giúp ta!

Hệ thống mỹ mãn lâm vào ngủ đông.

*

Không biết qua bao lâu, hệ thống bị tiếng sột soạt đánh thức.

Nó kết thúc ngủ đông, phát hiện mosaic trước mắt đã biến mất.

Nó không còn ở trong phòng xép quán bar phòng, mà đang ở phòng ngủ của Thẩm Vãn Dao.

Đống chăn mền nhô lên thành một cục, Thẩm Vãn Dao cuộn tròn trong ổ chăn, lộ ra tóc đen xoã tung mềm mại.

Hệ thống: “?”

Sao sự tình không phát triển như tưởng tượng của nó vậy?

Lần đầu tiên làm công xong, ký chủ không nên ở phòng xép quán bar, thần thanh khí sảng hút thuốc, tỏ vẻ không muốn phụ trách với vị OMEGA kia à.

Sao lại chạy về đây trước rồi?

Hệ thống nghĩ có thể là do thói quen của mỗi công không giống nhau.

Có công thích xong việc là hút thuốc, có công thích xong việc là uống rượu. Có khả năng ký chủ của xong việc thì thích chạy về nhà ngủ thêm tí.

Hệ thống chui vào đầu Thẩm Vãn Dao, lẩm bà lẩm bẩm: “Ký chủ, ký chủ tỉnh đi.”

Cục nhỏ chuyển động, đầu thò ra từ trong chăn.

Khi hệ thống thấy mặt thiếu niên, nó giật mình.

Sắc mặt của Thẩm Vãn Dao ửng hồng, khóe mắt đỏ rực đẫm nước mắt, lông mi cong vυ"t ướŧ áŧ còn đọng vài giọt nước mắt chưa khô.

Môi thịt đỏ thắm đầy đặn toàn là dấu răng.

Hệ thống ngu luôn. Khi nó tới chỗ hệ thống khác quan sát, thấy công khác xong việc đều thần thanh khí sảng, quần áo chỉnh tề, mặt mày hớn hở.

Nhưng sao ký chủ của nó lại khóc thảm thiết như vậy???

Ầy, hẳn là mỗi công đều khác nhau rồi.

Hệ thống hỏi: “Ký chủ, cảm giác làm công thế nào nha?”

“……”

Thẩm Vãn Dao mím môi: “Làm, làm công, chính là…chuyện tôi làm với vị Omega kia sao?”

Giọng nói của cậu rất nhẹ, như không còn sức lực, thậm chí còn hơi khàn.

“Đúng vậy! Làm công rất thoải mái! Chẳng sợ lần đầu tiên cũng thế! Đặc biệt là đối với Alpha mà nói, nó còn giúp giảm bớt sự khó chịu của kỳ phát tình!”

Thẩm Vãn Dao nhíu mày: “Hu hu, tôi cảm thấy không thoải mái.”

Hệ thống tự nhiên có dự cảm không tốt.

Thẩm Vãn Dao gục đầu xuống, gương mặt phiếm hồng, giống dâu tây mọng nước.

“Chuyện mà vị Omega làm với tôi không thể nói là khó chịu nhưng dù sao cũng rất kỳ quái, bụng trướng lên, mông đau lắm…”

“Tôi nói dừng lại, đôi mắt cũng đỏ lên vì khóc mà hắn còn làm tôi, hắn là một Omega rất xấu tính…”

Cậu càng nói càng tủi thân, cơ thể mềm mại lại cuộn tròn.

Hệ thống: “?”

Hệ thống: “Ký, ký chủ, cậu miêu tả cẩn thận một chút…”

Thẩm Vãn Dao nắm chặt góc chăn, ấp úng, đứt quãng miêu tả quá trình.