Chương 2: [TG1] Theo Dõi Học Bá Cao Lãnh (2)

Edit: Cố Khanh

【 Đã nói không được kêu tôi là Bé Ngốc! 】Thanh âm nãi thanh nãi khí nỗ lực tỏ vẻ nghiêm túc của hệ thống vang lên.

Là một hệ thống tay mới, trong một ngày, thời gian mà nó có thể xuất hiện ở bên người ký chủ không nhiều lắm, sau khi biết sự việc ngày hôm qua, nó lại đem cốt truyện xem từ đầu tới cuối một lần nữa, sầu đến mi tâm nhăn thành hình chữ bát.

Chuyện bệnh kiều vai ác Tô Đào bị theo dõi tập kích này, trong cốt truyện căn bản không hề phát sinh qua a!

Tô Đào mới là người vẫn luôn theo dõi uy hϊếp người khác!

Tô Đào nằm liệt ở trên chiếc giường mềm mại của cậu, đến lúc bụng đói thầm thì kêu cậu mới bò dậy.

Cậu đã nghèo đến độ không còn gọi mà ăn, Tô Đào định uống miếng nước ấm lót bụng, lại không nghĩ tới ở phòng bếp thấy được một loạt cơm hộp đã được đóng gói tốt.

Mỗi món sắc hương vị đều đầy đủ, đều ở cấp bậc chỉ có trong các bữa tiệc lớn, cậu chỉ cần bỏ vào lò vi sóng hâm nóng lên, mấy món này thực thích hợp với người lười như cậu.

【 Đây là viên đạn bọc đường của biếи ŧɦái! Cậu thanh tỉnh một chút! 】

Bé Ngốc ngụy trang thành hình dạng của một con mèo con, ngồi xổm trên vai của Tô Đào, thấy cậu đang chảy nước miếng nhìn đồ ăn, liền nắm lỗ tai của cậu kéo kéo.

【 Trước kia cậu dù gì cũng là một phú ông giàu có a, hiện tại sao lại không có tiền đồ như vậy! 】

“A ——”

Tô Đào gắp một đũa lớn thịt bò xào cay đã hâm nóng đưa qua, mèo con đột nhiên không kịp phòng ngừa bị tắc một miệng, nháy mắt bị hương vị cay nóng kia bắt làm tù binh, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

【 Ngon, ngon quá!!! 】

Hưởng thụ xong viên đạn bọc đường của biếи ŧɦái, Tô Đào quý trọng đem mấy món đồ ăn khác chưa động qua để vào tủ lạnh, một người một miêu bụng ưỡn lên, nằm ở trên giường phơi nắng.

“Chỉ cần đừng cầm dao uy hϊếp tao, hắn liếʍ còn rất thoải mái.”

Tiểu miêu trợn tròn đôi mắt, tức giận đạp cho Tô Đào một chân, vì ký chủ không tiết tháo nhà mình thắp một cây nến.

“Tao là đang nghiêm túc, rốt cuộc tao thích nam nhân, nhưng trước khi thành niên cũng chưa tìm được người mình thích, sau khi thành niên…… Chậc, liền cùng mày tới chỗ này.”

Cho nên lại nói tiếp, lần này vậy mà là lần đầu tiên khai trai trong cuộc đời ngắn ngủi của cậu a.

Trước khi thành niên, cậu cùng thân thích đã nuôi cậu ở cùng một chung cư, không liên quan với nhau, trải qua một cuộc sống bình thường.

Trong ngày thành niên, một luật sư tìm tới cậu, nói cho cậu thì ra cha mẹ cậu đặc biệt có tiền, để lại cho cậu một di sản kếch xù, lập tức là có thể kế thừa.

Sau đó, Tô Đào bị chiếc xe đã thủ sẵn ở đó đâm chết.

Cái hệ thống Bé Ngốc này ngồi xổm bên cạnh thi thể cậu, mở miệng nói tất cả xong rồi, Tô Đào tưởng tượng thấy cũng rất có ý tứ, liền ký hợp đồng.

Cậu sẽ xuyên vào trong tiểu thuyết thành nhân vật vai ác bệnh kiều, nhiệm vụ là tận lực chia rẽ nam nữ chủ, mỗi cái thế giới có thời hạn hoàn thành nhiệm vụ thấp nhất là một tháng, sau khi hoàn thành có thể lựa chọn thoát ly.

Một người một thống đều là tay mới lên đường, sau khi xem qua cốt truyện, quyết định trước tiên dùng phương pháp của các lão tiền bối, đi theo cốt truyện.

Vì thế, ba ngày trước, sau khi Tô Đào xuyên qua chuyện thứ nhất cậu làm chính là sau khi tan học theo chân nam chủ Cố Dục về nhà.

Không sai, nguyên chủ yêu thầm nữ chủ, vì phòng ngừa nam nữ chủ lâu ngày sinh tình, vì muốn đuổi nam chủ ưu tú đi, nguyên chủ quyết định theo dõi hắn, chụp lén hắn sau đó uy hϊếp hắn!

Hơn nữa đã tiến hành được một đoạn thời gian.

Tô Đào theo ba ngày, bởi vì nghèo, không có tiền đi taxi, theo dõi xong rồi còn muốn từ tiểu khu của Cố Dục đi bộ trở về nhà.

Chân đều đi mau phế, ảnh chụp trong di động gần hết chỗ chứa, cũng chưa từ trên người Cố Dục tìm được bất kỳ tật xấu nào.

Nhân gia thành tích hàng năm đều đứng nhất toàn khối, có một gương mặt đặc biệt soái, mặc dù lãnh đạm nhưng lại lễ phép, thấy thế nào cũng là một tổ hợp đỉnh cấp a!

Nơi nào có tật xấu!

Sau khi đi ba ngày đường, Tô Đào cảm giác lượng vận động trong một tháng của cậu đều dùng xong rồi.

“Hôm qua tao đã chịu thương tổn, hôm nay tao muốn ở nhà nghỉ ngơi, không muốn đi trường học!”

【 Nhưng mà dựa theo cốt truyện, hôm nay cậu nên gửi cho Cố Dục tin nhắn uy hϊếp đầu tiên. 】

Tô Đào từ trong túi lấy ra 90 mao tiền, đây là gia sản toàn thân của cậu, nhìn nhìn cậu liền lâm vào trầm tư.

Cái gọi là tin nhắn uy hϊếp, thật ra là đem mấy bức ảnh mà cậu chụp lén Cố Dục in ra đưa cho hắn, để ở trong một phong thư, từ phía dưới cửa nhà Cố Dục ném vào.

Nhưng mà hiện tại, tới tiền đi in ảnh chụp cậu cũng không có, một người một thống lâm vào trầm mặc.

【 Khụ khụ, tóm lại, trước đi tới trường học, sau khi tan học lại nói. 】

Đôi lời của Editor:

M.n nhớ commemt và bình chọn để tui có động lực ra chương mới nha~