Quyển 1 - Chương 13: ABO

【 Tích ——! Tích ——! Tích ——! 】

Hôm nay hệ thống chọn dùng phương thức đánh thức càng kinh khủng hơn.

“Ưm……”

Giang Miên giãy giụa chậm rãi tỉnh lại, đang muốn mở miệng khiếu nại tiếng chuông đòi mạng của hệ thống, lại phát hiện chính mình đang nằm ở trong lòng ngực Yến Lăng.

Nơi này là…… ghế sau cái xe hôm qua hắn mới ngồi qua.

Ngoài cửa sổ, là cục đăng ký kết hôn vừa mở cửa không lâu.

Giang Miên vẫn như cũ có chút nửa tỉnh nửa mê, mơ mơ màng màng mà nhìn Yến Lăng, lại cúi đầu nhìn chính mình. Không biết từ khi nào, hắn đã được thay một thân chính trang, cùng một kiểu dáng với tây trang của Yến Lăng, ngay cả nút tay áo cũng là kiểu dáng của cặp đôi.

“Tỉnh rồi?” Yến Lăng nhìn Giang Miên không hề có bộ dáng phòng bị, tâm tình tự nhiên trở nên tốt hơn chút, “Còn ngủ say tiếp như vậy, cậu cho dù bị người bán đi cũng sẽ không phát hiện ra.”

“A.” Giang Miên mờ mịt đáp lời, yên lặng cùng hệ thống giao lưu một phen, xác nhận là Yến Lăng tự mình đổi quần áo.

Hơn nữa Yến Lăng từ đầu tới cuối, một chút cũng không có ý đồ động tay động chân đối với hắn.

Hắn bị Yến Lăng nắm tay mang xuống xe, lẩm bẩm nói: “Thật sự không cần tôi ký hiệp ước tiền hôn nhân à? Tôi tưởng rằng anh đang nói giỡn chứ.”

“Không cần.” Yến Lăng xoa nhẹ đỉnh đầu Giang Miên một chút, lại hơi nhăn mi, giúp hắn sửa sang lại cà vạt bị vặn vẹo.

Cho dù là Yến Lăng, đi vào cục đăng kí kết hôn cũng cần phải ngoan ngoãn xếp hàng. Chẳng qua diện mạo Giang Miên cực kỳ thu hút, tại địa phương khắp nơi tràn ngập tin tức tố nồng đậm này, có vẻ đặc biệt đáng chú ý.

Yến Lăng bất động thanh sắc mà che chở phía trước hắn, chỉ cần sắc mặt hơi lạnh, liền thành công ngăn cách hơn phân nửa ánh mắt.

Không có người sẽ ở loại thời điểm này, khiêu chiến một cái Alpha đỉnh cấp du͙© vọиɠ chiếm hữu mạnh mẽ.

Tựa hồ là lo lắng Giang Miên còn ngủ gà ngủ gật, Yến Lăng để Từ quản gia đưa tới một ly cà phê, không đường thêm sữa.

Hương sữa mới mẻ cùng vị cà phê thuần túy giao hòa, Giang Miên cười tủm tỉm mà nhận cái ly, ôm ở trong tay nhẹ giọng hỏi: “Anh từ khi nào biết khẩu vị của tôi?”

“Từ khi biết phần tài liệu điều tra cá nhân kia toàn là do ngụy trang,” Yến Lăng ý vị thâm trường mà nói, “Tôi từng chút từng chút nghiệm chứng, rốt cuộc thì trong đó cũng có vài phần là thật.”

“Phốc —— Chồng à, anh thật sự rất đáng yêu.”

“……”

Yến Lăng đối với cái từ “Đáng yêu” này không có cái phản ứng gì, nhưng nhìn qua, tựa hồ cũng không phải cực kỳ phản cảm.

Nhân viên công tác ở quầy đăng ký nguyên bản còn có chút mơ màng sắp ngủ, lúc nhìn thấy bọn họ tinh thần liền chấn động.

“Chào ngài, mời đem chứng nhận thân phận đặt ở đây để tiến hành cảm ứng đăng ký.”

“Chứng nhận thân phận?” Giang Miên ngẩn ra một chút, mờ mịt mà nhìn về phía Yến Lăng, mà Yến Lăng...... Mặt vô biểu tình mà móc ra giấy chứng nhận của hai người bọn họ.

Lại nói tiếp, Giang Miên thật đúng là chưa từng suy xét qua chứng nhận thân phận của mình đặt ở nơi nào, rồi lại như thế nào rơi vào tay Yến Lăng.

“Giang Miên, cậu như thế thật sự rất dễ bị người ta mang đi bán.” Yến Lăng lặp lại một lần nữa.

Nghe vậy, Giang Miên cong mắt cười: “Vậy Yến tiên sinh phải nhớ tìm mua tôi đấy.”

Quy trình đăng ký kết hôn diễn ra nhanh chóng, nhân viên công tác “Bang” một cái hạ hai con dấu, bọn họ cứ như vậy chính thức bị trói buộc cả đời.

【 tích —— xác suất nhiệm vụ thành công tăng lên 15%, mời tiếp tục cố gắng. 】

Nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, Giang Miên nhẹ nhàng thở ra.

Hắn không có đoán sai, cùng Yến Lăng kết hôn chính là một cái lối tắt siêu ngắn để hoàn thành nhiệm vụ!

Bởi vì rất cao hứng, Giang Miên trực tiếp xoay người ôm lấy cổ Yến Lăng, hôn y một cái.

“Tân hôn vui vẻ, hai vị cảm tình thật tốt.” Nhân viên công tác cười chúc mừng nói.

“Cảm ơn.” Yến Lăng ôm eo Giang Miên, trong mắt hiện lên ý cười nhỏ đến không thể phát hiện.

Nhưng mà, đến lúc chụp ảnh kết hôn tiến triển lại không có thuận lợi được như vậy.