Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Vưu Vật Quyến Rũ

TG3 - Chương 8: Rêи ɾỉ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Tuyết Vi quay mặt không nhìn hắn, hai má vành tai đúng lúc nhiễm màu đỏ giống như đang thẹn thùng.

Đây đã là cực hạn của nàng, nếu dựa theo tính cách nguyên chủ, đại khái đã sớm phát bệnh tim, bị xấu hổ đến chết đi.

"A thẹn thùng? Nếu đã thẹn thùng mà còn cắn chặt như vậy. "Hàn Triết dùng sức đẩy vào trong, thế nhưng lại muốn xâm nhập sâu hơn một chút.

Hắn tham lam muốn một lần liền phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của nàng, nhưng đã nửa ngày cũng chỉ đi vào một chút khiến Tô Tuyết Vi nhíu mày liên tục.

"Hàn Triết, anh chậm một chút được không, tôi không thoải mái." Tô Tuyết Vi hoàn toàn không có ý để cho mình phối hợp với đối phương, làʍ t̠ìиɦ muốn hai người đều thoải mái mới được.

"Chỗ nào không thoải mái? Đây hay ở đây?”

Ngoài miệng không tha cho người khác, nhưng động tác của Hàn Triết đích xác ôn nhu hơn rất nhiều. Không giống như lúc trước xông vào thẳng tắp, mà là rời khỏi một chút, chậm rãi cắm vào, chờ đυ.ng phải hoa tâm thì lập tức dừng lại.

Bất quá cũng không phải hoàn toàn dừng lại, mà là mượn lực ở bên trong ma sát.

Nỗi đau tan thân dần dần tiêu tan, chỉ còn lại một chút đau đớn ở trong phạm vi nàng có thể tiếp nhận.

Mà khi hắn ôn nhu cọ xát thì mới mang đến một chút kɧoáı ©ảʍ.

Thân thể non nớt, lần đầu tiên nhấm nháp kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như vậy, Tô Tuyết Vi cũng đã trải qua vô số thế giới bây giờ mới cảm nhận được sự thỏa mãn cực lớn.

"A..." Cô cắn môi dưới, không cho mình phát ra tiếng rêи ɾỉ xấu hổ nhanh như vậy.

Nhưng chậm rãi tiếp xúc như vậy lại mang đến kɧoáı ©ảʍ lại là trí mạng.

Nàng càng nhẫn nại, thân thể lại càng muốn phản bội lý trí của nàng. Chịu đựng đến cuối cùng, nó giống như một con đập đầy lũ lụt,.

Nàng biết, mình không chịu nổi bao lâu.

"Sao không gọi ra? Ta làm quá nhẹ?”

Hàn Triết đột nhiên đứng thẳng người lên. Tư thế này tựa hồ làm cho hành động của hắn càng thêm thuận tiện một chút, hắn tuy rằng không có tăng nhanh lực đạo nhưng tựa hồ dùng sức một chút.

Cự vật xâm nhập vào thân thể nàng, rút ra hơn phân nửa rồi lại xông thẳng vào hoa tâm. Tô Tuyết Vi ngẩng đầu, cánh môi trong suốt bị cắn trắng bệch. Cổ trắng như tuyết có vẻ càng thêm thon dài.

Làn da trắng sữa giống như là tuyết trong suốt dưới ánh mặt trời, ngay cả gân xanh dưới da cũng có thể thấy rõ ràng.

Hắn cúi người nhìn vào cổ cô, đồng thời nhẹ nhàng hít một chút, "Gọi ra, bằng không ta sẽ không khách khí. "

“Ngươi đáng giận, ngươi vốn không có khách khí." Tô Tuyết Vi cố nén, không muốn nhận thua sớm như vậy.

Nói như vậy, khẳng định sẽ làm cho Hàn Triết đắc chí.

Đại khái là cô không hợp tác nên đã kí©h thí©ɧ anh. Sau khi nhìn thấy cô không tiếp tục kêu không thoải mái nữa thì hắn cũng không tiếp tục khống chế bản thân nữa, tăng thêm tất cả mã lực, giống như đóng cọc rút ra trong thân thể cô.

Ẩn nhẫn của nàng rốt cuộc không thể kiên trì bao lâu, liền bại dưới thế công như chẻ tre của hắn.

Tiếng rêи ɾỉ mềm mại mê người tràn ra, giống như là đang ngâm nga cho hắn mà hát chiến ca làm cho tinh thần hắn càng thêm phấn chấn.
« Chương TrướcChương Tiếp »