Chương 7: Cướp Người

Cậu ta vẫn là người chưa trưởng thành và thích chơi đùa, mà cậu ta có suy nghĩ muốn cướp Bạch trợ lý đi?

Bình thường gia tộc họ Cố đã bao bọc cậu ta quá nhiều. Dẫn đến lời nói này mà cậu ta cũng có thể nói ra.

Ngày thường Thịnh Diệp vẫn có thể tốt bụng mà hỏi xem suy nghĩ của Bạch Tấn Hiểu nhưng trải qua hôm nay thì anh ta đã thay đổi suy nghĩ

Hắn cảm giác rất phiền.

Người của mình bị người khác mơ ước.

Thịnh Diệp cười khẽ ra tiếng, nói: “Thật là không đúng lúc, Bạch trợ lý vừa mới vừa thăng chức do công tác tốt , đã tiếp xúc thông tin cơ mật mà chỉ những người chức vụ cao mới được nắm giữ , không cho Bạch trợ lí đến làm việc ở Cố thị được.”

Hội nghị kết thúc, nhóm trợ lý thực tập sắp xếp lại phòng họp, nhỏ giọng nghị luận.

“Vì sao Bạch Tấn Hiểu không cần dùng PPT ?”

“Có quỷ mới biết……”

Trợ lý thực tập có thể không biết nhưng các trợ lý làm việc lâu năm đã hoá thành cáo thì đều đoán được không phải là Bạch Tấn Hiểu không muốn dùng PPT, mà là không có PPT để dùng.

Nghĩ lại , PPT vốn ở chỗ Tiểu Quỳ mà vẻ mặt của cô ta có vẻ không được bình thường, mọi việc đến đây đều có thể giải thích .

“Tiểu Quỳ nghĩ như nào mà có thể hành động không biết suy nghĩ như thế .”

“Đầu óc suốt ngày nghĩ đến chuyện yêu đương đi, bình thường là một nữ nhân viên làm việc rất tốt, vì để lưu tại tổng bộ mà có thể làm hành động này .”

“Trợ lý Bạch thật thông minh, không có ở hội nghị tố giác mọi chuyện giúp tập đoàn chúng ta giữ lại mặt mũi, nếu trợ lý Bạch vạch trần mọi chuyện thì cũng sẽ bị sa thải.”

“ Lúc nãy, chị Lisa rất thích năng lực làm việc của trợ lý Bạch nếu anh ta tố cáo mọi chuyện thì trợ lý Lưu sẽ bị xử phạt cho xem !”

“Mọi người nói xem, bọn họ có làm to chuyện này không?”

Tiểu Quỳ cầm ly nước đứng ở trước cửa phòng trà.

Thì ra, nghe thấy mọi người nhắc đến nhân vật chính trong các cuộc thảo luận là bản thân khiến trong lòng cô ta rất không thoải mái, huống chi, những điều bọn họ suy đoán không phải là tin đồn không có căn cứ mà thật sự là do cô ta làm.

Lúc ấy, cô giống như bị ma quỷ ám mà hành động như vậy, bây giờ nghĩ lại dù thực hiện kế hoạch này thành công ở lại tập đoàn thì vẫn cắn dứt lương tâm.

Tiểu Quỳ nắm chặt cốc nước , hốc mắt đỏ lên, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói:

“ Trợ lí Lưu .”Âm thanh nói chuyện phiếm trong phòng trà đột nhiên im bặt.

Tiểu Quỳ sợ tới mức ly nước cầm trên tay thiếu chút nữa rơi xuống đất, Tấn Hiểu đứng bên cạnh cô ta, cô giơ tay giữ ly nước để nó không bị đổ rồi nhìn xuống, nói chuyện với vẻ mặt nhàn nhạt: “Cô muốn lấy nước sao?”

Tiểu Quỳ nở nụ cười còn khó nhìn hơn là khóc: “…… uk .”

“Cùng nhau vào chung đi.” Tấn Hiểu nói.

Trong phòng trà có bốn người, họ đang đánh giá khung cảnh Tấn Hiểu cùng với Tiểu Quỳ ở chung với nhau.

Giống như lần trước, bầu không khí lại một lần nữa lâm vào xấu hổ.

Nhưng đối với Tấn Hiểu vẫn không có cảm giác vi diệu này.

Cô thong thả khuấy cà phê rồi lại nghĩ đến cái gì đó, từ trong túi lấy ra một cái USB chính là cái USB lần trước Tiểu Quỳ đưa cho cô.

Sắc mặt của Tiểu Quỳ cứng đờ.

Ánh mắt của mấy người còn lại trong phòng thì sáng hết cả lên như thể đã ngửi được mùi drama, chẳng lẽ Tấn Hiểu cùng với Tiểu Quỳ muốn xé rách vở kịch ở phòng trà sao?

Chuyện đồng nghiệp trở mặt với nhau cũng rất thú vị, có thể trở thành một câu chuyện bàn tán của mọi người sau này trong cuộc sống văn phòng áp lực để tìm niềm vui.

Diễn biến câu chuyện《 ai là người xóa PPT》, đã được hé lộ ra ánh sáng !