TG1 - Chương 4: Núʍ ѵú chạm môi của Hạ Minh

Vừa rồi, bầu ngực đầy đặn trắng nõn của Tô Tuyết Vi không có chút ngăn cản nào nên hoàn toàn dán lên người hắn, núʍ ѵú vểnh lên cọ xát qua lại trong l*иg ngực hắn.

Nếu không phải trường hợp không đúng, hắn cũng sắp cho rằng tiểu thư ký đứng đắn này là đang cố ý dụ dỗ hắn.

Từ khách sạn đi ra thì đã có tài xế đứng chờ ở cửa.

Bữa tiệc lần này cần thiệp mời mới có thể tiến vào trong. Cho nên những phóng viên nghe tin mà đến thì đều bị cự tuyệt. Mọi người đang nhàm chán nghịch ngợm máy ảnh của mình, đồng thời họ cũng nghĩ rằng tối nay sẽ không có tin tức nào hay ho để đăng bài.

Kết quả họ liền nhìn thấy tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị trong giới kinh doanh Hạ Minh từ trong khách sạn đi ra. Càng đáng nói chính là, tổng tài thuộc hệ cấm dục nổi tiếng này lại đang ôm một nữ nhân trong ngực.

Đây chắc chắn là tiêu đề của các mặt báo lớn ngày mai.

Các phóng viên đổ xô nhào lên, đèn flash liều mạng nhấp nháy làm cho mọi người không thể mở mắt. Bảo vệ khách sạn và trợ lý của Hạ Minh vội vàng tiến lên ngăn cản mọi người. Hạ Minh nhân cơ hội đi tới trước xe, tài xế đã mở cửa xe, chỉ chờ anh ôm người vào.

Hắn cẩn thận đem Tô Tuyết Vi ôm vào trong xe, đặt ở ghế sau.

Khi chuẩn bị rút lui, hắn lại vô tình mắc vào bộ váy trên người cô khiến nó trượt xuống. Lúc này thân trên không có một chút che chắn nào hoàn toàn bại lộ trong ánh mắt của hắn.

Hắn vẫn phải duy trì tư thế khom lưng để ngăn cản ánh mắt của phóng viên bên ngoài. Một khi anh ta né tránh, người kia sẽ tiếp xúc với đèn flash của phóng viên.

Bất đắc dĩ, Hạ Minh chỉ có thể lên xe theo, hơn nữa thân trên vẫn luôn vững vàng che ở phía trên Tô Tuyết Vi. Từ phía sau nhìn thì mọi người đều thấy nghiễm nhiên đây là hành động chờ không kịp muốn thân cận với bạn gái.

Tài xế ăn ý đóng cửa xe lại, cửa sổ thủy tinh màu đen đã ngăn cách tất cả âm thanh và tầm mắt bên ngoài, cả khoang xe chỉ còn lại hai người, trong bầu không khí xấu hổ hai mặt nhìn nhau.

Xe chậm rãi chạy ra khỏi khách sạn, lúc này Hạ Minh mới phục hồi tinh thần lại, rời khỏi người Tô Tuyết Vi.

Quần áo bị đè dưới thân nên cho dù muốn kéo ra, cũng cần cô đứng dậy nâng mông lên mới được. Tô Tuyết Vi hai tay ôm ở trước ngực, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ nhưng không hề biết rằng nửa che nửa lộ mới càng mê người.

"Đắc tội rồi." Hạ Minh nói một câu, đưa tay kéo phần váy dài ở dưới thân Tô Tuyết Vi.

Cô hơi đứng dậy, nhưng lại đúng lúc xe rẽ phải, dưới tác dụng quán tính, cả người cô nhào tới trên người Hạ Minh. Lúc này cô phải dùng sức chống cửa sổ xe, mới không đè tới hắn.

Tay vươn ra để chống đỡ khiến cho bộ ngực không còn che chắn. Hai đầṳ ѵú chấn động không ngừng lên xuống, bộ ngực giống như thỏ ngọc vừa vặn chạm vào mặt hắn. Núʍ ѵú phấn nộn chỉ cách đôi môi của hắn khoảng chừng là một cm.

Hạ Minh khắc chế dời tầm mắt, hô hấp trở nên cực nóng, nhưng vẫn phun lên người Tô Tuyết Vi.

Trong ánh mắt, làn da cô đỏ bừng giống như là e lệ, cô gắt gao cắn môi dưới.

Hạ Minh sững sờ một lát, đưa tay đỡ cô đứng dậy.

Nào biết Tô Tuyết Vi chống đỡ lâu như vậy đã sớm không còn khí lực. Anh chỉ vừa mới chạm vào bờ vai trần của cô thì cả người cô liền kiệt lực ngã xuống người anh.

Bộ ngực mềm mại xẹt qua cánh môi của anh khiến hương thơm của cơ thể phụ nữ dần len lỏi vào phổi của anh.

Hạ Minh cả người cứng ngắc, thẳng đến khi cơ thể đè lên ngực anh rời đi thì mới có thể phục hồi tinh thần lại.

Tô Tuyết Vi sớm đã quay lưng lại, hai tay ôm lấy ngực.

Hạ Minh ho khan một tiếng, xúc cảm mềm mại cùng hơi thở thơm ngát phảng phất còn quanh quẩn trên môi anh. Trong chiếc xe nhỏ hẹp nhất thời có chút khô nóng khiến hắn đưa tay cởi cà vạt ra mới cảm thấy hô hấp thuận lợi một chút.