Chương 32: Hôn phu của bạn thân (30)

Xuyên nhanh ta muốn bẻ cong cả thế giới.

Tác giả: Hoàng Hôn Họa Nguyệt.

Chương 32: Hôn phu của bạn thân (30)

Nhìn thấy Thanh Hạo cùng Lăng Thư Thiền, Hàn Lãnh cũng không có phản ứng gì quá đặc biệt. Vả lại hôm nay cũng là những ngày đầu năm cậu không muốn không khí của bữa tiệc bị ảnh hưởng.

Nhưng Hàn Lãnh không muốn kiến chuyện không phải là cậu sẽ được yên ổn, điển hình chính là hiện tại.

Như đã nói lúc trước chơi thân với Lăng Thư Thiền ngoại trừ Ni Ni ra thì vẫn còn vài nữ sinh khác nữa, có một điểm tương đồng là tất cả bọn họ đều mang địch ý với cậu.

Cho nên vừa nhìn thấy Hàn Lãnh xuất hiện trong phòng tiệc lập tức có mấy nữ sinh thể hiện rõ thái độ của bản thân.

Một người đen mặt nhìn chằm chằm lớp trưởng, giọng vô cùng không vui vẻ mà hỏi: “Sao cậu ta lại xuất hiện ở đây? Đây không phải là tiệc riêng của lớp chúng ta hay sao?”.

Lớp trưởng bị giọng nói chất vấn của nữ sinh kia làm cho tâm trạng cũng trùng xuống, miễn cưỡng nói: “Cậu ấy là đến cùng với Diệp Tường, cậu ý kiến cái gì? Không phải tôi đã nhắn rõ trong group lớp là được mang theo người yêu hay sao?”.

“Cái gì mà người yêu?”. Hiển nhiên nữ sinh này vẫn chưa biết Hàn Lãnh và Diệp Tường đã quen nhau.

Nhưng không sao, hiện tại biết cũng không muộn.

“Hai người họ quen nhau rồi?” Nữ sinh kia vẫn chưa tin tưởng một lần nữa hỏi lại cho rõ ràng.

“Đúng vậy.” Lớp trưởng gật đầu, sau đó lười tiếp tục tiếp chuyện với cô ta liền kiếm cớ rời đi.

Mà Thanh Hạo ngồi ở gần đó cũng nghe được rõ ràng mọi chuyện, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tường càng ngày càng âm trầm.

“Diệp Tường, em đi ra ngoài hít thở không khí một chút.” Hàn Lãnh nhận ra được mấy ánh mắt của mấy nữ sinh kia, còn có Thanh Hạo đang nhìn chằm chằm, cậu vô cùng khó chịu nên nói với Diệp Tường một tiếng để đi ra ngoài trước.

Diệp Tường nào có thể sẽ để cậu rời đi một mình lập tức muốn cùng cậu đi ra ngoài.

Hàn Lãnh cũng không cản hắn, gật đầu đồng ý. Cả hai liền rời khỏi bữa tiệc.

“Em không vui à? Nếu không chúng ta rời đi? Anh đưa em đi chơi?”. Diệp Tường hỏi cậu.

“Không có gì, chỉ là trong phòng hơi ngột ngạt mà thôi.” Hàn Lãnh cười khẽ một tiếng đưa tay vuốt vuốt cổ áo hơi nhăng của Diệp Tường.

“Em không muốn ảnh hướng đến mối quan hệ giữa anh với bạn bè trong lớp.” Cậu nói.

“Sao có thể chứ.” Diệp Tường cầm lấy bàn tay đang vuốt ve cổ áo mình đưa lên môi hôn nhẹ lên bàn tay của cậu một cái.

“Đi thôi, vào trong nói một tiếng với lớp trưởng rồi anh đưa em đi ăn.” Diệp Tường xoa nhẹ bên tai đã đỏ bừng của Hàn Lãnh.

“Được.” Hàn Lãnh nhanh chóng tránh khỏi móng vuốt của hắn, rời đi trước, nhìn bóng dáng đó giống như đang chạy trốn vậy.

“Diệp Tường trở lại rồi à, chúng ta chơi trò chơi đi!”. Lớp trưởng vừa thấy Diệp Tường cùng Hàn Lãnh trở lại lập tức hào hứng gọi người tới.

Diệp Tường vốn muốn rời đi, nhưng Hàn Lãnh lại nhìn thấy mấy bạn trong lớp đang vui vẻ quá nên kéo hắn lại: “Chúng ta chơi xong rồi hẳn rời đi.”

Diệp Tường biết cậu vẫn là muốn tốt cho mình liền gật đầu đồng ý. Lớp trưởng cười ha ha vài tiếng trêu chọc: “Sao vậy? Cậu sợ cậu ấy đến nỗi chơi trò chơi cũng phải hỏi ý kiến à? Làm đàn ông phải có chủ kiến chứ?”.

“Cái gì mà sợ người yêu hả? Tôi là đang sủng em ấy, hiểu không?” Diệp Tường tức giận đắp vào lưng lớp trưởng mấy phát.

“Thôi thôi tình yêu của maya người bọn FA như tôi đây sẽ chẳng bao giờ hiểu được.” Lớp trưởng xoa xoa lưng nhanh chóng chạy đến sau lớp phó thể dục trốn sự tấn công của Diệp Tường.

Diệp Tường xoa xoa tay không đánh cậu ta nữa: “Vậy hiện tại chúng ta chơi trò gì?”

“Chơi T or D đi?” Lớp trưởng hào hứng vỗ bàn.

“Được!”.

Với sự chấp thuận của mọi người một cái chai rượu rỗng đã được đặt lên bàn, và hai thùng thăm một là “Thật” một là “Thách” dành cho người ‘may mắn’.

Chiếc chai nhựa trên bàn bắt đầu xoay, người đầu tiên bị quay trúng là một nữ sinh có vẻ ngoài khá nhút nhát.

Bị quay trúng cô hỏi đỏ mặt, sau đó thì chọn “Thật” và bốc thăm.

Vòng đầu tiên trôi qua khá nhẹ nhàng, câu hỏi của cô bạn này là: “Đã từng làm những việc ngu ngốc gì cho đến hiện tại khi nhớ lại vẫn cảm giác nhục nhã.”

Cô ấy bụm mặt kể ra việc xấu hổ của mình.

Mọi người xung quanh phát ra tiếng cười thiện ý.

Người thứ hai may mắn trúng thưởng là Thanh Hạo.

Hắn đã chọn ‘Thật’ câu hỏi cũng rất dễ dàng: “Điều mà đến bây giờ bạn hối hận nhất là gì?”.

Mọi người đều nghĩ câu hỏi này rất đơn giản, nhưng Thanh Hạo lại không trả lời được, tiếp theo hắn bị phạt ba li rượu.

Người thứ ba bị quay trúng là Hàn Lãnh. Cậu hơi bất ngờ một chút, sau đó dưới ánh mắt thúc dục của mọi người cậu chọn “thật.”

Câu hỏi là: “Cậu đã mất nụ hôn đầu chưa? Nếu đã mất vậy cho hỏi đối tượng là ai?”.

Hàn Lãnh: “…” Sao câu hỏi của người ta thì bình thường lắm còn đến cậu thì lại ngại ngùng như vậy chứ?.

Diệp Tường sớm đã biết người yêu của mình dễ thẹn thùng cũng dễ cáu giận lập tức đi tới giải vây.

“Mọi người còn hỏi sao? Đáp án ở trước mắt mọi người đây còn hỏi cái gì hở?”. Hắn cười khẽ, vẻ mặt vô cùng đắc ý vừa nhìn liền có thể biết đáp án là gì, vả lại mặt của Phương Tư Ngôn cũng bị thẹn đến đỏ rồi kìa còn hỏi gì nữa.

Lớp trưởng nở một nụ cười mờ ám với Diệp Tường: “Ai nha, lẹ tay quá!!”.

“Cậu im đi!!”. Diệp Tường giơ giơ tay hăm dọa.

Một chút náo nhiệt qua đi người thứ tư, thứ năm đều chọn thật khiến lớp trưởng rất mất hứng lập tức giao luật mới.

“Hai lần chọn ‘thật’ thì người thứ ba bắt buộc phải chọn ‘thách’ nếu không thì trò chơi còn gì vui nữa!.”

Mọi người đều đồng ý, người bị quay trúng lần thứ tư chính là Ni Ni. Theo như luật giao trước đó cô ta phải chọn ‘Thách’.

Ni Ni đưa tay vào hộp thăm, sau đó bóc một lá thăm ra.

Nội dung bên trong là: "Thách bạn hôn người bạn thích! (Nếu người bạn thích không có ở đây hoặc bạn không có người mình thích thì hãy hôn người thứ sáu từ vị trí của bạn qua bên trái.)

Mà cho dù là người Ni Ni thích hay là người đứng ở vị trí thứ 6 đi nữa thì đều là Diệp Tường!!

__________________

Rồi, mọi người biết toang rồi đó √( ̄‥ ̄√) quá dễ đoán.