Chương 42: Bọn Họ Là Đồng Đội. (3)

Bọn họ giao thủ ước chừng mười mấy chiêu, Tần Kiêu luôn không chủ động công kích cô trước, chỉ chăm chăm phòng thủ, chỉnh sửa đúng tư thế và góc độ cô xuất đao.

Tiếp theo, lưỡi đao xuyên qua cánh tay, mũi đao lạnh băng xuyên thấu lớp vải dệt của áo khoác, dừng ở ngực.

“Tầm mắt của cô.”

Nam nhân tóc đen bình tĩnh nói, “Quá xa.”

Tô Tuyền: “Động tác của anh quá nhanh, hôm nay tốc độ của anh không giống tôi, tôi thề.”

“So với cô thì nhanh hơn, nhưng đây không phải là vấn đề.”

Hắn quơ quơ con đao lãnh lẽo cứng ngắc trong tay, “Không nên chỉ nhìn cái này ——cô đâm đao về phía trước, còn có nơi nào cũng cử động?”

Tô Tuyền: “Ý anh là nói nhìn bả vai, eo và chân sao.”

“Thử xem.”

Một phút sau, Tô Tuyền lại thua thêm lần nữa tới.

“Không được rồi, tôi không phản ứng kịp.”

“Tập thành thói quen, đây không phải là điều cô làm một lần là được.”

Cô nhẹ nhàng lui về phía sau, tránh đi lưỡi đao chĩa ở động mạch vùng cổ.

Sau đó lấy tay sờ soạng trên cổ một lúc.

Bên cổ còn lưu lại chút khí lạnh thấm người thấu xương, nhưng đầu ngón tay lại không có một giọt máu nào.

Với độ sắc bén của thanh đao làm từ thép hợp kim, rất là khó để chỉ chạm nhẹ vào làn da mà không gây ra bất kỳ vết thương gì.

Huống chi vừa nãy bọn họ còn đánh lộn, đυ.ng vào khác hoàn toàn với vung đao chém, đây là hai khái niệm khác biệt.

“Hảo gia hỏa.”

Tô Tuyền chà xát ngón tay, “Đây là đại lão đi.”

Tần Kiêu bình tĩnh nhìn cô, “Cô biết thì tốt.”

Tô Tuyền: “…………”

Hướng dẫn thi đấu chỉ là một phần nhỏ của huấn luyện.

Trên cơ bản trong toàn bộ quá trình cô không hề bị thương, chỉ bị điên cuồng phun tào sai lầm các loại kỹ thuật và lực độ không đủ.

Sau khi chấm dứt hướng dẫn, huấn luyện viên điều chỉnh thực lực xuống gần trình độ của cô, bắt đầu đao thật kiếm thật đánh lộn.

“Tôi hơi tò mò.”

Tô Tuyền cởϊ áσ khoác loang lổ vết máu ra, “Trước đây anh bị huấn luyện, những người đó cũng đánh anh như vậy sao?”

Tần Kiêu: “Tôi từng tiếp thu huấn luyện ở rất nhiều nơi, có người đánh nhẹ, có người đánh mạnh.”

Tô Tuyền: “……Nơi dạy anh cách dùng vũ khí lạnh ở đâu vậy?”

“Nơi đó đánh tàn nhẫn nhất.”

Tần Kiêu gật đầu, “Ngay từ đầu bọn họ đã kiểm tra sức khoẻ học viên, căn cứ các hạng chỉ tiêu, bao gồm độ mạnh yếu của năng lực tự lành, chia lớp khác nhau.”

Năng lực tự lành mạnh, hoặc là người có dị năng chữa khỏi, dĩ nhiên bị đánh đau nhất.

Tần Kiêu: “Tôi có cả hai nên cũng bị đánh nhiều nhất.”

Tô Tuyền: “?”

Tô Tuyền cảm thấy năm đó hẳn là hắn còn thảm hơn cô bây giờ.

“Hơn nữa, bọn họ cho rằng, ở điều kiện dinh dưỡng đầy đủ, bị thương liên tục sẽ xúc tiến năng lực tự lành.”

Tô Tuyền: “Tôi cảm thấy cái khả năng này có lý, trước kia tôi cần một ngày mới có thể khôi phục vết thương, hiện tại chỉ cần ngủ một giấc thì tốt rồi.”

“Tôi cũng vậy.”

Tần Kiêu nghĩ nghĩ, “Trước khi tiến vào cái trại huấn luyện kia, một số vết thương rất nặng khả năng mất vài phút mới khỏi hẳn, khi tôi rời khỏi nơi đó, vài giây là đủ rồi.”

Mẹ nó.

Tô Tuyền áp xúc động muốn phun tào xuống, “Đó là nơi nào thế.”

“Trên thuyền.”

Hắn đơn giản mà trả lời, “Hiện tại đã không còn.”

Tô Tuyền: “Thuyền không có hay là trại huấn luyện không có?”

“Thuyền còn, nhưng bọn hắn không hề kiếm tiền thông qua huấn luyện dị năng giả, đổi nghề buôn lậu rồi.”

Tô Tuyền: “……”

Được thôi, không cần hỏi cũng biết, khẳng định là bọn hải tặc tinh tế nổi tiếng nào đó.

Tô Tuyền: “Anh ở nơi đó bao lâu?”

“Hai tháng? Tôi gϊếŧ vài người, cùng bọn họ nháo phiên, rời khỏi trên đường.”

Tâm trạng Tô Tuyền phức tạp, “Không biết vì sao, tôi không cảm thấy kỳ quái chút nào.”

“Bởi vì bản thân cô cũng rất biết chọc phiền toái?”

Tần Kiêu hỏi ngược lại, “Cô có biết Hiệp hội lính đánh thuê đang tìm cô không?”

Tô Tuyền tức khắc mờ mịt, “Hả?”

Ánh mắt hắn tràn ngập hóa ra cô vẫn chưa biết gì, “Người Hiệp hội tìm kiếm cô trên toàn bộ hệ thống camera Mộng Thành.”

Tô Tuyền: “…………”

Bởi vì việc treo giải thưởng Ám võng, cô xác thật không ở trước mặt công chúng lộ mặt ra.

Nhưng mà không bao gồm tiệm cơm.

Trong nháy mắt cô nghĩ tới manh mối, “Vì sao tìm tôi? Tôi gϊếŧ người nào không nên gϊếŧ người sao?”

Chờ chút.

Tô Tuyền chợt nhớ tới Hàn Dự, bộ dáng hắn trò chuyện với phó hội trưởng Hiệp hội thật vui vẻ.

Tên này sẽ không phải còn nghĩ tìm kiếm cô đấy chứ? Vậy cũng quá chấp nhất.

Tô Tuyền: “Sao anh biết được?”

Tần Kiêu: “Bọn họ tra theo dõi, tra được cô và tôi ăn cơm cùng nhau, cho nên tới hỏi tôi trước.”

Tô Tuyền trầm mặc.

Cũng không biết bọn họ không có cách nào liên hệ đến chính mình, vẫn là cho dù có thể liên hệ đến chính mình cũng muốn hỏi hắn trước, để tránh đắc tội hắn.

Tô Tuyền: “Anh nói như thế nào?”

Tần Kiêu: “Tôi bảo bọn họ lăn xa ra, đừng phiền tới tôi.”

Tô Tuyền: “Quả nhiên, không hổ là anh.”

……

Hiệp hội lính đánh thuê.

Hàn Dự bước ra khỏi thang máy, tiến vào tầng ngầm thứ hai, lại lần nữa gặp được phó hội trưởng tiên sinh ở nơi này.

Thomas thân thiết tươi cười mà đi tới, “Điều kiện của ngài đều được đáp ứng.”

“Phiền toái ngài.”

Việc này không nằm ngoài dự đoán của Hàn Dự, “Tôi có thể hỏi một câu hay không —— ngài tìm được người kia chưa?”

Thomas nhìn sâu vào mắt hắn.

Người này tuổi còn trẻ, đã được gia tộc Stone che chở, còn có cơ hội trở thành dị năng giả cấp 5, đây là việc mà biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ!

Vào lúc này, hắn vẫn còn hỏi tìm người, xem ra người đó rất quan trọng đối với hắn.

“Chúng tôi thông qua cơ sở dữ liệu đối xứng tìm được một số kết quả.”

Thomas không tỏ ý kiến mà trả lời, “Suy xét đến khả năng có một vài người có khuôn mặt khá giống, cho nên muốn xác định trước một chút.”

Hắn lại lần nữa hỏi thân phận và dị năng của thiếu nữ tóc đen mắt đen mà Hàn Dự muốn tìm.

“Lấy tiêu chuẩn của anh mà đánh giá, thực lực của cô ấy có được coi là mạnh hay không?”

“Cái gì?”

Hàn Dự có chút kinh ngạc, “Hẳn cô ấy không phải là dị năng giả, cho dù người thường cũng được coi như nhỏ yếu, chẳng sợ ở trong khoảng thời gian ngắn thức tỉnh dị năng, hẳn là cũng ——”

Không có gì quan hệ với “mạnh”.

“Vậy thì không phải.”

Thomas mỉm cười nói, “Chúng tôi xác thật tìm được một người, độ tương tự của gương mặt trùng khớp đến 90% trở lên.”

Nói xong chiếu một tấm hình được cắt từ hình ảnh camera theo dõi ở tiệm cơm.

Trên chiếc bàn bên cạnh cửa kính, ánh đèn màu vàng ấm áp mê ly chiếu rọi xuống, một tay thiếu nữ tóc đen mắt đen chống cằm, mặt lộ vẻ mỉm cười mà nhìn về phía người đối diện.

Hàn Dự kinh ngạc.

Hình ảnh thiếu nữ vẫn thon gầy tái nhợt như cũ, khí sắc tốt rất nhiều, toàn thân đều tràn ngập sức sống thanh xuân, hơn nữa khí chất khuôn mặt tựa hồ cũng thành thục hơn so với khi mới gặp.

Hàn Dự: “…… Là cô ấy.”

Thomas nhướng mày, “Nhưng tôi cảm thấy, cô ấy không nhất định là người anh muốn tìm.”

Hàn Dự: “Vì sao?”

“Anh nhìn người ngồi đối diện cô ấy đi.”

Trong ảnh, chỗ ngồi đối diện thiếu nữ chỉ có một bóng dáng, cũng chỉ mơ hồ nhìn ra người đó là nam nhân, thân cao, tóc đen.

“Hồi trước hắn từng lộ mặt trước camera theo dõi, tôi biết hắn, hắn là lính đánh thuê hạng A, thực lực được coi là sâu không lường được, đã từng nháy mắt hạ gục dị năng giả cấp 4.”

Hàn Dự chấn kinh.

Cấp bậc lính đánh thuê chỉ có thể thông qua tích lũy nhiệm vụ.

Nhưng muốn đạt tới trình độ hạng A này, ít nhất phải hoàn thành một số nhiệm vụ yêu cầu thực lực hà khắc, thông thường thực lực của người đó cũng ở cấp 4.

—— nếu có thể nháy mắt hạ gục dị năng giả cấp 4, vậy đó lại là một cảnh giới khác.

“Vị tiên sinh đấy nhiều lần từ chối lời mời gọi của chúng tôi, có thể nói là vô cùng bắt bẻ, hơn nữa ——”

Thomas lắc lắc đầu.

Vẻ mặt của hắn rất vi diệu, hiển nhiên nghĩ tới rất nhiều việc không quá vui sướиɠ từng trải qua.

“Tóm lại.”

Thomas nghiêm mặt nói, “Khi tôi hỏi hắn có quan hệ gì với vị nữ sĩ này, hắn nói bọn họ là đồng đội.”

Đương nhiên sau đó còn nói một câu cút xa một chút, không cần phải nói.

Hàn Dự: “?”

----------

Cửu là một thành viên bên nhà Trục Nguyệt Lâu. Cửu vừa làm xong bộ "Tiểu Thanh Mai Trong Truyện Trời Giáng Nữ Chính" ở bên đó mong mọi người ủng hộ nha!!!💗💗💗

Link: https://www.wattpad.com/story/320237360-edit-ti%E1%BB%83u-thanh-mai-trong-truy%E1%BB%87n-tr%E1%BB%9Di-gi%C3%A1ng-n%E1%BB%AF