Quyển 1 - Chương 3: Bá đạo thúc thúc, cầu sủng nhẹ!

Sau khi sửa sang xong, Tô Uẩn nhờ Vương tẩu gọi tài xế trong nhà.

Cô ngồi trong xe chuyên dụng, hướng thẳng tới trường học quý tộc bậc nhất kinh đô.

Xe đang chạy trên đường, Tô Uẩn mắt nhìn phong cảnh xung quanh lướt qua, nhưng trong lòng thì lại nghĩ tới chuyện ở trường học.

Nơi hiện tại cô đang hướng đi tới, là học viện quý tộc nổi danh nhất kinh đô, bên trong hầu như toàn là con cái thế gia có quyền có thế, mỗi một người đều là những nhân vật không thể trêu vào.

Đừng nhìn đó là học viện quý tộc, bên trong cũng không phải đều là con cái gia tộc quyền thế, mỗi năm học viện luôn có hai ba cái ngoại lệ, tiếp nhận những học sinh nghèo có thành tích tốt.

Cho nên trong ngôi trường này, cũng có mấy học sinh đặc thù. Trong đó, nổi tiếng nhất là Đoá Lan Lan.

Nữ nhân này, chính là người làm cho tất cả các công tử thế gia đều yêu thích nha.

Nguyên chủ không biết cái người tên Đoá Lan Lan này, bởi vì thân phận của cô, nhận được giáo dục từ nhỏ tới lớn, khiến cô khinh thường nhận biết nữ nhân như vậy.

Tóm lại đối với nữ nhân Đoá Lan Lan này, ấn tượng đầu tiên của nguyên chủ chính là đặc biệt không tốt, thực sự rất làm ra vẻ.

Nhưng mà, đám công tử thế gia trong trường học, lại mười phần hứng thú với Đoá Lan Lan, bởi vì tâm tính cô ta cao khiết, không bị tiền tài dụ hoặc, loại nữ nhân không gì có thể lay động này, đúng là làm cho bọn họ sinh ra hứng thú nồng đậm.

Không chỉ bởi vì Đóa Lan Lan kia có “khí chất” độc đáo, còn bởi vì cô ta lớn lên thanh thuần chi mỹ, đây mới là nguyên nhân lớn nhất.

Những kiều nữ thế gia thân phận ngang bằng bọn họ, các thế gia công tử đã nhìn quen, tuy rằng đẹp thì có đẹp thật, lại cũng đã sớm nhìn chán.

Hơn nữa mấy cô tiểu thư này, ai cũng có chút tiểu tính tình, bọn họ không thể chịu được kiều khí của các cô ấy.

Đột nhiên xuất hiện một Đoá Lan Lan, tác phong hành sự độc đáo, vừa lúc hấp dẫn ánh mắt các công tử thế gia.

Cô ta xinh đẹp tuyệt mỹ, còn có khí chất trên người cô ta, đều làm cho bọn họ sinh ra hứng thú nồng đậm.

Nếu là trong học viện này, người có hứng thú với Đoá Lan Lan chỉ có một hai người thì còn tốt, đằng này cô ta đem ánh mắt của toàn bộ nam sinh đều hướng vào mình.

Điều này làm cho các nữ sinh trong học viện rất không cao hứng, bọn họ nghĩ mọi cách, muốn đem Đoá Lan Lan này đuổi ra khỏi trường học.

Vấn đề là lúc bọn họ muốn hành động thì thời gian đã muộn.

Đoá Lan Lan thế nhưng được công tử Tư gia - địa vị mặt ngoài ngang bằng Bạch gia, nhưng thật chất là xếp sau Bạch gia - Tư Hiểu Thông nhìn trúng.

Tư Hiểu Thông kia đối với Đoá Lan Lan rất là để bụng, ở trường học còn vì cô ta một đường hộ giá, hộ tống.

Bởi vì toàn bộ kinh đô trừ bỏ Bạch gia, thì Tư gia là có thế lực lớn nhất, Tư Hiểu Thông tận dụng quan hệ, đem Đoá Lan Lan bảo vệ chặt chẽ, khiến cho các thiên kim tiểu thư thế gia chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Bởi vì các cô không có năng lực, cũng không dám cùng Tư gia đối kháng, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn thôi.

Đoá Lan Lan từ đó liền nổi tiếng, nhưng lại cũng bị các nữ đồng học cô lập.

Các công tử thế gia bên người cô ta, ngoại trừ Tư Hiểu Thông, còn có mấy nam sinh gia thế không tồi, bọn họ cả ngày đều vây quanh Đoá Lan Lan, ngày nào cũng làm tới không biết mệt.

Bản thân Đóa Lan Lan cũng vô cùng hưởng thụ loại sinh hoạt này, cô ta thích cảm giác được người khác chú ý, thích cảm giác được các thiếu gia vừa có tiền vừa có quyền theo đuổi phía sau mình.

Nếu Đoá Lan Lan chỉ có như vậy, Tô Uẩn sẽ tuyệt nhiên không để ý đến cô ta.

Nguyên chủ cũng như Tô Uẩn, sẽ không để ý tới Đoá Lan Lan, rốt cuộc khi đó cô còn chìm đắm của tình yêu của bản thân, cả người đều bi thống, khổ sở, càng không thể quen biết Đoá Lan Lan.

Tô Uẩn biết được hết thảy những thứ này, đều là nhờ vào 009 tiết lộ.

Sáng sớm hôm nay, sau khi Bạch Sở Kỳ rời đi, 009 liền đem tư liệu của Bạch Sở Kỳ truyền qua cho cô, lúc đang sắp xếp lại tư liệu, tình cờ phát hiện một sự kiện rất có ý tứ.

Cô phát hiện, người cùng một khu nhà với mình, thế nhưng là Đoá Lan Lan.

Bởi vì biết được sự tồn tại của nữ nhân này, nên cô mới biết được sự việc mà kiếp trước nguyên chủ không biết.

Đoá Lan Lan là bạn giường của Bạch Sở Kỳ, chính là loại bạn giường nửa năm không thấy nổi một lần.

Cô ta chỉ bồi Bạch Sở Kỳ duy nhất một lần, thông qua tin tức 009 truyền đạt, đêm nay Bạch Sở Kỳ sẽ kêu trợ lí an bài Đoá Lan Lan một lần nữa.

Bạch Sở Kỳ xuất hiện du͙© vọиɠ với Tô Uẩn, cho rằng lâu rồi bản thân không có thư giải, mới có thể đối với cháu gái trên danh nghĩa của mình xảy ra cảnh tượng xấu hổ kia.

Cho nên hắn mới bảo trợ lí an bài Đoá Lan Lan đêm nay.

Khoé miệng Tô Uẩn toát ra một tia cười lạnh, nếu cô đã tới rồi, Bạch Sở Kỳ chỉ có thể là của cô, thể xác và tinh thần đều phải là của cô.

Con người cô a, có một chút thói sạch sẽ, lúc cô chưa tới đây thì như thế nào cũng được, dù sao cô cũng nhìn không tới.

Nhưng hiện tại cô đã tới, tuyệt đối sẽ không để Bạch Sở Kỳ tìm người phụ nữ khác.

Còn đối với nữ nhân Đoá Lan Lan này, Tô Uẩn cùng nguyên chủ giống nhau, đều khinh thường cô ta.

Nguyên chủ khinh thường là bởi vì ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Đoá Lan Lan, liền nhìn ra cô ta không như vẻ bề ngoài, cái gì mà không bị tiền tài dụ hoặc, đều là vô nghĩa, làm ra vẻ.

Sự thật chứng minh, trực giác của nguyên chủ thực chuẩn, chỉ là cô tuyệt đối không tưởng tưởng được, ở thời điểm mình không biết, nữ nhân Đoá Lan Lan này thế nhưng bò lên giường người thúc thúc mà cô yêu nhất.

Đoá Lan Lan là một nữ nhân dối trá, cô ta là tự nguyện bị Bạch Sở Kỳ bao dưỡng, thậm chí còn có chút thích nam nhân lạnh nhạt cường đại này.

Mà Tô Uẩn sẽ đem hết thảy những thứ này đều bóp chết từ trong trứng nước, làm Đoá Lan Lan vô pháp tiếp cận Bạch Sở Kỳ.

Đúng lúc này, xe đột nhiên dừng lại.

Tô Uẩn ngẩng đầu nhìn ra ngoài xe, thì ra là cô đã đến trường, lúc này xe đang đậu trước khu dạy học.

“Tiểu thư, tới rồi.”

Tài xế hướng Tô Uẩn cung kính nói.

Ngay sau đó mang đôi bao tay màu trắng vào, xuống xe khom lưng, tự mình mở cửa cho Tô Uẩn.

Lúc này, mọi người đều đang dừng trước khu dạy học, ngắm nhìn chiếc Rolls-Royce vừa điệu thấp nhưng lại vẫn xa hoa này.

Trong ánh nhìn chăm chú của bọn họ, dáng người nhỏ xinh của Tô Uẩn từ trên xe đi xuống.

Hôm nay Tô Uẩn không trang điểm nùng trang diễm mạt* như khi ở câu lạc bộ, nên cũng không có ai nhận ra cô.

*nùng trang diễm mạt: trang điểm cầu kì, diễm lệ

Nói nguyên chủ đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày* cũng không phải cách nói quá khoa trương.

*buổi đi buổi nghỉ, không kiên trì

Nguyên chủ không thường tới trường học, lại bởi vì thế lực gia tộc sau lưng cô, không ai dám nói gì cô, mà trường học cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua.

Cho nên ở đây, cũng không có bao nhiêu người nhận biết cô, nhưng vẫn có ngoại lệ, những người thường tham gia những yến tiệc đặc thù, cũng sẽ có người nhận biết cô.

Ví dụ như hiện tại.

“Tô tiểu thư?”

Một nữ sinh nhìn thấy Tô Uẩn từ trên xe bước xuống, tiến lên chào hỏi, chỉ là ngữ khí ít nhiều có chút không xác định.

Tô Uẩn nghe được có người gọi tên mình, quay về hướng âm thanh phát ra.

Nhìn đến nữ sinh này, khoé miệng Tô Uẩn lộ ra vẻ tươi cười, cô biết nữ sinh này là ai.

Chính là thiên kim thế gia, muốn Đoá Lan Lan bị đuổi khỏi trường học nhất.

Cô ấy gọi là gì nhỉ?

Tô Uẩn cúi đầu nhìn cánh tay của mình, thấy được thông tin mình cần.

Nữ sinh này là thiên kim Lam gia, Lam Hiểu Nhu.

Đừng nhìn tên cô ấy như thế mà hiểu nhầm… bản thân cô làm việc phi thường hào sảng, tính tình cũng tuỳ tiện, không hề nhu nhược như cái tên của mình.