Chương 10: Cốt truyện

“Thảo dân bái kiến Vương phi nương nương.” Lễ nghĩa của Hạ Thanh rất là chu đáo, vừa đi lên liền hành lễ với Tống Lan.

Tống Lan đối với oanh oanh yến yến vốn dĩ không có ý chán ghét, nhìn thấy nàng ta tới, cũng không có biểu hiện thật sự tức giận: “Đứng lên đi, ngươi tên Hạ Thanh phải không?”

“Vâng ạ.” Hạ Thanh gật gật đầu, nhìn một bộ dáng đoan trang dịu dàng của Tống Lan, sự khẩn trương trong lòng tiêu tán một ít.

Nghĩ nghĩ, nàng ta tiến lên vài bước đến gần Tống Lan, nhỏ giọng nói: “Vương phi nương nương, ta có một ít chuyện muốn nói với người, là về Vương gia.”

Tống Lan nhướng mày, không nghĩ tới Giản Ngọc Diễn lại tìm được người giải quyết nhanh như vậy, nàng còn cho rằng phải kéo đến mấy trăm chương đấy!

Binh tới tướng chặn. Tống Lan ngồi trong phòng nghe Hạ Thanh nói chuyện trên người Giản Ngọc Diễn.

Hạ Thanh hoài nghi là Lâm Xảo Nhi làm, nhưng nhìn dáng vẻ Lâm Xảo Nhi cũng không giống người biết mấy thứ này, cho nên có khả năng có người đang muốn hại nàng ta.

Nghe xong, đầu óc Tống Lan xoay chuyển liền

biết cốt truyện là gì. Lâm Xảo Nhi là cháu ngoại của Triệu hoàng phi, mà mẫu phi của Giản Ngọc Diễn lại mất sớm. Theo danh nghĩa, vẫn là nhi tử đương kim thiên tử, theo tính toán này, Tống Lan không cần nghĩ cũng biết đây là tính toán của Triệu hoàng phi.

Trên mặt Hạ Thanh còn có chút lo lắng, Giản Ngọc Diễn anh tuấn tiêu sái, nàng ta là nha đầu chưa trải sự đời, thích hắn là chuyện bình thường.

Tống Lan cũng thấy rõ ràng tâm tư của Hạ Thanh, nhưng nàng không quan tâm chuyện này, nàng chỉ vỗ vỗ tay đang giữ chặt của Hạ Thanh: “Không có việc gì, bổn cung biết ý ngươi, không cần lo lắng.”

“Trắc phi, nàng ta….” Nghĩ đến âm thanh mới nghe được ở thư phòng, Hạ Thanh nhịn không được nai con chạy loạn, ngồi ở trên ghế giật giật, dưới thân không biết vì sao lại chảy ra chút nước.

Không phải là nướ© ŧıểυ chứ?

Ở chỗ của Vương phi sao? Trên mặt Hạ Thanh vừa hồng vừa trắng, khẩn trương đến không chịu được.

Tống Lan cười cười, tháo một chiếc vòng tay hồng mã não cho nàng ta: “Còn không phải có ngươi sao? Ngươi có thể giải chú thuật cho Vương gia đúng không?”

“Vâng” Hạ Thanh gật gật đầu, vuốt vòng tay trên tay, trong lòng vui mừng.

“Vậy ta nhờ ngươi.” Tống Lan thấy nàng ta đeo vòng tay, nhẹ nhàng mỉm cười.

Tiễn Hạ Thành đi, Tống Lan nghĩ đến bộ dáng bạch liên hoa đắc ý dào dạt của Lâm Xảo Nhi, khoé môi nàng khẽ nhếch lên.

Tuy rằng lớn lên xinh đẹp, dáng người cũng không tồi, nhưng tính tình này… Chậc, vẫn là muội muội Hạ Thành đáng yêu.

Nói không chừng chờ Giản Ngọc Diễn thử Hạ Thành, hắn sẽ phát hiện Lâm Xảo Nhi thật ra cũng chỉ có thế.