Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Dị Giới: Thành Thú Cưng Đệ Nhất

Chương 9: Điểm yêu thích

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trầm mê trong nhan sắc của anh chủ đủ rồi, Nguyệt Anh mới nghiêm túc nhìn quả sầu riêng đang tỏa mùi hương đặc trưng của nó, may mắn cô là thực vật không kiêng kị mùi sầu riêng, nếu là kẻ bị dị ứng với mùi này, e là đã trả hàng gấp.

“Nói kỹ hơn về nhiệm vụ đi, tại sao tao phải đi cứu vớt thiên nhiên nơi này?”

Cô phát ra âm thanh vừa đủ cho 2374 nghe, dù sao anh chủ của cô cũng không thể nào nghe hiểu được Tiếng Việt.

Nghiêm Trạch bận rộn chuẩn bị bữa tối, sau lưng hắn thú cưng nhỏ liên tục phát ra tiếng kêu, khiến cho không gian của chàng trai độc thân trở nên nhộn nhịp hơn.

Nghiêm Trạch vừa nấu vừa liếc mắt nhìn thú cưng nhỏ, chỉ thấy Nguyệt Anh ngoan ngoãn ngồi trên ghế, đung đưa hai chân nói gì đó với không khí – có lẽ đây là cách vật nhỏ giải trí, hắn mỉm cười rồi tiếp tục làm việc.

2374 nghiêm túc giải thích: “Thiên nhiên ở thế giới này ngày càng xấu đi, có nhiều loại cây đã mất đi tính năng và mùi hương ban đầu chuyển thành loại cây có độc, giống như khu rừng đa sắc ngoài kia, những thân cây đó vốn dĩ có mùi thơm đặc trưng khiến cho tâm trạng người ngửi trở nên thoải mái, nhưng bây giờ đã biến chất, nếu ngửi mùi hương của nó quá lâu con người ở thế giới này sẽ phát điên.”

Nguyệt Anh nhìn ra ngoài, màu sắc và hình dáng lá của các loại cây ngoài kia rất đẹp, Nguyệt Anh không nỡ để những người bạn mới gặp kia biến thành chất độc rồi bị con người tiêu diệt.

2374 tiếp tục nói: “Không dừng ở mùi hương, nếu để như vậy một thời gian, rất có thể chất độc sẽ lan sang cây cỏ, thậm chí là ảnh hưởng tới cả động vật xung quanh, từ từ mở rộng địa bàn, hủy hoại đất đai và làm ô nhiễm nguồn nước, khi ấy thế giới này sẽ xuất hiện đại dịch, con người sẽ bị tuyệt diệt.”

Nguyệt Anh rùng mình, cô không ngờ tác hại về lâu về dài lại khủng khϊếp như vậy.

Nơi đây là quê hương của anh chủ, người thanh niên tốt bụng đã cứu giúp cô, Nguyệt Anh không thể để quê hương của anh chủ bị phá hủy, hơn nữa cô là Hoa Linh Lan, càng không thể để các bạn của mình bị hủy hoại.

“Tao đồng ý làm nhiệm vụ này, mày mau nói cách giải quyết đi.” Cô có hơi buồn, cúi mặt nói cho 2374 nghe tình trạng của mình. “Hiện tại trong cơ thể tao không còn chút linh khí nào hết, cho nên không thể giúp gì được, mày muốn tao ra tay hỗ trợ đám xanh đỏ tím vàng kia, thì phải cho tao đạo cụ để hành nghề.”

2374 hiểu rõ tình hình của cô hơn ai hết: “Tôi biết tình trạng của cô, hiện tại tôi không thể cung cấp đạo cụ hành nghề cho cô, nhưng có thể mở ra rương điểm linh khí, chỉ cần cô hoàn thành một nhiệm vụ sẽ thu về một số điểm linh khí nhất định, điểm này sẽ đi vào cơ thể cô, lần nữa đưa cơ thể cô về trạng thái linh vật.”

Nghe tới đây hai mắt Nguyệt Anh sáng quắc, nếu không có linh khí, cô sẽ sống như một con người, cuối cùng già đi và chết, hàng ngàn năm cố gắng chỉ mong chạm tới cuộc đời bất tử, Nguyệt Anh sao có thể cam lòng cứ thế mà mất đi linh khí, hơn nữa có linh khí tẩm bổ cơ thể này mới có thể khỏe mạnh không bệnh tật.

Nhưng không có đạo cụ thì làm sao cô kiếm được điểm đây?

Nguyệt Anh vừa vui lại hóa buồn.

2374 thấy vậy vội nói: “Trước tiên tôi sẽ ứng cho cô 100 điểm linh khí, với 100 điểm linh khí này cô có thể nhìn thấy tình trạng của một loại cây, sau khi chữa trị xong cô sẽ thu được điểm, từ đó có thể trả lại cho tôi.”

Ý tưởng này không tồi, Nguyệt Anh chấp nhận.

Đột nhiên có bóng đen bao phủ trên đầu cô. Nguyệt Anh giật mình nhìn lên, phát hiện anh chủ của cô đang vươn tay bế cô lên.

“Chúng ta đi ăn thôi.”

Nguyệt Anh nghe thấy anh chủ nói gì đó, cô rất muốn hiểu ngôn ngữ của người nơi này, bèn gọi 2374: “Mày có cách nào làm cho tao hiểu được ngôn ngữ của người nơi này không?”

“Cô có thể có được khả năng này qua mục quà tặng. Quà tặng chỉ xuất hiện khi cô mở được mục điểm yêu thích.”

“Sao lại còn mục điểm yêu thích nữa? Nó có tác dụng gì?”

2374 từ tốn giải thích: “Điểm yêu thích có tác dụng khiến cho linh hồn và thân xác cô dần hòa hợp với thế giới này hơn, đến một khi điểm yêu thích đạt đủ cô có thể biến thành người ở nơi này không còn bị xem là thú cưng hay kẻ ngoại lai nữa.”

Nguyệt Anh gật đầu, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, chuẩn bị dùng bữa. Nhưng khi nhìn tới đĩa thức ăn trên bàn, mặt Nguyệt Anh sa sầm.
« Chương TrướcChương Tiếp »