TG1 - Chương 14: Sự giận dữ của Tề Huyên

Cửa văn phòng mở ra, Tô Tuyết Vi lướt qua Tề Huyên để đi ra ngoài.

"Tề tiểu thư."

Đứng ở trước mặt Tề Huyên, Tô Tuyết Vi cùng nàng chào hỏi cũng giống như ngày thường. Nhưng Tề Huyên lại nhận thấy nữ nhân trước mặt có thêm một chút mị hoặc so với trước kia. Tề Huyên cảm thấy người phụ nữ trước mặt có chút bất đồng.

Dưới ánh đèn, hai mắt cô ta ướŧ áŧ, đuôi mắt có một chút ửng hồng còn chưa biến mất, chỉ cần cô khẽ nhấc lông mi thì trong mắt thì tựa như có ngàn lời vạn ngữ ẩn giấu trong đó, có thể câu hồn đoạt phách người khác.

Hai má ửng đỏ, đồng thời Tề Huyên có thể thấy rõ ràng vết cắn trên môi dưới của cô ta. Bộ dáng kia phảng phất vừa mới được hảo hảo yêu thương một phen.

Mà khi Tô Tuyết Vi xoay người, Tề Huyên vừa lúc nhìn thấy trên cổ nàng có thêm một vết cắn nhẹ, sau đó liền có thể ngửi được một loại khí tức nhàn nhạt, tuy rằng cũng không rõ ràng, thế nhưng sắc mặt Tề Huyên lại trắng bệch theo bản năng.

Trên mặt của Tô Tuyết Vi cũng không có vẻ đắc ý của người chiến thắng, dù sao nàng còn không có đem Tề Huyên để vào mắt.

Sau khi ra khỏi, cô không trực tiếp trở lại văn phòng mà là đi vào phòng tắm.

Ngồi trên bồn cầu tách hai chân ra, cô gái cầm điện thoại di động chụp vào giữa hai chân.

Chân đỏ bừng, làn da trắng nõn đã bị mài ra một chút máu. Tình huống đặc biệt thảm thiết còn phải kể đến chỗ riêng tư của nàng.

Chủ nhân thân thể này còn chưa bị người ta đυ.ng qua nên mềm mại giống như hoa. Lúc nãy lại bị Hạ Minh thô lỗ chen vào khiến hai môi âm đều bị sưng đến đỏ thẫm, trông thật đáng thương.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng dính dính bên ngoài hoa huyệt nhìn giống như một đóa hoa da^ʍ mỹ lấp lánh. Huyệt khẩu hơi mở liền có một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c từ trong thân thể nàng phun ra.

Tô Tuyết Vi đưa tay chạm vào môi hoa một chút, đồng thời nhíu mày kêu một tiếng.

Tê, đau quá, tên xấu xa kia không khỏi quá tàn nhẫn, nhìn tình huống này thì cô chỉ sợ mấy ngày không mặc được qυầи ɭóŧ.

"Bất quá, hắn thật sự bắn rất nhiều a, bắn hai lần, cư nhiên còn cứng rắn như vậy, thiếu chút nữa liền đi vào, a, thật muốn..."

Tô Tuyết Vi không thể không tự cung tự cấp nên cô chỉ có thể bắt chước bộ dáng Hạ Minh đang âu yếm, tự mình an ủi ở trong phòng vệ sinh chật hẹp.

Mà bên kia, sau khi cửa phòng làm việc đóng lại, bước chân Tề Huyên có chút do dự đi tới trước bàn làm việc của Hạ Minh.

Hắn như thường ngày, tỉ mỉ, đồng thời toàn thân tản ra khí chất cấm dục quý phái. Bộ đồ, cà vạt, tóc, nếp nhăn không lộn xộn, ánh mắt trước sau như một lạnh như băng như muốn cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.

Nếu Tề Huyên không phải có chút hiểu biết đối với sự lãnh khốc của hắn thì cô căn bản nhìn không ra trên khuôn mặt không chút thay đổi kia lại lộ ra vẻ không biết thỏa mãn cùng dục cầu bất mãn.

Họ đã làm điều đó! Trong đầu Tề Huyên nhanh chóng hiện lên suy nghĩ này.

Trong khi cô liều mạng gõ cửa thì hai người này lại đang ở trong văn phòng làm những chuyện nóng bỏng.

Hèn chi Hạ Minh lại có biểu tình như vậy, tất cả là do cô đến quấy rầy chuyện tốt của bọn họ, cho nên lúc anh nhìn cô thì mới có vẻ mặt lạnh như băng cùng với không kiên nhẫn.

Sắc mặt của Tề Huyên trở nên trắng bệch, nàng cho tới bây giờ đều biết Hạ Minh không thích mình.

Anh ta không hẹn hò với bạn gái, người ngoài thậm chí còn đồn đại anh ta là gay. Nhưng Tề Huyên chưa bao giờ để ý, hôn sự của bọn họ là trưởng bối định ra, cho dù Hạ Minh không thích nàng, hắn cũng sẽ không thích người khác. Cho nên thân phận Hạ thái thái, từ đầu đến cuối đều chỉ là một mình nàng mà thôi.

Nhưng bây giờ, mọi thứ đã thay đổi. Cô cho rằng Hạ Minh vĩnh viễn sẽ không động tâm với bất luận kẻ nào, vậy mà thật sự giống như những gì cô sợ hãi. Hắn lại cùng một thư ký xinh đẹp phát sinh quan hệ.

Tề Huyên không khống chế được bưng cà phê trước mặt Hạ Minh lên, mạnh mẽ hắt về phía hắn.

“Các ngươi ngủ rồi, ngươi cùng tiện nhân kia quả nhiên ngủ!”

Nàng phát cuồng kêu to, đã hoàn toàn không còn khí chất thanh cao kiêu ngạo ngày xưa, tựa như một bà thím già ngoài chợ.

Hạ Minh bị cà phê hắt lên mặt, anh lạnh nhạt rút khăn ra để lau sạch vết cà phê trên mặt.

“Tề Huyên, tôi sẽ thông báo cho lễ tân, sau này cô cũng không cần tới tìm tôi nữa. Ngoài ra, chuyện hủy hôn, tôi sẽ trực tiếp tìm cha cô. "

“Anh sẽ hủy hôn? Vì tao hàng kia muốn hủy hôn với ta, ta không cho phép, Hạ Minh ngươi không thể như vậy!" Tề Huyên chạy đến trước mặt Hạ Minh, đưa tay muốn chạm vào hắn, lại bị hắn ngăn lại.

"Miệng cô tốt nhất nên sạch sẽ một chút, chuyện này không liên quan gì đến người khác."

“Ngươi còn lừa ta nói không có quan hệ, ngươi rõ ràng chính là bị tiện nhân kia mê hoặc tâm trí. Không có khả năng, ba ngươi sẽ không đồng ý cho chúng ta hủy hôn, đừng mơ tưởng!"

“Tề Huyên, nếu ta là ngươi, cũng sẽ không giống như một bà thím ở trước mặt ta ầm ĩ. Mặc dù chúng ta hủy hôn nhưng sự hợp tác giữa hai gia đình sẽ tiếp tục. Nếu như ngươi một mực làm thế, còn không thu liễm thì cũng đừng trách ta không khách khí. Ngoài ra, cha ta vất vả lắm mới có thời gian đi du lịch vòng quanh thế giới với mẹ ta, ta hy vọng cô sẽ làm phiền sự phấn khích của họ. Bởi vì cho dù bọn họ biết, cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, chỉ làm cho ta càng thêm chán ghét ngươi mà thôi. "

Tề Huyên che miệng lui về phía sau vài bước, nàng biết, Hạ Minh đang uy hϊếp nàng, mà hắn nói một thì sẽ không hai.

Chỉ cần cô có hành vi quá khích gì thì anh ta không chỉ rút lại tất cả các khoản đầu tư với Tề gia, thậm chí có thể không tiếc tất cả chèn ép, khiến bọn họ từ nay về sau phá sản.

Tề Huyên tin tưởng không nghi ngờ rằng hắn có thể làm được. Chính là bởi vì như vậy, nàng cũng không dám nói bất luận một câu nào để bôi nhọ Tô Tuyết Vi.