Chương 12: [TG1] Theo Dõi Học Bá Cao Lãnh (12)

Editor: Cố Khanh

Thiệp, xác thật có hình có chân tướng.

Mấy ngày liền, Tô Đào đều đi qua đại học cách vách chờ học tỷ tan học.

Có mấy việc làm bán thời gian ở quán cà phê, Tô Đào đang học làm cà phê kéo hoa, học tỷ có tóc mái vừa dài vừa bằng thì ở bên cạnh chỉ đạo cậu.

Có mấy việc ở công viên giải trí, Tô Đào mặc đồ thú nhồi bông đem đại đại thú bông đầu kẹp ở dưới nách, chuyển qua một chút mướt mồ hôi đầu, cùng cầm phiếu học tỷ đang nói cái gì.

Diện mạo của học tỷ là loại thanh tú hào phóng, Tô Đào lại soái theo kiểu manh manh, bộ dạng hai người nói nói cười cười ở ảnh chụp nhìn qua phá lệ ái muội.

Ái muội đến…… Cố Dục nhịn không được muốn đem gương mặt tươi cười kia của học tỷ xé nát.

Lại đem Tô Đào nhốt lại, làm cậu không có cách lộ ra biểu tình như vậy với người khác.

Mặt Cố Dục càng ngày càng âm trầm, mệt hắn trái lo phải nghĩ cũng không biết vì cái gì Tô Đào muốn xa cách hắn.

Hắn có độc chiếm dục mạnh đến biếи ŧɦái, nhưng đây là do tiểu biếи ŧɦái Tô Đào thích hắn trước, tự tìm tới hắn.

Cậu theo dõi hắn, gửi những tấm ảnh kia cho hắn, đem tình cảm không biết để đâu kia của cậu không tiếng động phơi bày ra cho hắn xem.

Ngay từ đầu hắn muốn đem tên tội phạm theo dõi xử lý luôn, nhưng sau khi bắt ra biết người đó là Tô Đào, hắn lại ngoài ý muốn cảm thấy rất thú vị.

Có lẽ người này có thể làm hắn phóng thích bộ mặt hắc ám của hắn, mà bọn họ đều sẽ là người hiểu rõ đối phương nhất.

Mỗi một lần sau đó, đều như chứng minh chuyện này.

Hắn uy hϊếp Tô Đào không được thân cận với con mèo kia, Tô Đào ở trên cửa dán tờ giấy nói bổn phòng không có mèo, đến cách trả lời hắn cũng đáng yêu như cậu vậy.

Hiện tại, tiểu biếи ŧɦái đem hắn trêu chọc hỏng rồi, liền muốn vứt bỏ hắn đi tìm người khác?

Nữ nhân kia tính là thứ gì đối với Tô Đào, ánh sáng sao?

Cô ta có thể làm Tô Đào một bên sợ hãi đến phát run một bên tàng không được khát vọng bí ẩn kia sao, có thể lột ra tầng da xinh đẹp kia của quả đào, mυ"ŧ vào chất lỏng ngọt lành bên trong sao?

Cô ta không thể.

Bởi vì trước khi việc đó phái sinh, Cố Dục sẽ khiến cho cô ta vĩnh viễn đều không thể làm được.

Màn hình di động cơ hồ bị nắm tới nứt ra, Cố Dục lưu toàn bộ ảnh chụp lại, khói mù trong mắt càng thêm thâm trầm, thế nhưng so với bóng đêm còn muốn đen hơn.

“Ai, cậu ở chỗ này a!”

Đường Tiểu Điềm cùng bạn thân của cô vừa vặn đi ngang qua, phát hiện Cố Dục đứng ở chỗ tối, biểu tình trầm đến độ làm cho người ta sợ hãi.

Đường Tiểu Điềm nuốt một ngụm nước miếng, thật cẩn thận túm túm bạn thân đang gọi Cố Dục lại.

Cô lơ đãng đối diện với tầm mắt của Cố Dục, bị ánh mắt lãnh đạm cất giấu sát ý kia làm cho hoảng sợ.

Thật đáng sợ.

Bạn thân vừa phản ứng lại, lập tức liền hiểu rõ, khi cô nhìn thấy tấm thiệp trên diễn đàn, phát hiện cp mà mình khái đương trường be, hiện tại thấy Cố Dục liền biết tâm tình hắn nhất định không tốt đi đâu.

“Có việc sao?” Cố Dục có điểm không kiên nhẫn.

Giờ phút này, trong đầu hắn tất cả đều là hình ảnh Tô Đào hiện tại đang hẹn hò cùng nữ nhân kia.

Càng nghĩ, hắn càng bình tĩnh.

Bình tĩnh đến không biết trong đầu xoay chuyển bao nhiêu ý tưởng nguy hiểm.

Nào còn tâm tư ứng phó bạn học cùng lớp.

“Cái kia, lão sư làm chúng ta đi mua văn phòng phẩm,” Đường Tiểu Điềm nhỏ giọng nói, “Sau khi tan học cậu liền trực tiếp đi mất, tôi liền gọi bạn thân cùng nhau đi, nhưng mà đồ tương đối nhiều…… Cậu có rảnh không?”

Giọng Đường Tiểu Điềm càng ngày càng nhỏ, chỉ kém ở trước mặt Cố Dục túng thành một đoàn.

Cố Dục đột nhiên nhớ tới, thật sự có chuyện như vậy.

Bởi vì mỗi tháng mới có một lần, hắn lại đối với hoạt động của lớp không ham thích, liền quên mất chuyện này.

Đến nỗi một người khác, lão sư sẽ tùy cơ sai khiến.

Đồ vật xác thật nhiều, Cố Dục cũng sẽ không đem chuyện của hắn ném cho hai nữ sinh làm.

Hơn nữa…… Hắn hiện tại đem Tô Đào trảo cái hiện hành, nói không chừng sẽ khống chế không được chính mình làm ra sự tình gì tới.

“Có rảnh, đi thôi.”

“Vậy tôi đây liền đi về trước lạp, vốn dĩ buổi tối có hẹn với người khác xem điện ảnh, nếu cố giáo thảo tới, liền làm hắn đi đi!”

“Nhưng mà……”

Đường Tiểu Điềm trộm nhìn Cố Dục, không khỏi đánh cái rùng mình.

Đồ vật cần mua tuy nhiều nhưng đa số là tạp vật, ít nhất tốn một hai tiếng, cô phải đơn độc ở chung với Cố Dục lâu như vậy sao?

Thật đáng sợ……

Bên kia, Tô Đào đang nói với học tỷ về việc làm bán thời gian.

“Học tỷ, lần sau có loại việc bán thời gian lâm thời kiêm chức giống như này nhớ rõ tìm tôi nha.”