TG2 - Chương 33: Bảo vật duy nhất

Nếp gấp, niệu đạo, còn có cái lỗ thịt nhỏ nhắn khiến người ta si mê không thôi, giống như một con suối, ùng ục phun ra một ngụm nước bọt da^ʍ mỹ.

Phó Vân Xước cởϊ qυầи ra, trực tiếp móc ra cây lang nha cự bổng của hắn. Dưới ánh sáng, Tô Tuyết Vi nhìn chằm chằm cự vật kia, nhất thời hít một hơi khí lạnh.

Đêm đó, cô cũng không thấy rõ, chỉ cảm nhận được hình dạng của nó ở trong tử ©υиɠ quậy lung tung, hận không thể chọc vào tử ©υиɠ cô. Hiện giờ tận mắt nhìn thấy kích thước giống như vậy. Nhất thời cảm thấy mình có thể nuốt xuống, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Vừa nghĩ đến lại bị hắn xuyên qua, nàng cơ hồ không khắc chế được phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ đầy giường.

“Cứ như vậy thích gà của ta? Chỉ nhìn thôi là phun ra?” Phó Vân Xước cười khẽ một tiếng, thanh âm tản mạn.

Tô Tuyết Vi quay đầu nằm sấp, không nhìn hắn nữa, nhẹ giọng ừ một chút. Sao không thích, giống như que massage được thiết kế riêng cho cô, sảng khoái đến linh hồn đều có thể thăng thiên.

Nếu để cho nàng trong tất cả các nhiệm vụ đã làm tuyển ra top 3, đại kê của hắn tuyệt đối có thể nằm trong bảng xếp hạng.

Phó Vân Xước nhẹ giọng cười, giọng điệu trêu người khiến Tô Tuyết Vi cảm thấy nóng cả người. Vừa nghĩ đến mình dâʍ ɭσạи như vậy nằm ở dưới thân hắn, bị hắn không chút cố kỵ đánh giá từ trên xuống dưới, không có một sự riêng tư thì tình triều lại càng cuồn cuộn.

Khóe miệng cong lên rồi nhẹ giọng hừ, tư thái của nàng đã cực kỳ phóng đãng, nhưng Phó Vân Xước vẫn không có động đậy.

Hắn chỉ tiến lại gần cô, dùng con gà lớn va chạm giữa hai chân cô, hai ba lần đi qua cửa huyệt mà không vào, chỉ chui tới chui lui trong khe hở.

Đầu nấm vừa dán lên thì tao huyệt liền gắt gao hút lấy, nó quả thực đem hồn Tô Tuyết Vi đều hút đi. Nàng thở hồng hộc, mở ra tiểu da^ʍ động giống như không tự chủ được, dâʍ ŧᏂủy̠ dày đặc trào ra ngoài.

Tô Tuyết Vi bị làm đến run rẩy, cô nhịn không được lắc mông nghênh đón, muốn đem đại kê ba của hắn nuốt vào rồi hảo hảo hầu hạ. Nhưng nàng đuổi theo, hắn liền liều mạng trốn, thủy chung không cho nàng thỏa mãn.

Nàng khó chịu khóc lóc, tiểu huyệt phía dưới rất ngứa, ngứa đến mức nàng sắp điên rồi. Muốn Phó Vân Xước làm nàng, cái động nào cũng được, chỉ cần là để cho nàng thoải mái thì muốn gọi baba đều có thể.

"Hảo ca ca, chồng tốt, ba tốt, anh đừng khi dễ tôi nữa. A..."

Không biết là hai chữ nào kí©h thí©ɧ Phó Vân Xước, thắt lưng mạnh mẽ trầm xuống, đại kê ba liền cường thế cắm vào!

Tô Tuyết Vi mặc dù là đã chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng vẫn bị cắm đến mức phải hít một hơi khí lạnh. Quá lớn, nhập quá hung dữ, thiếu chút nữa đem nàng chống nứt, cô gái nhỏ cảm giác cả người đều bị hắn bổ thành hai nửa.

Chiều dài ngạo nhân đi thẳng đến chỗ sâu nhất, giống như chọc thẳng vào cổ họng cô.

Mà nàng rõ ràng cảm giác được hắn còn có một bộ phận không có tiến vào.

Đầu rùa to bằng nắm tay, cứ như vậy đặt ở trong tao huyệt, tựa hồ không muốn cho nàng thời gian đệm, cứ như vậy trực tiếp cắm đến cùng.

Tô Tuyết Vi bị sự cường thế của hắn dọa sợ, tuy rằng bị Bạch Nghiên cắm một đêm ở tử ©υиɠ, bên trong sớm đã ướt đẫm. Thế nhưng sau khi nàng nghỉ ngơi, hoa môn sớm đã đóng chặt, nếu là thô lỗ như vậy thì phải làm nàng đau chết đi sống lại mất.

"Ừm a... Vân ca ca, đừng chen chúc, đau, nhẹ nhàng... A..." Tô Tuyết Vi thuận thế cầu xin tha thứ, tiếng kêu mềm mại nghe vào trong tai giống như mèo chưa cai sữa. Một tiếng như thế khiến lòng người đều run rẩy theo, nhịn không được thương tiếc.

Phó Vân Xước cũng nhẫn tâm muốn cho nàng chút bài học. Hơn nữa bên trong nàng mềm mại, đích thật là triền miên trơn nhẵn, săn chắc mềm mại. Vách huyệt còn chen chúc liều mạng ở hắn liếʍ tới liếʍ lui, từng tấc từng tấc khiến hắn sảng khoái đến đỉnh đầu bốc khói.

Cho dù muốn nhịn, cũng nhịn không được, nên hắn lại nâng thắt lưng tiếp tục làm. Đầu rùa cứng rắn như tảng đá, hung hăng đυ.ng loạn trong tao huyệt.

Chỉ cần đỉnh một cái thì nó liền phun ra một ngụm nước, tưới lên đầu nấm khiến hắn hận không thể để hắn giao súng.

Tao hàng này luôn có bản lĩnh làm cho hắn thần hồn điên đảo.

Đương nhiên, cũng có bản lĩnh để cho nam nhân khác vì nàng mà thần hồn điên đảo.

Nghĩ đến đây, hắn liền tức giận đến hận không thể bóp chết nàng, sau đó chôn cùng nàng.

Hắn cơ hồ đều rút ra tất cả, chỉ còn lại có nửa đầu nấm bị ngậm chặt, sau đó lại thô bạo đâm vào.

Hoa huyệt phun ướt phần lông đen dày đặc giữa hông hắn.

"Tao tử ©υиɠ cho nam nhân khác đều lớn rồi còn sợ đau? Em đã ăn bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙? Có hay không đều lấy ra, sâu như vậy, ngón tay khẳng định không chạm được, đừng kẹp chặt như vậy, tất cả đều phải cho ra ngoài!"

Tử ©υиɠ yếu ớt, thừa nhận sự cuồng bạo của nam nhân. Ngay cả khi thân thể của Tô Tuyết Vi đã được cải tạo thì cũng có chút cố hết sức.

"Ta làm cho em sảng khoái, hay là tên cẩu nam nhân kia làm cho em sảng khoái?" Phó Vân Xước cắn vành tai nàng, hung hăng đâm một cái khiến Tô Tuyết Vi nhịn không được run rẩy. Sau đó nhắm ngay điểm kia, giống như đóng cọc đập mạnh hơn mười cái.

Tên xấu xa này! Tô Tuyết Vi cắn môi dưới, trong mũi vẫn toát ra vài tiếng kêu rên sảng khoái.

Nghĩ đến phong cách tìиɧ ɖu͙© khác nhau của hai người, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nổi lên một mảnh phấn hoa đào kiều diễm, đáy mắt gợn sóng gợn sóng, mị sắc trêu người. Hai người bọn họ mỗi người đều có điểm mạnh riêng, tuy rằng có chút bất đồng, nhưng mỗi người đều có thể đem nàng làm cho dục tiên muốn chết.

Nhưng đáp án này, hiển nhiên không thể làm cho nam nhân phía sau hài lòng, một khi nói ra, chỉ sợ sẽ đổi lấy tra tấn càng thêm ác liệt.

"A, Vân ca ca, thích nhất là con gà trống của Vân ca ca, thật sảng khoái, thật lợi hại, tiểu bức sẽ bị quấy rối..."

"Làm nát tao bức của ngươi, xem ngươi về sau còn dám tìm dã nam nhân hay không!"

Nhận được câu trả lời như dự kiến, Phó Vân Xước lại không hài lòng như tưởng tượng, trong lòng hắn, ngược lại tức giận một cỗ tự ti cùng phẫn nộ vô danh.

Hắn biết, hắn chỉ là làm cho nàng vui vẻ mà thôi.

Hắn thậm chí cảm thấy, nếu mấy năm nay ở bên cạnh nàng chính là nam nhân khác, giờ này khắc này, nàng cũng sẽ nói ra những lời tương tự.

"Vi Vi, không nên rời khỏi ta, nếu không..." Nếu không ta sẽ không sống nổi, nếu không ta sẽ kéo ngươi cùng xuống địa ngục.

Phó Vân Xước rất muốn nói ra những uy hϊếp đáng sợ này, nhưng hắn thích nữ hài tử sống sờ sờ này. Hắn cái gì cũng không có, mà nàng là chí bảo duy nhất hắn có được.