Chương 13: Thế giới thứ nhất 13

Kỳ thi cuối kỳ chỉ diễn ra trong hai ngày.

Mỗi một buổi thi, Ôn Lung cơ hồ chỉ cần hơn mười phút là đã làm xong.

Đương nhiên, dựa theo điểm số của nguyên chủ, cô chỉ cần trả lời đúng một bộ phận nhỏ là đủ rồi, mấy câu còn lại thì cơ hồ đều là tiện tay viết mấy chữ xong rồi nộp lên.

Sau khi thi xong, lại đi học thêm hai ngày nữa, thành tích cuối kỳ của các môn vừa ra, được giáo viên chủ nhiệm in ra dán lên trên tường.

Bởi vì đây là kỳ thi cuối cùng của năm lớp mười một, cho nên đại đa số học sinh vẫn rất coi trọng nó.

“Ngọa tào! Toán học lần này của mình được 112 điểm! Trâu bò!” Người đang lớn tiếng ồn ào chính là nam sinh trước đây kêu gào muốn Ôn Lung ngồi cùng bàn với mình.

Thành tích của cậu ta từ trước đến nay đều ở mức trung bình, toán học bình thường đều ở mức 90 điểm vừa đủ đạt tiêu chuẩn.

“Hạng nhất là ai a……” Lớp trưởng ban hai xem điểm của mình xong, lại đi xem tên của người đứng hạng nhất.

“Ồ, lại là cậu ta.”

“Ai, người ta chính là quái vật, chúng ta không thể nào so được……” Một nam sinh câu lấy bả vai của lớp trưởng, giống như anh em tốt mà cười nói đùa giỡn.

Diêm Lê từ sau khi nhập học cho tới nay, thành tích vẫn luôn là hạng nhất ở trong lớp của bọn họ, hơn nữa thứ hạng luôn ổn định nằm trong top mười toàn trường.

Thân là học sinh của một lớp bình thường, có thể nằm trong top một trăm đã là rất trâu bò rồi.

Dù sao thì trường học của bọn họ, chỉ riêng ban thực nghiệm thôi thì đã có khoảng một trăm người rồi.

“Cũng đúng, chúng ta không so được với người ta đâu. Hạng hai thì sao?”

“Hạng hai là Ôn Nguyễn…… Nguyễn Nguyễn lợi hại nha! Lần nào cũng nằm trong top ba.”

Ôn Nguyễn đã xem qua thành tích của mình rồi, nghe vậy thì cũng chỉ cười thẹn thùng.

“Mình cũng rất ngạc nhiên.”

Nhưng mà bảng xếp hạng toàn trường tạm thời vẫn chưa có, cô ta cũng không biết bản thân mình lần này có thể nằm trong top hai mươi hay không.

Học sinh trong lớp đối với người đứng hạng nhất đã sớm tập mãi thành thói quen, cho nên cũng không có ai cẩn thận đi nhìn điểm số của Diêm Lê.

Ở hàng đầu tiên của bảng điểm, ngoài môn ngữ văn ra, thì các môn khác đều đạt điểm số gần như tuyệt đối……

“Được rồi các em học sinh, mọi người yên lặng một chút.” Chủ nhiệm lớp cầm tờ giấy ghi thứ hạng trên tay, tươi cười dào dạt.

Vừa nhìn là đã biết lần này thành tích của lớp không tồi.

“Lần này các em biểu hiện rất tốt! Lần này điểm trung bình của lớp ta xếp hạng nhất ở trong ban bình thường!”

“Oa!”

“Ban hai trâu bò!”

Học sinh ở bên dưới hò reo náo nhiệt.

“Mấy em học sinh có thành tích tốt trong lớp chúng ta lần này cũng có biểu hiện vượt bậc, nằm trong top hai mươi toàn trường có hai em.Thầy nhìn thấy Ôn Nguyễn đứng thứ mười tám……”

Hai mắt Ôn Nguyễn sáng lên, nở nụ cười ngọt ngào.

A, thật sự nằm trong top hai mươi rồi.

“Quan trọng nhất chính là……” Trên mặt của chủ nhiệm lớp là nụ cười không thể nào khống chế được, “Diêm Lê của lớp chúng ta, lần này đứng hạng nhất toàn trường!!”

Hạng nhất đó, ban bình thường lại có người đứng hạng nhất sao!

Đây là khái niệm gì? Ông ta đã dạy học ở đây mười mấy năm cũng chưa từng gặp qua loại tình huống này bao giờ.

Lớp học trong nháy mắt lặng ngắt như tờ, nhưng mà tầm mắt của mọi người đều không tự giác được mà nhìn về phía cuối phòng học.

Hạng nhất? Cái tên quái vật kia sao?

Diêm Lê vẫn còn đang giải đề cảm nhận được mười mấy con mắt đang nhìn về phía này, mờ mịt mà ngẩng đầu lên.

Người duy nhất có vẻ mặt không thay đổi, chính là Ôn Lung ngồi ở bên cạnh cậu.

“Bạn học Diêm Lê, em có thể nói rõ nguyên nhân vì sao mà thành tích lần này lại có tiến bộ lớn như vậy được không? Thầy vẫn nhớ rõ, thành tích tốt nhất trước đây của em hình như là đứng thứ sáu nhỉ…… Hơn nữa lần này điểm của các môn đều tăng lên rất nhiều.”

Vốn dĩ ấn tượng của chủ nhiệm lớp đối với Diêm Lê cũng không tốt lắm, nhưng mà bây giờ, niềm vui sướиɠ đã làm cho hảo cảm của ông đối với Diêm Lê tăng vọt, nói chuyện cũng ôn nhu hơn không ít.

“……”

“Không cần xấu hổ, cả lớp hoan nghênh bạn Diêm Lê lên bảng nói một chút về phương pháp học tập của mình nào.”

Vì thế, trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.

Sự tò mò đối với Diêm Lê, vào giờ khắc này đã vượt qua nỗi sợ hãi và chán ghét đối với cậu. Thậm chí ở trong mắt rất nhiều người, Diêm Lê vào giờ phút này lại nhiều thêm một phần bí ẩn.

“……”

Thoạt nhìn không giống như chuyện có thể cự tuyệt.

Diêm Lê vì thế đành phải đứng dậy, chậm rãi đi về phía bục giảng.

“Nào, em chia sẻ với cả lớp một chút về phương pháp học tập của mình đi?”

Phương pháp học tập ……

Diêm Lê đứng ở trên bục giảng, tròng mắt cứng đờ chuyển động, cuối cùng dừng ở trên người Ôn Lung đang ngáp ngủ.

Ăn nhiều cơm…… thì thành tích sẽ tốt lên.

Phiếu cơm - Ôn Lung:?

Nhìn cô làm gì?

“Ăn cơm no, làm bài tập nhiều.” Cậu lời ít mà ý nhiều nói xong, sau đó cũng mặc kệ những người khác nghĩ như thế nào, liền lập tức quay lại chỗ ngồi.

Có một nam sinh bất mãn mà oán giận một câu: “Phi, chảnh chọe.”

Nhưng mà so với trước đây mắng cậu là quái vật,thì bây giờ ngữ khí đã hòa hoãn đi không ít.

“Khụ, vậy thì tiếp theo chúng ta sẽ nói một chút về vấn đề nghỉ hè. Bắt đầu từ ngày mai, cả lớp sẽ bắt đầu nghỉ hè rồi……”

Giáo viên nói về các vấn đề an toàn trong kỳ nghỉ hè, nhưng mà trên thực tế lại không ai đang thật sự lắng nghe.

Bao gồm cả Diêm Lê, bây giờ cả đầu óc của cậu đều đang nghĩ, lần này có thể nhận được hai trăm kim học bổng rồi.

Còn có nghỉ hè nữa, cậu có thể ở Ôn gia làm việc trong một thời gian dài, một tháng rưỡi có thể kiếm được bốn trăm năm mươi kim, cho dù có lên đại học thì phí sinh hoạt trong bốn năm cũng không cần phải phát sầu nữa rồi.

Cậu lại một lần nữa nhìn nữ sinh đang ngồi ở bên cạnh mình.

Ừm, hình như chỉ cần làm cho cô vừa lòng, là cậu vẫn có thể ở trong Ôn gia, sẽ sống rất tốt……