Chương 16: Rơi Xuống Nước

Đột nhiên, bọn họ nghe được vài tiếng kinh hô —— “Có người rơi xuống nước!”

Trong lúc nhất thời, bên bờ đưa tới không ít chú ý.

Tấn Hiểu duỗi tay bảo vệ Hân Tâm, xem ra nữ chính không rơi xuống dưới nước, thì vẫn có người rơi xuống dưới nước..

Liền nghe thấy Lâm Hân Tâm nói: “Làm sao bây giờ, có người rơi xuống dưới nước!”

“Sẽ có bảo an.” Tấn Hiểu nói.

Cô híp mắt đánh giá, rơi xuống nước gồm bốn người, trong đó có Alice dẫn đầu một nhóm người vừa mới làm khó dễ nữ chính đây mà?

Mấy người phụ nữ này đều là một đám vịt cạn.

Bốn người thật là chật vật, ở trong nước ra sức vẫy phành phạch, nhìn bộ dáng có chút buồn cười, không còn dáng vẻ cao cao tại thượng như lúc nãy nữa.

Tấn Hiểu cố nén cười.

Tuy nhiên, thời điểm hiện tại cũng không phải là lúc vui sướиɠ khi người khác gặp hoạ, tình huống không quá lạc quan, chỉ có hai người bảo an xuất hiện.

Hơn nữa hai người cứu một người, những người khác khó tránh khỏi nguy hiểm.

Tấn Hiểu nói với Lâm Hân Tâm: “ Lâm tiểu thư dịch vào bên trong.”

Lâm Hân Tâm nghi hoặc: “Bạch trơ lý, ……”

Lại thấy Tấn Hiểu cởϊ áσ khoác cao cấp ra, đặt ở trong l*иg ngực của Lâm Hân Tâm, rồi nhảy xuống nước cứu người!

“Nghe nói có người rơi xuống nước?”

Ở khu vườn phía xa, hai người họ Cố nghe nói xảy ra sự cố, Cố Minh Hoán muốn đi đến bên cạnh bể bơi nhìn một cái, Cố Chương Ngôn lại ngăn cậu ta lại: “Đã có bảo an.”

Cố Minh Hoán nghĩ lại cũng đúng, nhưng vẫn thúc giục chú: “Chú, chúng ta qua đó nhìn xem.”

Đến bên bờ, Cố Minh Hoán phát hiện tình huống không đúng, bảo an mới chỉ cứu được một người, mà một người khác, lại thấy một bóng dáng có phần quen thuộc đang kéo người.

Hắn quýnh lên: “Là Bạch trợ lý!”

Tấn Hiểu cả người ướt đẫm, làn da của cô vốn là trắng ngọc, lông mi bị nước làm cho ướt nhẹp, tóc đen nhánh dính ở trên má.

Mang lại một cảm giác yếu ớt.

Cố Minh Hoán vừa mới kêu xong, liền thấy ông chú nhà mình đem áo khoác cởi ra đưa cho cậu, Cố Minh Hoán: “Chú làm gì……”

Cố Chương Ngôn cau mày, không nói một lời, cũng nhảy vào trong nước!

Khi anh nghĩ lại, thấy bản thân có phần xúc động.

Khi anh nhìn thấy Tấn Hiểu chìm trong nước, anh xác nhận một sự thật là chính bản thân anh cũng không kiểm soát được chính mình

Anh chỉ có suy nghĩ muốn giúp cô.

Công việc cứu người rơi xuống dưới nước là một việc mất rất nhiều sức.

Hiện tại cô đã cứu được hai người, Tấn Hiểu lau lau những bọt nước ở trên mặt, thì người thứ tư đã được cứu lên.

Như thế cũng tốt, người thứ tư ở khu vực rất là xa, nếu cô đi cứu người này thì cũng mất nhiều sức lực mà gặp nguy hiểm.

Nhân viên cứu hộ cũng đã đến, bên cạnh bể bơi rộn ràng nhốn nháo, Phương Hạo Huy cùng chị của cậu ta chạy tới.

Phương Hạo Huy chạy nhanh hỏi: “Tấn Hiểu? Anh không sao chứ?”

Tấn Hiểu cả người ướt dầm dề, lắc đầu.

Chị gái Phương Hạo Huy nhìn về phía bên kia, rất là kinh ngạc: “Cố, Cố tổng…… Hôm nay đã gây phiền toái cho ngài!”

Nói xong, cô ta lại có phần lo lắng, làm sao có thể làm phiền Cố Chương Ngôn chứ, đã gây rắc rối cho anh, vội nói: “Lý quản gia, mau mang Cố tổng đi thay quần áo.”

Tấn Hiểu dùng khăn lau to bao lấy thân mình, dùng tay lau lau mặt, quan sát người đàn ông đã cùng với cô cứu người lên.

Áo sơ mi đã ướt nhẹp, dán ở trên người anh, mơ hồ có thể nhìn thấy những đường cong uốn lượn cùng thớ thịt mang đầy sức mạnh đằng sau chiếc áo càng tăng thêm nét dụ hoặc, hấp dẫn, nhưng vẻ đẹp của anh không giống với Thịnh Diệp góc cạnh và lạnh lùng mà ngược lại mang vẻ đẹp như tranh vẽ Giang Nam, diện mạo rất là tinh xảo.

Những người xung quanh đều kính trọng anh từ tận đáy lòng, kính trọng, lại còn mang họ Cố, thì cô liền biết, đây là người cầm quyền Cố thị có xuất hiện vài lần trong tiểu thuyết, Cố Chương Ngôn.

Không nghĩ tới sự việc ngoài ý muốn, cô còn cùng Cố Chương Ngôn cứu người.

Trong lúc cô đang đánh giá Cố Chương Ngôn, thì Cố Chương Ngôn cũng nhìn về phía cô.

Anh đối với cô gật đầu, Tấn Hiểu cũng lễ phép mà tiếp đón: “Cố tổng.”

Việc quan trọng là phải đi thay quần áo.

Quản gia dẫn hai người đi vào tòa nhà, khom lưng: “Hai vị đi hướng bên này, đây là phòng thay đồ, chúng tôi đã chuẩn bị 3 bộ quần áo sạch sẽ, hai vị có thể tùy ý lựa chọn.”

Tấn Hiểu mở to đôi mắt, phòng thay quần áo phân thành phòng thay quần áo nam cùng phòng thay quần áo nữ.

Tấn Hiểu: “……”

Cô nên đi phòng nào đây.