Chương 34: Tg1 tổng tài bệnh kiều (33)

Chương 34: [TG1] Tổng Tài Bệnh Kiều (33)

"Tạ Qua! Anh muốn làm gì?" Bạch Tô xụi lơ trong ngực Tạ Qua, bị hắn ta bế tới một căn phòng trên tầng hai, cô khẩn trương nói chuyện rời đi sự chú ý của hắn ta rồi sờ điện thoại trong túi quần.

"Muốn làm gì? Đương nhiên là muốn có được em, không phải trước kia em rất thích anh sao? Qua ngày hôm nay, chúng ta có thể ở bên nhau rồi."

Tạ Qua khóe môi treo lên nụ cười đắc ý, bởi vì tâm tình kích động và cao hứng, hắn ta ôm Bạch Tô lên lầu càng nhanh hơn.

Lúc sau hắn ta lẩm bẩm trong miệng:

"Tiểu cữu cữu rất xin lỗi, chuyện gì cháu cũng nghe lời, chỉ riêng việc này là không được. Chú hãy nhường Bạch Tô cho cháu đi."

"Em cũng nghĩ quá đơn giản rồi, em không thể thoát được đâu!"

Tạ Qua đặt Bạch Tô lên giường, sau đó trực tiếp giật lấy điện thoại của Bạch Tô đập xuống đất, trong lòng Bạch Tô trầm xuống, tia hy vọng cuối cùng cũng vụt tắt, cô gắng gượng chống lại cơn buồn ngủ đang ập đến, cố gắng bình tĩnh nói.

"Anh cho rằng làm vậy là có thể có được tôi sao?"

Tạ Qua đang chuẩn bị cởϊ áσ sơ mi của Bạch Tô ra nghe thấy lời này của cô động tác trên tay cũng dừng lại, hắn ta hỏi:

"Em có ý gì?"

"Anh cho rằng làm những chuyện này với tôi, tôi sẽ cam tâm tình nguyện đi theo anh sao? Tạ Qua, anh cũng quá ngây thơ rồi, Bạch Tô tôi nếu đã không muốn thỏa hiệp thì dù anh có lấy dao kề cổ tôi tôi cũng sẽ không đồng ý đâu!"

Bạch Tô nhìn Tạ Qua khinh thường đến cực điểm, nghiêm túc mở miệng nói. Dù có ghét hắn ta đến đâu nhưng cô không ngờ hắn có thể làm ra loại chuyện này. Nghiêm túc mà nói thì hắn chính là nam chính của thế giới này không phải sao, dám làm ra loại chuyện bỉ ổi này chỉ dành cho tra nam!

Tạ Qua ngây người một hồi lâu, lại tiếp tục động tác giải nút trên tay, hắn ta giống như không sao cả mà cười:

"Cùng lắm thì có được thân thể của em trước, sau đó sẽ là tâm của em."

Nói xong hắn ta cởi nút cuối cùng, mở rộng áo của Bạch Tô ra, bên trong vẫn còn một cái áo ba lỗ ngang ngực, Tạ Qua nhìn đến mê mẩn, làn sa của Bạch Tô rất trắng lại mịn màng, dáng người phát dục rất tốt, nam nhân nhìn đều không nhịn được sinh ra vài phần du͙© vọиɠ.

Tài xế đưa Bạch Tô đến biệt thự vừa mới lái xe rời đi không bao lâu đã nhận được điện thoại của Cố Nam Thành:

"Trở Bạch Tô tới công ty."

Tài xế sửng sốt:

"Cố tổng, không phải ngài bảo Tạ thiếu gia nói tôi trở Bạch tiểu thư đến biệt thư ngoại ô sao? Tôi mới trở về từ đó."

"Cái gì!"

Cố Nam Thành đột nhiên từ trên ghế ngồi đứng lên, thanh âm có kinh hoảng cùng run rẩy, trong lòng ẩn ẩn dự cảm xấu.

* * *

Tại tầng hai ở biệt thự.

Tạ Qua đang muốn cởi nốt đồ của Bạch Tô ra, cô tích góp chút sực lực trên chân, thừa dịp Tạ Qua không chú ý cô bỗng nhiên nâng chân lên đá vào đũng quần của Tạ Qua.

Sắc mặt hắn ta lập tức xanh mét, tay hắn ôm chỗ bị đau lăn qua lộn lại trên giường.

Bạch Tô nhân lúc này té xuống mặt đất, gian nan đẩy bức ảnh trên tủ xuống đất cô nhanh chóng nhặt mảnh thủy tinh rơi trên đất cứa vào tay mình, tâm trí bỗng nhiên tỉnh táo hơn chút ít.

Cánh tay bị một vật bén nhọn cắt qua da thịt, Bạch Tô đau đến nhíu mày, máu từ miệng vết thương chảy xuống, trên tay đau đớn cũng không làm cô để ý tới, thân thể cũng khôi phục được chút sức lực, Bạch Tô đỡ vách tường khó khăn đứng dậy, sau đó nghiêng ngả lảo đảo mở cửa chạy xuống tầng.

"Bạch Tô, hôm nay em đừng nghĩ có thể thoát khỏi lòng bàn tay anh!"

Bạch Tô vừa mới đi xuống có mấy bước mà Tạ Qua đã đuổi tới, trong lòng cô căng thẳng, người toát đầy mồ hôi, trấn định cầm lấy mảnh thủy tinh một lần nữa cứa trên cánh tay.

Dù là thân thể của nguyên chủ, những cô cũng không cho phép mình bị vũ nhục!

Trong đầu đột nhiên hiện ra gương mặt tươi cười ấm áp của thiếu niên kia, nghĩ đến đây cô như có thêm sức lực nhanh chóng đi về phía nhà vệ sinh rồi đóng của lại.

Bạch Tô vừa khóa cửa thì Tạ Qua cũng đồng thời vặn khóa, không lẽ cửa này sẽ bị mở ra? Trái tim Bạch Tô thiếu chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng!